Thông báo
🔥[SỰ KIỆN ĐẶC BIỆT] CHÀO HÈ – NHÂN ĐÔI GIẢI THƯỞNG ĐUA TOP 🔥 Xem chi tiết

Hệ Thống Thần Bếp, Nhưng Thực Tế Lại Làm Công - 33.

Cập nhật lúc: 2025-05-20 08:37:42
Lượt xem: 69

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Vương Thanh An mỉm cười kéo Trần Nhiễm qua, để cô đứng trước mặt Vương Trường Hải, tay đỡ vai cô gái nhỏ, để cô đứng thẳng.

 

Tay của đầu bếp đều rất khỏe, Trần Thúc Chính bị người chú của nhà họ Trần túm như vậy thì loạng choạng một cái, bổ nhào về phía Vương Trường Hải và Trần Nhiễm.

 

Vương Trường Hải cười lạnh một tiếng: "Vừa nãy còn hùng hổ lắm cơ mà, bây giờ hành lễ lớn như vậy tôi không dám nhận đâu."

 

Trần Thúc Chính cúi đầu, sau đó lại bị người chú của nhà họ Trần thúc vào eo, mấy người nhà họ Trần bên cạnh cũng sôi nổi lên tiếng hòa giải.

 

"Ngài đừng để ý, anh Chính từ nhỏ đã sĩ diện, không chịu thua rồi, đây không phải nhắm vào ngài đâu..."

 

"Về nhà chúng tôi chắc chắn sẽ khuyên nhủ cậu ấy! Sao có thể nói như vậy chứ, chúng tôi đều là công dân tuân kỹ thuật luật mà!"

 

Trần Thúc Chính bị mấy cánh tay ấn xuống, ông ta nghiến răng, ngẩng đầu xin lỗi.

 

"Thật xin lỗi, vừa rồi là tôi nói năng không suy nghĩ."

 

Trên mặt ông ta mang theo vẻ ủ rũ, nghiến răng ngẩng đầu, gân xanh trên thái dương nổi hết cả lên.

 

"Là tôi kém cỏi, không có gì để nói..."

 

Trong đầu ông ta đã tưởng tượng ra cuộc sống sau này sẽ như thế nào rồi, nhà họ Trần chắc chắn sẽ thay đổi người quản lý, cổ phần của ông ta sẽ bị chia năm xẻ bảy... Địa vị của ông ta trong gia tộc sẽ tuột dốc không phanh.

 

Từ Trần Nhiễm là đã có thể thấy, nhà họ Trần đối xử với những người vô dụng còn tàn nhẫn hơn cả vứt rác.

 

Đám người nhà họ Trần sợ ông ta lại nói ra điều gì nên vội vàng lôi kéo ông ta rời đi. Chỉ có Trần Nhất Kim là dừng lại phía sau, như thể muốn nói gì đó với Trần Nhiễm, nhưng lại bị người chú của nhà họ Trần lôi đi xềnh xệch.

 

Cô Vương hừ nhẹ một tiếng, đẩy Trần Nhiễm về phía mình, chính thức giới thiệu hai bên.

 

"Vị này là phó trưởng Vương Trường Hải, cô cứ gọi chú Vương là được." Cô Vương đã giới thiệu Trần Nhiễm với Vương Trường Hải từ lâu: "Không phải cô sắp từ chức ở trường mẫu giáo à? Công việc này cô có hài lòng không?"

 

Vương Trường Hải thay đổi giọng điệu vừa rồi với Trần Thúc Chính, nói chuyện nhỏ nhẹ, sợ làm cô gái nhỏ sợ hãi: "Thế nào, cháu có đồng ý không? Đồn công an Kiều Đầu Lộ của bọn chú mới xây, nhà bếp và nhà ăn đều rất mới, tuy nhiên có thể do mới xây xong nên nhân lực có hạn, nhưng cháu có thể tùy ý gọi người trong sở! "

 

Nếu không có ai thì để ông ấy đạp xe ba gác đi theo cô gái nhỏ mua đồ ăn cũng được.

 

Hiệu trưởng Tiêu cũng tới, bà nhiệt tình nắm lấy tay cô Vương: "May là có cô, tôi còn đang lo lắng cho Nhiễm Nhiễm đây, không ngờ cô đã giải quyết xong rồi!"

 

Làm việc ở đồn công an chắc chắn là một chuyện rất tốt!

 

Không chỉ nghe nói phúc lợi không tồi, mà còn có thể tạm thời răn đe người nhà họ Trần nữa.

 

Cô Vương kéo Trần Nhiễm sang một bên, ân cần dặn dò cô: "Tuy rằng chú Vương nói khách sáo, nhưng cô ở bên đó cũng không thể coi mình là người nhà được, phải làm quen với nhiều người, đồn công an Kiều Đầu Lộ này cách nhà thờ tổ của nhà họ Trần cũng không quá xa, sau này nhỡ đâu... có thể giúp đỡ cô đấy."

 

Trước đó, Trần Nhiễm cũng không tiếp xúc quá nhiều với cô Vương. Thậm chí có thể nói, sự tiếp xúc của hai người chỉ thông qua món Đầu Sư Tử.

 

Nghe giọng nói dịu dàng của cô Vương, cảm nhận được đối phương nhét một vật nhỏ vào tay mình.

 

Trần Nhiễm vội vàng rụt tay lại: "Chị đã giúp đỡ tôi rất nhiều rồi!"

 

Cô Vương nhướng mày, không cho phép từ chối mà nhét đồ vật vào tay cô: "Nhìn kỹ hẵng nói, không phải là món quà quý giá gì đâu."

 

Trần Nhiễm cầm lên xem, là một lọ sứ nhỏ.

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/he-thong-than-bep-nhung-thuc-te-lai-lam-cong/33.html.]

"Tôi quen biết một nhà đông y rất giỏi, họ tự làm thuốc mỡ, tôi nghe hiệu trưởng Tiêu nói mỗi buổi tối cô còn phải luyện tập kỹ năng sử dụng d.a.o đúng không? Tự xoa bóp cổ tay và vai, đừng để lại di chứng gì. Cái này có thể tiêu sưng, hoạt huyết, phòng ngừa để lại di chứng đau nhức cho cô."

 

Cô Vương đang nói thì Khâu Nhàn bên cạnh nhanh chóng chạy lên: "Trần Nhiễm, bây giờ ở trường mẫu giáo đã khó ăn được đồ ăn của chị như vậy rồi, sau này chị đi đồn công an thì phải làm sao?"

 

Chúc Thần Thần cũng long lanh: "Chị Nhiễm Nhiễm, em cũng..."

 

Bà Phùng Manh mất kiên nhẫn đẩy cô ấy ra: "Con bé này ngày nào mà chẳng ăn vụng ở nhà bếp."

 

Bà ấy nhìn Trần Nhiễm bằng ánh mắt mong đợi: "Nếu như Tiền Thụy lại chán ăn, tôi có thể dẫn nó đi tìm cô... được không?"

 

Hiệu trưởng Tiêu nhìn mọi người vây quanh Trần Nhiễm kín mít thì vội vàng chạy tới đẩy mọi người ra: "Thôi nào, trên đời này có bữa tiệc nào mà không tàn chứ? Sau này có cơ hội, Nhiễm Nhiễm của chúng ta chắc chắn có thể mở nhà hàng lớn, đến lúc đó lại ăn tiếp."

 

Mấy người lại không nhịn được mà trò chuyện rất nhiều, thậm chí còn tới chụp ảnh chung với Trần Nhiễm nữa. Hiệu trưởng Tiêu sợ ảnh hưởng đến công việc bình thường của trường mẫu giáo, cuối cùng đành phải nghiêm mặt mới đuổi được mọi người đi.

 

Trần Nhiễm đột nhiên nhớ ra một chuyện: "Hệ thống, phần thưởng nhiệm vụ của tao phải làm sao?"

 

Dao làm bếp của cô đâu? Còn nữa, tiền thưởng nhiệm vụ giai đoạn một của cô phải lấy như thế nào? Đột nhiên xuất hiện một khoản tiền lớn, có thể sẽ có người điều tra cô không?

 

Lần này hệ thống phản ứng rất nhanh.

 

[Phần thưởng đều sẽ được phát theo cách hợp logic với thế giới loài người, xin ký chủ hãy mua một tờ vé số trong vòng một tháng]

 

Hả?

 

Trần Nhiễm không ngờ rằng, 1 triệu tệ này lại được phát theo cách trúng số, nhưng như vậy lại hợp lý hơn nhiều.

 

Chỉ là, nghĩ đến việc phải cho người bố cặn bã kia của mình 1 triệu tệ, trong lòng cô vẫn không thoải mái.

 

Trì hoãn vậy... Trì hoãn được ngày nào thì hay ngày ấy!

 

Cô đi vào phòng nghỉ của nhân viên thu dọn quần áo của mình, đang thu dọn thì Chúc Thần Thần đột nhiên chạy vào.

 

"Chị Nhiễm Nhiễm!"

 

Trần Nhiễm đã sớm quen với con mèo tham ăn hay ăn vụng này, cô không quay đầu lại, hỏi cô ấy: "Sao vậy, Đầu Sư Tử chị để lại cho em, em đã thấy chưa? Ăn chưa no à?”

 

Cô đưa tay xoa đầu Chúc Thần Thần: "Còn muốn ăn gì nữa không? Buổi tối chị có thể làm thêm cho em một bữa."

 

"Em muốn ăn món sườn xào hôm nay! Tốt nhất là ăn kèm với món đậu phộng lần trước, thơm ngon, thêm một ít súp lơ xanh thanh mát... Hay là thêm một bát canh..."

 

Chúc Thần Thần không kìm được mà gọi ra hàng loạt cái tên, lúc này mới nhớ ra mục đích chính mình tới đây.

 

Cô ấy lấy từ trong túi ra một con dao!

 

Trần Nhiễm hoảng sợ, nhưng sau đó, cô lập tức nghĩ đến câu nói vừa rồi của hệ thống "Phần thưởng đều sẽ được phát theo cách hợp logic với thế giới loài người", đây chắc là con d.a.o mà hệ thống thưởng cho cô nhỉ?

 

Cô hỏi hệ thống trong lòng: "Nếu nhiệm vụ không hoàn thành thì sao? Con d.a.o này mày sẽ không tặng cho tao nữa hả?"

 

[Là con d.a.o bình thường]

 

Chúc Thần Thần thấy Trần Nhiễm ngạc nhiên thì vội vàng giải thích: "Chị Nhiễm Nhiễm, con d.a.o này thật sự rất tốt đấy! Trước đây có một lão đạo sĩ nợ tiền đến cửa, lúc đó bà nội em đã dùng một bao bột mì để đổi lấy nó đó!"

 

Loading...