Thông báo
🔥[SỰ KIỆN ĐẶC BIỆT] CHÀO HÈ – NHÂN ĐÔI GIẢI THƯỞNG ĐUA TOP 🔥 Xem chi tiết

Hệ Thống Thần Bếp, Nhưng Thực Tế Lại Làm Công - 16.

Cập nhật lúc: 2025-05-10 14:06:42
Lượt xem: 75

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/40SymCNlPk

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Trường mẫu giáo sao?

 

Làm người làm truyền thông lâu năm, Chử Nam có thể xem là một người dẫn chương trình có tâm lý khá vững vàng, ổn định.

 

Nhưng khi nghe vậy, viên thịt trên tay anh ta suýt chút nữa thì rơi xuống đất, sau khi ổn định lại cảm xúc anh ta mới hỏi: "Là... trường mẫu giáo dành cho con nhà giàu sao?"

 

Anh ta chưa từng từng nghe nói qua bao giờ, cho dù có là trường mẫu giáo ở thủ đô thì nhiều lắm cũng chỉ chú trọng phối hợp dinh dưỡng, mời thêm mấy chuyên gia dinh dưỡng là cùng thôi.

 

Để một đầu bếp hàng đầu nấu món Đầu Sư Tử á? Hướng đi này có phải hơi kỳ dị không vậy?

 

"Không phải, đó chỉ là một trường mẫu giáo bình thường."

 

Vì đã nói ra nên cô Vương cũng không giấu giếm nữa: "Tôi cũng rất ngẫu nhiên mới được ăn món Đầu Sư Tử của trường mẫu giáo đó một lần, bất kể là mùi thơm hay hương vị, đều là đỉnh cao."

 

Nói xong, cô Vương không nhịn được mà lấy thìa múc một miếng Đầu Sư Tử hầm trước mặt.

 

Bình thường.

 

Đây là đánh giá mới nhất của cô ấy đối với Đầu Sư Tử hầm của Quán rượu nhà họ Trần.

 

Chử Nam cẩn thận quan sát phản ứng của cô Vương sau khi ăn Đầu Sư Tử hầm, nhìn cô ấy nhíu mày cho vào miệng, vừa nhấm nháp vừa lắc đầu rồi thở dài nuốt xuống.

 

Món Đầu Sư Tử này quả thật tuy không thể sánh bằng Chí Vị Trai, nhưng cùng là đầu bếp của nhà họ Trần, cũng không đến mức làm khó chịu cho người thưởng thức.

 

Chẳng lẽ Đầu Sư Tử hầm của nhà trẻ kia thật sự ngon như vậy sao?

 

Chử Nam động lòng!

 

Với anh ta, thân phận người làm truyền thông trội hơn hẳn so với người đi đánh giá nhà hàng.

 

Tuy rằng trường mẫu giáo không được coi là nhà hàng, nhưng với đề tài có sẵn sự hấp dẫn và chiêu trò như thế này, anh ta chỉ cần nghĩ thôi cũng biết nếu đăng lên chắc chắn sẽ thu hút sự chú ý ra sao.

 

"Chúng tôi đến Quán rượu nhà họ Trần, nhưng món Đầu Sư Tử ngon nhất toàn thành phố X lại ở trường mẫu giáo phía sau quán rượu."

 

"Bạn không bao giờ có thể so sánh với một đứa trẻ, bởi vì trường mẫu giáo của bé ẩn giấu đầu bếp mạnh nhất toàn thành phố."

 

Kịch bản tự nhiên như vậy làm Chử Nam cảm thấy hơi kích động, việc thu thập thông tin cũng trở nên nhạt nhẽo hơn.

 

Anh ta thong dong thưởng thức, Trần Nhất Kim bưng món ăn lên.

 

Đáng ra thì ba anh ta phải đích thân ra mặt, nhưng đầu bếp Trần cũng làm đầu bếp ở đây mấy chục năm rồi, đã không còn nụ cười trên mặt từ lâu.

 

"Chử Nam! Tôi là fan của anh! Tôi đã xem anh đánh giá nhà hàng nhiều năm rồi!"

 

Nhẹ nhàng đặt món ăn xuống, Trần Nhất Kim lấy sổ tay ra nhờ đối phương ký tên.

 

Thật ra cậu ta không phải fan gì, chỉ muốn làm thân một chút.

 

Chử Nam cười rất xã giao, nhanh chóng ký tên cho cậu ta, sau đó uyển chuyển từ chối nói chuyện tiếp: "Bữa ăn hôm nay thực sự rất vui, nhưng chúng tôi còn đang ghi hình, cảm ơn ông chủ đã tạo điều kiện về môi trường quay chụp tốt như vậy."

 

"Nên làm, là việc nên làm mà..."

 

Tuy rằng cảm thấy dường như có gì hơi kỳ lạ, nhưng Trần Nhất Kim vẫn không nghĩ nhiều.

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/he-thong-than-bep-nhung-thuc-te-lai-lam-cong/16.html.]

Dù sao thì ở trong thành phố nhỏ này, Quán rượu nhà họ Trần có thể nói là đánh đâu thắng đó.

 

Nếu không phải vì tổ tiên của nhà họ Trần ở đây thì thành phố nhỏ như vậy chắc sẽ không có nhà hàng ở cấp bậc như Quán rượu nhà họ Trần rồi.

 

Hơn nữa, món Đầu Sư Tử lần này là do ba cậu ta đích thân chế biến, thậm chí ngay cả quá trình băm thịt cũng không nhờ người khác làm thay.

 

Cậu ta chờ ở bên ngoài một lát, đợi cho đoàn người của Chử Nam ghi hình xong thì lại tự mình tiễn đối phương ra ngoài.

 

Chẳng qua, điều làm cậu ta hơi nghi hoặc là, tại sao cô Vương kia chỉ ăn một miếng trong phần Đầu Sư Tử?

 

Tuy nhiên, nghĩ đến chuyện đối phương đã qua 40 tuổi mà vẫn giữ được dáng người mảnh khảnh, nên khi báo cáo với ba, cậu ta cho rằng đối phương đang giảm cân là điều đương nhiên.

 

"Vâng, họ đều ăn rất sạch sẽ, không thừa lại đồ ăn gì. Chỉ là cô Vương hay đến chắc là đang giảm cân nên chỉ ăn một chút."

 

Ba cậu ta gật đầu, suy nghĩ một chút, chắc là nên sắp xếp chuyện dạy nấu ăn cho con trai rồi.

 

"Được rồi, đợi sau khi bận rộn xong khoảng thời gian này, con hãy vào bếp sau để học làm Đầu Sư Tử với ba."

 

"Cảm ơn ba!"

 

Trần Nhất Kim hơi kích động, nhất là khi nghĩ đến chuyện năm đó Trần Nhiễm luôn đè đầu cưỡi cổ cậu ta.

 

Cậu ta còn tưởng rằng cả đời này đều sẽ bị cô nhóc đó đè đầu nữa.

 

Cậu ta cười ha ha, không nhịn được mà hỏi ông Trần: "Ba, cụ cố thật sự có thể gây áp lực để Trần Nhiễm không được nhận vào làm ở bất kỳ nhà hàng nào sao?"

 

"Đương nhiên rồi, với thế lực của nhà họ Trần chúng ta, đừng nói bây giờ nó chỉ là một cô nhóc, cho dù tài nấu nướng của nó có giống như bác cả con, được ghi vào danh sách đầu bếp nổi tiếng thì việc chèn ép nó cũng là chuyện dễ dàng."

 

"Bác cả con đã đổi ý, mấy năm nay nhà ta đã chi cho Michelin nhiều tiền như vậy, bây giờ họ quay lại gắn sao cho nhà hàng mình..."

 

Trần Nhất Kim có chút hưng phấn.

 

Cậu ta ở rất xa vòng quyết sách của nhà họ Trần, không hề biết trong nhà lại có thế lực lớn như vậy.

 

"Nhà họ Trần chúng ta lợi hại như vậy sao?"

 

Ba Trần hừ nhẹ, liếc xéo cậu ta một cái: "Con cho rằng mở nhà hàng chỉ mỗi việc nấu cơm thôi à? Con chưa từng nghe qua câu nói nổi tiếng của cụ cố con sao, người dân không có gu thẩm mỹ của riêng mình!"

 

Nhà họ Trần bọn họ, từ nguyên liệu nấu ăn đến gia vị đều có thế lực của riêng mình. Bây giờ thậm chí họ còn bắt đầu vươn tay tác động đến cả giới phê bình ẩm thực nước ngoài nữa.

 

Nghĩ đến đám người trong “Danh sách đầu bếp nổi tiếng” đang muốn tạo ra hệ thống đánh giá của riêng Trung Quốc, ông ta cảm thấy nực cười.

 

Ba Trần duỗi tay ra, vỗ mạnh vào Trần Nhất Kim: "Con phải nhớ kỹ, dựa vào cây lớn mới hóng mát được. Nếu Trần Nhiễm không ngạo mạn như vậy, cúi đầu xin tha hôm đó thì bây giờ có thể vẫn còn có miếng cơm cho nó ăn."

 

"Nhưng bây giờ, cụ cố con lấy nó ra để g.i.ế.c gà dọa khỉ, con tuyệt đối không được học theo nó trước mặt cụ cố con."

 

"Mở nhà hàng, hương vị không phải là hàng đầu, kinh doanh mới là quan trọng."

 

Ba Trần cầm điện thoại di động lên, lại nghĩ đến blogger hôm nay đến đánh giá nhà hàng, dặn dò Trần Nhất Kim.

 

"Đợi blogger kia đăng video lên, con hãy đẩy lên top, bây giờ kinh doanh phải dựa vào quảng bá mới được. Mấy ngày nay ba sẽ đi gặp bác cả con, thương lượng chuyện Michelin."

 

Trần Nhất Kim há hốc miệng: "Khi chiến dịch quảng bá có tác dụng, chắc chắn sẽ có rất nhiều người đến nếm thử món Đầu Sư Tử, ba không tự mình nấu sao?"

 

Loading...