Hệ Thống Thần Bếp, Nhưng Thực Tế Lại Làm Công - 15.
Cập nhật lúc: 2025-05-06 03:06:47
Lượt xem: 115
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Khi vừa cắn phải viên thịt mềm mại, thơm ngon, mẹ Chúc lập tức im bặt.
Là người đứng đầu hai “đại vương giật cơm” của nhà họ Chúc, mẹ Chúc chậm rãi thưởng thức hương vị thơm ngon trong miệng.
Đã lâu rồi bà không được ăn món Đầu Sư Tử hầm ngon như vậy.
Tỷ lệ thịt mỡ và thịt nạc có thể nói là hoàn hảo, thịt mỡ béo ngậy có mùi thơm ngào ngạt như tan ra trong miệng, mà thịt nạc ngon ngọt dai dai lại mang đến hương vị cực kỳ phong phú.
Điều khó có được hơn nữa là, thịt nạc này tuy vẫn giữ được độ tơi, cảm giác từng thớ rõ ràng, nhưng lại không có gân, hoàn toàn không cảm thấy dai hay mắc răng chút nào.
Tỷ lệ củ mã thầy trong đó càng tuyệt diệu hơn, mang đến một chút vị ngọt như bùng nổ, nhưng không lấn át đi vị thịt, mà chỉ làm tăng thêm dư vị cho mùi thơm đậm đà của thịt heo.
"Ngon quá."
Chúc Thần Thần thấy mẹ từ từ gật đầu thì tiến lên khoe công.
"Mẹ, thấy món Đầu Sư Tử này ngon như vậy, mẹ có thể đáp ứng chuyện tăng thêm tiền tiêu vặt học kỳ sau cho con không ạ?"
Thái hậu thong thả ung dung múc tiếp một miếng Đầu Sư Tử, vừa ăn vừa liệt kê từng tội ác tày trời của con gái: "Tăng tiền tiêu vặt thì miễn, nhưng có thể xóa bỏ một số tội ác khác."
"Trà sữa thứ tư tuần trước, trái cây dầm thứ sáu tuần trước, sữa chua xào cuối tuần trước..." Thái hậu liếc mắt nhìn con gái: "Ăn vụng xong còn dám bảo nhạt mồm nhạt miệng, không ăn cơm tôi nấu."
Chúc Thần Thần ỉu xìu.
Lúc này vừa hay Trần Nhiễm gọi cô ấy, cô ấy vội vàng chạy đi.
"Tới đây, em nhấc cái nắp nồi này lên, cẩn thận một chút, múc thẳng vào trong, đừng làm đổ."
Nắp nồi lẩu vừa mở, mùi thơm nồng nàn vừa rồi còn thoang thoảng quyến rũ dạ dày giờ đây lập tức bùng nổ!
Mùi thơm bá đạo này bay ra từ phía trên của trường mẫu giáo, chiếm lĩnh toàn bộ con phố một cách đầy xâm lược.
Tiệm chuyển phát nhanh bên cạnh trường mẫu giáo ngửi thấy đầu tiên, cô sinh viên ôm một đống bưu kiện lớn không nhịn được mà thò đầu qua hỏi: "Mọi người làm gì vậy? Thơm quá, tôi có thể vào xem không?"
Cô Vương đang ôm tờ rơi quảng cáo ở cửa có chút khó xử.
"Đây là buổi tham quan của trường mẫu giáo chúng tôi, hy vọng giúp các phụ huynh hiểu biết một chút..."
Cô gái ôm một đống bưu kiện lớn này vẫn còn là sinh viên đại học! Chờ con cô ấy đi học mẫu giáo thì còn lâu.
Cô sinh viên thật sự không chịu nổi mùi thơm này, đôi mắt liếc ngang liếc dọc, giật lấy tờ rơi quảng cáo trong tay cô Vương, chụp ảnh mặt trước và mặt sau với tốc độ ánh sáng rồi đăng lên vòng bạn bè: "Vậy thế này nhé, lát nữa có người quan tâm thì cho tôi vào, được không?"
Trần Nhiễm đã múc hết Đầu Sư Tử trong nồi ra, cùng Viên Quốc Trung cắt thành từng miếng một phần tư, lần lượt bỏ vào chén giấy.
Số lượt người làm nhiệm vụ đã lên đến 517.
Đây là năng lực thống trị của thực đơn cấp S sao?
Cô không nhịn được mà nghĩ, nếu mình có thể từ từ luyện tất cả các kỹ năng thành cấp S thông qua vị giác của hệ thống, thậm chí dưới sự hướng dẫn của nhiệm vụ hệ thống thì có phải có thể giống như vị tổ tiên năm đó không?
Hệ thống hiếm khi lên tiếng trả lời một câu.
[Không thể, năm đó ngoài gia vị, toàn bộ kỹ năng của Trù Thần đều là cấp 3S.]
Cấp 3S?
Trong lòng Trần Nhiễm chấn động.
Thực đơn cấp S đã như thế này, vậy thì cấp 3S sẽ ở trình độ nào chứ?
Cô nhìn dòng người không ngừng đổ về, vui mừng khó nén.
Món ăn cấp 3S tạm thời chắc chắn là không thấy được, nhưng cô sắp có thể mở khóa món ăn mang phong vị của riêng mình đầu tiên rồi.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/he-thong-than-bep-nhung-thuc-te-lai-lam-cong/15.html.]
Số người phía sau độ hoàn thành nhiệm vụ từ 500, dần dần lên đến 600, 700...
Từ trên cao nhìn xuống, bên trong trường mẫu giáo Khải Minh Tinh quả thực có thể nói là đông nghẹt người, mấy giáo viên duy trì trật tự đều đã khản giọng.
Âm thanh này thậm chí còn truyền đến Quán rượu nhà họ Trần cách đó mấy chục mét.
Cô Vương có chút sốt ruột nhìn ra ngoài cửa sổ rất nhiều lần.
Ngồi đối diện cô ấy chính là blogger ẩm thực có biệt danh Chử Nam.
Công ty mới đầu tư của Vương Thanh An đang muốn phát triển theo hướng truyền thông, có mối quan hệ hợp tác với Chử Nam, lần này đối phương đến cửa hàng của cô ấy để đánh giá, Vương Thanh An đương nhiên phải làm tròn bổn phận của chủ nhà.
Chỉ là, cô ấy không ngờ thời gian gặp mặt lại trùng với buổi tham quan của trường mẫu giáo Khải Minh Tinh!
Đối phương thấy cô Vương vẫn luôn nhìn ra ngoài cửa sổ thì không nhịn được điều tiết bầu không khí: "Hơi ồn ào một chút, nhưng may mà món Đầu Sư Tử của nhà hàng này quả thật không tồi, cô Vương sống ở địa phương, chắc hẳn đã ăn qua rất nhiều lần rồi nhỉ?"
Làm blogger ẩm thực nhiều năm, Chử Nam đã ăn qua rất nhiều món ngon. Đánh giá của anh ta, cũng tương đối khách quan và đúng trọng tâm.
"Không sao, anh không cần để ý đến tôi, đừng ảnh hưởng đến việc thu thập thông tin của anh."
Chử Nam cười to: "Không sao, không sao, hậu kỳ chắc chắn vẫn phải cắt ghép biên tập. Món Đầu Sư Tử này tuy chưa đạt đến đẳng cấp như ở Chí Vị Trai trên kinh thành, nhưng Đầu Sư Tử của Chí Vị Trai có giá 998 tệ* một viên, mà ở đây không đến 200 tệ** năm viên! Có thể nói là món ngon mà mọi người đều có thể thưởng thức được."
*998 Nhân Dân Tệ: Khoảng 3.564.639 Đồng Việt Nam
**200 Nhân Dân Tệ: Khoảng 700.000 Đồng Việt Nam
Anh ta cũng thò đầu nhìn trường mẫu giáo bên ngoài: "Chẳng qua, môi trường ăn uống ở đây thực sự chỉ ở mức trung bình."
Cô Vương vừa cười vừa nhanh chóng đổi giá tiền suất ăn của trường mẫu giáo.
Trường mẫu giáo Khải Minh Tinh dự toán chi phí suất ăn cho các bạn nhỏ, nhìn chung thì hai bữa chính đều là mười tệ*, mỗi bạn nhỏ một viên thịt.
*10 Nhân Dân Tệ: Khoảng 35.000 Đồng Việt Nam
Không đến... mười tệ...?
Cô ấy nhìn viên thịt trước mặt, càng lúc càng cảm thấy buổi quay chụp hôm nay thật mệt mỏi.
Nhớ tới mấy miếng Đầu Sư Tử hôm đó cô ấy ăn, còn đầy hứa hẹn tuyệt đối không động vào nước sốt...
"Cô Vương không ăn sao?" Chử Nam vẫn đang cười đùa: "Nhưng mà, công ty của cô lớn như vậy, chắc hẳn cũng đã ăn qua rất nhiều món Đầu Sư Tử ngon hơn rồi."
Người ta đã niềm nở, nhìn nụ cười của đối phương, cô Vương cũng không thể vì lý do cá nhân mà lạnh nhạt.
"Thật ra, ở đây còn có một nơi làm món Đầu Sư Tử còn ngon hơn cả món Đầu Sư Tử do Quán rượu nhà họ Trần làm nữa. Chẳng qua, bây giờ người biết đến nó vẫn không nhiều."
Cô Vương liếc nhìn dòng người náo nhiệt trong nhà trẻ, trong lòng bổ sung thêm một câu, tạm thời đúng là vẫn chưa có nhiều người biết đến.
Tuy nhiên, mấy ngày nữa thì không biết chừng.
Chử Nam phấn chấn hẳn lên.
Đi xa một chuyến chỉ để quay một nhà hàng, thực ra cũng khá mệt mỏi. Vì thế, anh ta hiếm khi nhận quay ở những thành phố nhỏ như thế này.
Chẳng qua lần này tiện thể ghé thăm công ty đối tác, đúng lúc anh ta cũng muốn đổi mới nội dung một thời gian rồi.
Nếu có thể quay thêm một video ở thành phố này, lại còn là món Đầu Sư Tử quen thuộc thì vẫn rất đáng giá.
"Cô nói nhà nào cơ?"
Cô Vương chỉ chỉ dòng người rộn ràng nhốn nháo ngoài cửa sổ: "Là trường mẫu giáo kia, món Đầu Sư Tử do nhà bếp của trường mẫu giáo này làm ra còn ngon hơn Quán rượu nhà họ Trần một trăm lần."