Trịnh Nghị Minh cũng cần tìm công cụ, cứ ở đó dùng móng tay của mài khối ngọc cho đến khi nhẵn bóng, cuối cùng lấy một sợi dây thừng xỏ . Lúc mới tìm Chu Chu, tự tay đeo cho .
“Thứ năng lực đặc biệt như gian, cho nên chỉ thể để ngắm thôi.”
Chu Chu: “Không , là . Được , đây, để xem tinh hạch của .”
Trịnh Nghị Minh còn cách nào khác, chỉ thể qua đó xuống, đùi Chu Chu. Không bao lâu, Chu Chu liền mở to mắt trừng một cái: “Đây mà gọi là ?”
“Có nhét thêm một chút tạp chất ?”
Trịnh Nghị Minh: “Xin , chỉ là…”
Chu Chu: “Chỉ là lo lắng? như càng lo lắng hơn. Cũng nghĩ thế nào, nào chuyện cũng giấu giếm như , sợ . Nếu thật sự thì , nhưng nếu , những sẽ lo lắng mà còn tự trách, tự trách phát hiện…”
Hửm?
Cậu nhiều như gì?
“Đây là tinh hạch của chính , tạp chất dọn sạch, khó chịu cũng là chính . nhiều như gì, dù đây đều là chuyện của , liên quan đến .”
Chu Chu tuy là như , nhưng vẫn cẩn thận giúp dọn dẹp một ít tạp chất trong tinh hạch. tình hình so với đây hơn nhiều.
Có lẽ là vì khôi phục ký ức, thể thấy bên trong nhiều màu đỏ hơn, hơn nữa còn kèm theo một ít màu đen trong suốt sạch sẽ. Màu đen chắc là đại diện cho dị năng hệ Độc của .
Chỉ là khi tinh thần lực của Chu Chu tiếp xúc đến thứ màu đen , vật nhỏ ghé gần cọ cọ. Chu Chu giật , đột ngột thu hồi tinh thần và dị năng của , mắt mở to chằm chằm Trịnh Nghị Minh.
Trịnh Nghị Minh: “Sao ?”
Chu Chu: “Anh cảm nhận ?”
Trịnh Nghị Minh: “Cảm giác gì?”
Chu Chu lắc đầu: “Không gì, nếu thật thì thôi. Hôm nay đến đây .”
Truyện được edit bởi Bánh Gạo Mê Zhihu , chỉ đăng trên Monkeyd và TYT còn lại đều là lấy bản dịch không xin phép
Trịnh Nghị Minh: “Được, tính thời gian thì họ cũng sắp về .”
Chu Chu trời bên ngoài, quả thực, trời sắp tối , họ cũng nên về.
Lúc Chu Hỏa và Vương Địch Minh về, cả hai đều phấn chấn, đặc biệt là Chu Hỏa. Cậu hăm hở đưa viên tinh hạch trong tay cho , là hai viên tinh hạch tang thi hệ Hỏa cấp A.
“Đội trưởng, hai viên cũng thể chuẩn sẵn cho em ?”
Chu Chu: “Đương nhiên thành vấn đề. chỉ thể thêm hai viên thôi, tinh hạch cần để thăng cấp đủ , cần thêm nữa. Thêm nữa thì sẽ cho ăn.”
Chu Hỏa cũng ý kiến: “Được , chắc chắn ý kiến.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/he-thong-phat-song-truc-tiep-mat-the/chuong-134.html.]
Vương Địch Minh cũng tự giác đưa tinh hạch kiếm cho Chu Chu. Chu Chu nhận hết, đó gom một đống. Dù đây đều là tinh hạch cấp A, gom một chỗ cũng , hơn nữa lượng tinh hạch phân phát cho họ đều như .
Cũng ai cống hiến nhiều tinh hạch hơn thì sẽ cho đó nhiều hơn. Trịnh Nghị Minh dựa theo thực lực của họ mà tính toán cho họ bao nhiêu viên.
Đương nhiên, nếu cống hiến đủ, vốn hai viên sẽ giảm còn một viên. Nếu cống hiến nhiều, hai viên vẫn là hai viên.
Chu Chu Tia Chớp và Thu Thu đang từ từ về ở phía xa. Một thì khác gì ngày thường, một thì trở thành như bông cúc héo mùa đông.
Chu Chu đợi họ mới hỏi: “Sao ?”
Tia Chớp thở dài lắc đầu, trông vẻ giận tiếc: “Ta còn tưởng khi nó trở thành tang thi cấp A sẽ trở nên lợi hại, ngờ yếu như . Theo thấy, ngay cả tang thi cấp B cũng thể đánh c.h.ế.t nó.”
Thu Thu vô cùng chán nản. Cậu vốn nghĩ là tang thi cấp A, chắc chắn lợi hại, dù Chu Chu, Vương Địch Minh và Tia Chớp đều là tang thi cấp A.
Chỉ là ngờ yếu như . Vừa mới bắt đầu, Tia Chớp , hết để g.i.ế.c một con tang thi cấp B thử xem. Lúc đó liền tùy tiện chỉ một con.
Thu Thu cũng tự tin xông lên, kết quả cả hai đều ngờ, Thu Thu một con tang thi cấp B ngược cho tơi tả!
Chu Chu: “Vậy đó thì ?”
Tia Chớp: “Sau đó? Sau đó nó thiếu chút nữa con tang thi cấp B moi tinh hạch, cứu nó. Sau đó để nó thử đánh với tang thi cấp C, kết quả tuy là thắng nhưng để con tang thi trốn thoát.”
Vẫn là Tia Chớp đuổi theo g.i.ế.c chết.
Mà đến lúc , để Thu Thu tiếp tục huấn luyện thì phát hiện Thu Thu dùng hết dị năng của . Như cũng còn cách nào khác, chỉ thể tại chỗ chờ đợi hồi phục.
Trong thời gian , Tia Chớp biểu diễn cho Thu Thu xem cái gì gọi là một đòn giết, tiện thể còn giảng giải, để hiểu cho kỹ.
Thu Thu xem mắt, nhưng đến cuối cùng đến lượt , vẫn là tang thi khác ngược tới ngược lui. Cả một ngày như , Thu Thu đều cảm thấy sắp suy nhược thần kinh, còn trở nên tự ti.
Một con tang thi cấp A mà đánh cả tang thi cấp B, còn suýt moi tinh hạch. Đối mặt với tang thi cấp C thể đánh thắng, nhưng để đối phương chạy thoát!
Khóe miệng Chu Chu giật giật: “Thôi, những chuyện nhắc tới nữa. Trước hết tự dọn dẹp sạch sẽ quần áo, lên xe nghỉ ngơi. Đợi đến lúc thích hợp, chúng sẽ xuất phát.”
Vương Địch Minh tạo đủ nước cho họ. Họ cùng tắm rửa sạch sẽ, đặc biệt là Thu Thu, lẽ vì còn giữ thói quen của sống nên tắm rửa cũng chuyên tâm cẩn thận.
Sau khi quần áo sạch sẽ, Thu Thu cuối cùng cũng trông vẻ tỉnh táo .
Chu Chu: “Lên xe nghỉ ngơi .”
Thu Thu lập tức lên xe. Chu Chu thì ở ghế phụ, chờ Trịnh Nghị Minh lên. Trịnh Nghị Minh ở tự nhiên đưa cho Tia Chớp hai viên tinh hạch. Tia Chớp nhận lấy trực tiếp ngậm trong miệng từ từ ăn.
Dù lát nữa xe cứ giữ im lặng là .
Tinh hạch của các đội viên khác đều chia cho họ, bây giờ chỉ còn một Tia Chớp, cho nên nhân lúc Thu Thu lên xe, đưa tinh hạch cho họ.
Dù thì chỉ cần đưa tinh hạch cho họ, họ đều sẽ ăn ngay tại chỗ. Bởi vì nếu giấu những viên tinh hạch như , khả năng sẽ phát hiện.