Thông báo
Nếu quý độc giả thấy nội dung đọc của mình bị mất chữ, nội dung lộn xộn. Xin vui lòng tải lại trang để có tiếp tục đọc. MonkeyD chân thành xin cảm ơn!

Hệ Thống: Nam Thần Ngày Càng Ngọt Ngào (Và Biến Thái!) - Chương 77

Cập nhật lúc: 2025-07-15 13:12:13
Lượt xem: 2

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/Vt6cHAxjv

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Tô Yên chú ý đến cây sào đó, mơ hồ thể thấy một con rắn xanh nhỏ cuộn bám cây sào. Chỉ là con rắn đó quá giống với cây sào, nếu chú ý sẽ khó mà phát hiện.

Tô Yên xoa xoa cánh tay va . Có cảm giác đau nhói như cắn.

Tiểu Hoa lên tiếng: "Ký chủ, một chút nọc rắn nhỏ xâm nhập cơ thể chị, nhưng vì chị từng ăn mật rắn nên độc tố đó tác dụng với chị."

Tô Yên cúi đầu xoa xoa cánh tay. Không gì.

Phía tỳ nữ đó, một cô gái mặc y phục đỏ rực, hình bốc lửa, cổ chân đeo chuông vàng, lên tiếng: "Tỳ nữ nhà ngươi, va mau đền ? Nghe Tuyên Viên Quốc lễ nghĩa chu , xem cũng chỉ đến thế thôi." Giọng cô gái như chim hoàng oanh, nhưng lời lẽ gay gắt, đầy vẻ áp bức.

Nam Đường chặn mặt Tô Yên, chắp tay ôm quyền: "Xin , vô ý va ngài, mong ngài thứ ."

Tỳ nữ của cô gái dường như còn khó dễ, nhưng cô gái đó ngăn : "Thôi , xem thị vệ nhà ngươi cũng là điều, các ngươi ."

"Đa tạ." Nói xong, Nam Đường chặn mặt tỳ nữ , bảo vệ Tô Yên rời khỏi hai họ.

Đợi đến khi xa, tỳ nữ chút cam lòng: "Công chúa! Người bao giờ nhân từ thế ạ?"

Cô gái mặc đồ gợi cảm gì, bước một bước, chuông vàng ở cổ chân nàng leng keng: "Một nô tỳ, đáng lẽ dùng mạng của nó để đền tội với mới ." Vừa , nàng liếc con rắn xanh nhỏ đang quấn cây sào. Tỳ nữ lập tức hiểu ý.

Một bên khác, Tô Yên rẽ qua khúc cua, cúi đầu: "Không cần theo , nếu đói, cứ ăn con rắn cắn ." Giọng nàng lớn nhỏ, đủ để Nam Đường thấy, khiến khựng . Kế đó, Nam Đường thấy tiếng sột soạt trong lùm cỏ.

Trong đầu Nam Đường nhanh chóng lướt qua cảnh tượng Tô Yên  xổm trong một góc, xung quanh là hàng chục con rắn độc vây quanh cách đây bảy ngày.

Sau đó, bọn họ bao xa thì thấy tiếng la hét hoảng sợ của tỳ nữ và công chúa .

Còn đó nữa, thì .

Sắc mặt Nam Đường biến đổi vài trở bình thường, vẫn vẻ mặt như cũ dẫn Tô Yên  tiếp.

Tô Yên xoa xoa vết cắn của con rắn xanh nhỏ cánh tay .

Hồi phục một lát, nàng móc từ trong túi gấm một viên kẹo, bóc vỏ giấy dầu, cho miệng.

Vị ngọt của sữa dâu tây lan tỏa trong miệng, nàng phân tán sự chú ý khỏi cơn đau ở cánh tay.

Đi qua lối nhỏ, vòng qua con đường rải sỏi, cuối cùng cũng đến nơi Hoàng đế thiết yến.

Toàn bộ quan viên từ tam phẩm trở lên đều đến.

Từng vòng thị vệ tuần tra, bố trí nghiêm ngặt.

Các cung nữ mặc đồng phục màu cam vàng, tấp nập như nước chảy.

Vừa bước , sự xa hoa lộng lẫy ập thẳng mặt.

Với chiếc ghế rồng dành cho Thiên tử cửu ngũ chí tôn là trung tâm, hai bên trái đặt hai hàng bàn ghế.

Bên Hoàng đế, hai hàng đầu tiên ở hai bên, bên trái là vị trí của Triệu Thừa tướng, bên là vị trí của Lâm tướng quân.

Sau đó nữa, là chỗ của các hoàng tử, công chúa, lượt xếp theo thứ tự tuổi tác giảm dần.

Đối diện chỗ của hoàng tử, công chúa là chỗ của sứ thần nước bạn, đó nữa là vị trí của các quan viên triều đình.

Theo lý mà , huyết thống hoàng tộc cao quý, đáng lẽ cả Thừa tướng và Tướng quân mới đúng.

Từ đó thể thấy, Hoàng đế  tin tưởng và trọng dụng hai đến mức nào.

Toàn bộ yến tiệc, chỗ vẫn kín.

Tô Yên ngẩng đầu , Tuyên Viên Vĩnh Hạo cũng vị trí.

Nam Đường dẫn Tô Yên  xuyên qua khu vực yến tiệc, qua một lối quanh co, đến bên một hồ nước.

Nam Đường dừng bước, chỉ thấy khoanh tay ngực:

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/he-thong-nam-than-ngay-cang-ngot-ngao-va-bien-thai/chuong-77.html.]

"Điện hạ, đưa đến."

Giọng ôn hòa, vô hại vang lên:

"Ngươi lui xuống ."

Lời dứt, Nam Đường chắp tay ôm quyền:

"Vâng."

Đáp lời, lui .

Tuyên Viên Vĩnh Hạo khoác chiếc bào thêu kỳ lân màu vàng nhạt, đầu đội mũ, tóc búi gọn gàng, khác hẳn với vẻ thư thái thường ngày.

Thoạt , càng thêm phần môi đỏ răng trắng, toát lên vẻ hiền lành, thuần lương khiến đến gần.

Ánh trăng nhàn nhạt chiếu lên , tự nhiên tăng thêm một vẻ thuần khiết.

Đôi mắt đen thẳm, khóe môi mỏng khẽ nhếch:

"Còn ngây đó gì? Lại đây."

Giọng còn sự xa cách ôn hòa như nãy, mà thêm một chút cảm xúc khác.

Tô Yên chớp chớp mắt, chậm rãi bước tới.

Vừa đến gần , nàng nắm chặt lấy cánh tay, khẽ kéo một cái, hai liền kề sát .

Hắn vẻ mềm mại của Tô Yên mà trong lòng kìm sự thôi thúc.

Thế nhưng vẻ mặt vẫn bất động, giọng điệu vẫn nhanh chậm:

"Túi gấm thêu xong ?"

Tô Yên gật đầu:

"Thêu xong ."

Hắn , dường như vội vàng xem túi gấm, từng chữ một:

"Vậy ngươi thấy, thêu thế nào?"

"...Cũng tạm."

"Bổn cung từng , nếu thêu ý, chuyện ngươi bồi thường bạc sẽ bỏ qua. Còn nếu thêu ý... những chuyện cũ đó, vẫn nhắc đấy."

Tô Yên ngẩn , nàng, nàng quên mất chuyện .

Tuyên Viên Vĩnh Hạo  phản ứng ngây của nàng, :

"Túi gấm mang theo ?"

"Ta..."

"Lấy cho xem."

Tô Yên chần chừ động đậy.

Tiểu Hoa nhỏ giọng :

"Ký chủ, là... chị với , thêu một cái khác?"

Lời thốt , rõ ràng ngay cả Tiểu Hoa cũng thấy chiếc túi gấm đó .

Điều càng khiến Tô Yên  lấy .

Loading...