Thông báo
Nếu quý độc giả thấy nội dung đọc của mình bị mất chữ, nội dung lộn xộn. Xin vui lòng tải lại trang để có tiếp tục đọc. MonkeyD chân thành xin cảm ơn!

Hệ Thống: Nam Thần Ngày Càng Ngọt Ngào (Và Biến Thái!) - Chương 73

Cập nhật lúc: 2025-07-15 13:12:03
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

"Ưm..."

Tô Yên sấp sàn nhà một lúc lâu. Mãi nàng mới lên tiếng: "Đói." Đầu nàng ghé tấm thảm, dậy mà bò trở giường.

Một lát , nàng chậm rãi dậy. Đôi mắt long lanh, trong trẻo. Chiếc chăn bông vốn quấn chặt quanh nàng giờ bung vì những cử động . Làn da trắng nõn, mịn màng của nàng lộ trong khí.

Tô Yên cúi đầu, lúc mới phát hiện mặc gì , trần trụi. Nàng chớp chớp mắt, ký ức khi chìm giấc ngủ ùa về. Nàng nhớ, trời mưa. Nàng bực bội, chút mất kiểm soát.

Vừa nghĩ, nàng đưa tay kéo chăn che kín . Bỗng nhiên, mắt nàng vô tình lướt qua sợi dây chuyền hồng ngọc hình giọt mưa tay , khựng . Nàng sợi dây chuyền lâu.

Tiểu Hoa lên tiếng: "Ơ? Sợi dây chuyền biến mất ." Theo thói quen vài , mỗi khi ký chủ điều động chức năng cơ thể để đánh , sợi dây chuyền đều xuất hiện. đánh xong, sợi dây chuyền sẽ tự động biến mất. Lần , sợi dây chuyền đeo mãi rời, khiến Tiểu Hoa kinh ngạc.

Tiểu Hoa xong, thấy ký chủ nhà lên tiếng, vẫn cứ chằm chằm sợi dây chuyền. Nó kìm nén m.á.u hóng hớt trong lòng, lên tiếng: "Ký chủ, sợi dây chuyền khác tặng chị ?"

Tô Yên gật đầu: "Phải."

"Vậy, sợi dây chuyền đối với ký chủ mà , ý nghĩa đặc biệt, quan trọng ?"

Tô Yên im lặng suy nghĩ một lát: "Ừm, chút quan trọng."

Câu trả lời của nàng khiến Tiểu Hoa càng tò mò hơn. "Ký chủ! Có một nam nhân tặng cho ký chủ ?"

"Là một đứa trẻ."

"Hả?" Đối với câu trả lời , Tiểu Hoa chút thất vọng, hóa là một đứa trẻ con, nó còn tưởng sẽ tin tức chấn động gì ghê gớm.

Tô Yên thành thật: " , năm ngàn tuổi ."

"Cái gì?!" Tiểu Hoa kinh ngạc đến ngây .

"Vậy, lúc đó ký chủ bao nhiêu tuổi?"

"Mười ba tuổi."

Tiểu Hoa xong, khúc khích , "Đôi trẻ ngây thơ? Thanh mai trúc mã?"

Đứa trẻ năm ngàn tuổi ư? Tiểu Hoa bán tín bán nghi. Có lẽ... đứa bé đó chỉ tán tỉnh ký chủ ngây thơ nhà nó, nên tiện miệng bịa . Dù , cho đến bây giờ, nó từng Cửu Trùng Thiên vị nào sống năm ngàn năm mà vẫn là trẻ con cả.

Tô Yên chằm chằm sợi dây chuyền một lúc lâu, nàng với Tiểu Hoa rằng, khi trời mưa, m.á.u của Tuyên Viên Vĩnh Hạo nhỏ lên đây, phản ứng với sợi dây chuyền. Dây chuyền sẽ nhận sai , nghĩa là Tuyên Viên Vĩnh Hạo chính là đứa trẻ đó.

, tại ở đây? Chẳng lẽ cũng đến vị diện để tu luyện ? Những suy nghĩ rõ ràng vượt quá giới hạn dung lượng não của Tô Yên hiện tại. Cơn đau nhói ở đầu ập đến. Nàng liền nghĩ tiếp nữa. Mở mắt , từ sàn dậy.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/he-thong-nam-than-ngay-cang-ngot-ngao-va-bien-thai/chuong-73.html.]

Bây giờ bên ngoài tối đen, là nửa đêm. Tiếp tục ngủ, ăn gì đó? Nàng do dự suy nghĩ một lúc lâu, cuối cùng vẫn tự quấn chặt lấy chăn cửa. Đói đến mức còn sức để ngủ nữa .

nàng đến cửa phòng. Liền thấy tiếng từ bên ngoài: "Điện hạ, bảy ngày nữa sứ thần Chu Nhật Quốc sẽ đến thăm, e rằng Đại Hoàng tử và Nhị Hoàng tử sẽ tranh giành liên hôn với công chúa."

Giọng Tuyên Viên Vĩnh Hạo nhàn nhạt: "Liên hôn?"

"Vâng."

Kế đó, liền thấy Tuyên Viên Vĩnh Hạo bật : "Một công chúa chết, còn liên hôn thế nào ?"

Nam Đường khựng , lập tức : "Thuộc hạ rõ!"

"Không cần đánh rắn động cỏ, vội."

"Vâng."

Trong lúc chuyện, Tuyên Viên Vĩnh Hạo đẩy cửa phòng , bước trong, bước chân khựng .

Hắn thấy đối diện, một cô gái dùng chăn quấn kín , tóc tai bù xù, đôi mắt vô tội chớp chớp đó.

Sau một thoáng ngạc nhiên, ánh mắt lóe lên ý : "Tỉnh ?"

Vừa , bước tới, : "Sao đến cửa ?"

Giọng Tô Yên mềm mại, yếu ớt: "Đói." Một ngày một đêm ăn gì, nàng thực sự đói đến cực điểm.

Hắn gì, một tay bế bổng nàng lên, về phía ghế . Đợi đến khi đặt nàng xuống ghế, thuận tay kéo chiếc chăn tuột xuống, quấn kín nàng. Xong xuôi, mới :

"Nam Đường, chuẩn chút đồ ăn."

"Vâng, điện hạ." Nam Đường cung kính đáp, rời .

Trong tẩm điện, chỉ còn Tô Yên và Tuyên Viên Vĩnh Hạo. Tô Yên khác hẳn khi, , nàng chăm chú Tuyên Viên Vĩnh Hạo, như thủng một lỗ lớn. Hắn cúi đầu, đối mặt với Tô Yên.

"Nhìn bổn cung gì?"

Tô Yên khẽ tránh ánh mắt, "Không, gì." Giọng mềm mại.

Tuyên Viên Vĩnh Hạo xong, nhướng mày. Hắn hỏi một câu đầu cuối: "Xem nàng ngủ một giấc, khôi phục tồi ."

Tô Yên nghi hoặc một cái. Kế đó, liền : "Vậy ... bây giờ chúng tính toán một chút, xem chiều nay nàng phá hủy bao nhiêu đồ của bổn cung nhé."

Loading...