Thông báo
Nếu quý độc giả thấy nội dung đọc của mình bị mất chữ, nội dung lộn xộn. Xin vui lòng tải lại trang để có tiếp tục đọc. MonkeyD chân thành xin cảm ơn!

Hệ Thống: Nam Thần Ngày Càng Ngọt Ngào (Và Biến Thái!) - Chương 133

Cập nhật lúc: 2025-07-17 08:44:17
Lượt xem: 1

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/Vt6cHAxjv

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Nửa giờ , hoàng hôn buông xuống.

Một chiếc Porsche sành điệu thành công thu hút vô ánh mắt khi đỗ cổng trường .

Tô Yên kéo cửa xe ghế phụ, trong.

An Nguyên Phi tươi chào hỏi:

“Tiểu Tô Yên~, gấp gáp tìm thế, chuyện gì ?”

Tô Yên liếc  An Nguyên Phi, gì.

Bị từ chối bắt chuyện, An Nguyên Phi gãi mũi.

Nhấn ga, chiếc xe nhanh chóng lao về phía .

Cho đến khi dừng một tòa nhà lớn.

An Nguyên Phi mở cửa xe, Tô Yên bước xuống.

An Nguyên Phi chạy chạy , chu đáo tỉ mỉ, ánh mắt thỉnh thoảng liếc về phía Tô Yên.

Mặc dù chuyện gì xảy , nhưng… lát nữa sẽ trò để xem .

An Nguyên Phi cố gắng kìm nén bát quái chi hồn đang hừng hực thiêu đốt.

Lát nữa sẽ thôi, vội, vội…

Ngồi thang máy, An Nguyên Phi cuối cùng vẫn kìm , mở lời hỏi.

“Tiểu Tô Yên, em thế? Ai mắt chọc giận em? Anh giúp em dạy dỗ !”

Tô Yên ngẩng đầu,  An Nguyên Phi  nịnh nọt.

Hệt như Kevin.

Cô chậm rãi :

“Anh đánh thắng Quyền Từ ?”

“Hả?”

An Nguyên Phi ngây .

Sau đó, Tô Yên tiếp:

“Anh giúp em dạy dỗ ?”

An Nguyên Phi lập tức phản ứng , xoa đầu ha hả.

Lúc , một tiếng “ting” vang lên, thang máy đến tầng 16.

Hắn vội vàng :

“À, đến .”

Nói xong, bước khỏi thang máy, Tô Yên theo .

lúc , một trợ lý gần đó cầm tài liệu đến mặt An Nguyên Phi, như báo cáo điều gì đó.

An Nguyên Phi dừng bước, giơ tay chỉ:

“Đây, cứ thẳng , Quyền Từ đang ở trong phòng họp đó. Anh chút việc bên , xử lý xong sẽ qua tìm em.”

Tô Yên gật đầu:

“Được.”

Nói xong, cô cất bước về phía .

Tô Yên cửa phòng họp, đẩy cửa bước .

Phía xa, An Nguyên Phi "bận rộn", lập tức ném tập tài liệu tay trợ lý.

Bát quái đến cửa, phong độ là thứ gì ?

An Nguyên Phi !

Hắn nhanh chóng tìm một chỗ ẩn nấp, thể thuận lợi nắm bắt tình hình trong phòng họp.

Trợ lý ngây , nhỏ giọng nhắc nhở:

“Trưởng phòng An, Tổng giám đốc Quyền đang họp trong phòng họp ạ.”

.”

“Vậy mà vẫn để cô gái đó ?”

An Nguyên Phi  hề hề, giải thích, nhưng vẻ mặt cực kỳ gian xảo.

Tô Yên đẩy cửa phòng họp , trong phòng đầy .

Những hai bên bàn dài đều ngẩng đầu lên.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/he-thong-nam-than-ngay-cang-ngot-ngao-va-bien-thai/chuong-133.html.]

Tô Yên chớp mắt, im lặng một lúc, cô cất tiếng:

“Xin phiền, tìm Quyền Từ.”

Những trong phòng đều .

Trong lòng họ lẽ đều đồng loạt nảy một suy nghĩ.

Lại là tiểu thư nhà ai, ỷ gia thế mà ngang ngược xông đây?

kìm nhạo :

“Đuổi theo đến tận đây ?”

“Không hiểu quy tắc gì cả.”

Những mặt đều để ý.

Cuộc họp là cuộc họp gia tộc thường niên của Quyền gia.

Những đến đều là những thành viên kỳ cựu, cống hiến ít cho Quyền gia.

Ngồi ở vị trí chủ tọa chính là gia chủ Quyền gia, Quyền Trung Niên.

Quyền Từ  ở vị trí bên trái Quyền Trung Niên, cho thấy địa vị quan trọng của trong Quyền gia.

Tư thế của chút lười biếng, mí mắt cụp xuống, dường như mấy quan tâm đến cuộc họp quan trọng .

Cho đến khi giọng của Tô Yên vang lên, mới ngẩng đầu lên, vẻ mặt cuối cùng cũng sự đổi.

Quyền Trung Niên  chút vui khi thấy cô gái lạ mặt đột ngột xông phòng họp.

Đang định lên tiếng, thì Quyền Từ bên cạnh dậy, thong thả bước đến mặt Tô Yên.

Hắn chẳng màng đến ánh mắt dò xét của xung quanh, cúi , ôm chặt cô lòng và đặt một nụ hôn.

Hành động đột ngột của khiến những thành viên lão làng của Quyền gia  mặt đều tỏ vẻ bất mãn.

Một buổi họp quan trọng và nghiêm túc như thế , ngang nhiên phát cẩu lương ?

Cậu nghiêm túc ?

Tất cả đều về phía gia chủ Quyền Trung Niên, hy vọng ông sẽ vài lời công đạo.

Tuy nhiên, trái với sự mong đợi của mặt Quyền Trung Niên chỉ vẻ kinh ngạc thể che giấu.

Cô gái là ai ?

Trong vòng 5 phút ông cần tất cả thông tin của cô gái xuất hiện bàn việc của !

Rất nhanh suy nghĩ đó lướt qua, Quyền Trung Niên lấy bình tĩnh, ho khan một tiếng:

“Quyền Từ…”

Ông hai chữ, thấy giọng lười nhác của Quyền Từ:

“Cháu đây.”

Lời dứt, ôm Tô Yên rời khỏi phòng họp. Cánh cửa phòng họp đóng sập , RẦM một tiếng.

Hắn bận tâm đến sắc mặt khó coi của những kẻ tự cao tự đại trong phòng họp.

Tô Yên ôm, bước một căn phòng yên tĩnh khác.

Hắn cụp mắt, Tô Yên.

Ôm eo cô, dùng sức một cái, trực tiếp đem bế đặt lên bàn.

Để cô ngang tầm với , đó, dùng sức, gặm một cái cằm cô.

“Ưm…”

Tô Yên quen với sự đụng chạm cùng những thói quen mật của , cơ thể phản xạ theo bản năng, vòng tay ôm lấy cổ .

Hai dán chặt .

Mãi một lúc , khó khăn lắm mới dừng .

Dịu dàng hỏi:

“Hôm nay phim ? Sao nghĩ đến việc tìm ?”

Bị nhắc nhở, Tô Yên nhớ mục đích đến đây.

Vẻ mềm mại của cô biến mất, cô thẳng , buồn bực :

“Anh lừa em.”

Quyền Từ nhướng mày, dường như Tô Yên gì, khóe môi cong lên nụ , kéo chiếc ghế bên cạnh , xuống.

“Lừa em chuyện gì?”

Tô Yên nghiêm túc:

“Hôm qua rõ ràng là sẽ tha cho La Nguyên Kiệt.”

Loading...