Thông báo
Nếu quý độc giả thấy nội dung đọc của mình bị mất chữ, nội dung lộn xộn. Xin vui lòng tải lại trang để có tiếp tục đọc. MonkeyD chân thành xin cảm ơn!

Hệ Thống: Nam Thần Ngày Càng Ngọt Ngào (Và Biến Thái!) - Chương 132

Cập nhật lúc: 2025-07-17 08:44:12
Lượt xem: 2

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/LZgPqoVWv

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Sáng hôm , Tô Yên  buồn ngủ, may mắn nhận thông báo, rằng buổi sáng phim, dời sang buổi chiều.

Nghe tin , Tô Yên lập tức xuống giường.

Tiếp tục ngủ say.

Đến buổi chiều, cô vội vàng đến đoàn phim.

Hôm nay một cảnh đêm, đến mười giờ tối.

Cô cắn ống hút, uống sữa trân châu.

Vừa học kịch bản, uống.

Ô.

Ly sữa trân châu cũng tệ lắm nha.

Hệ thống Tiểu Hoa  đỗi an ủi.

Ký chủ bây giờ trông thật giống một bình thường.

Không từ lúc nào, Long Lily  xuống cạnh cô.

mặc bộ vest liền màu đen đặt may riêng từ một thương hiệu thời trang lớn.

Mỗi cử chỉ đều toát lên vẻ của một nữ tổng tài.

“Tô Yên.”

Long Lily  chào.

Tô Yên gật đầu, vẻ mặt chút ủ rũ.

Phù, mệt quá, cảm giác như rút cạn sức lực.

Tô Yên thẳng lưng, nhưng cử động, cô liền lặng lẽ đỡ eo .

Lại mềm nhũn ngửa ghế.

Long Lily  cô, :

“Tối qua nghỉ ngơi ? Trông cô vẻ mệt mỏi.”

Tô Yên hớp hai ngụm sữa:

“Không ngủ ngon.”

Giọng cô  khàn khàn.

Nghe thấy giọng , Tô Yên lặng lẽ ngậm miệng .

Đôi mắt Long Lily sâu hơn, nụ mặt đổi, ánh mắt vô tình liếc về phía cổ áo của Tô Yên.

Ở đó một vết răng, lẽ vị trí khá sâu nên chuyên viên trang điểm che .

Nhìn thấy vết răng đó, kỹ hơn mới phát hiện, cổ Tô Yên vài vết.

thoa một lớp phấn nền dày nên những vết đó mờ, kỹ sẽ thấy.

Long Lily siết chặt lòng bàn tay, cụp mắt che giấu những d.a.o động trong ánh mắt.

Động tác của cô  nhỏ, khó mà khác phát hiện.

Tô Yên liếc cô  một cái, cắn ống hút, :

“Dù bây giờ cô đang nghĩ gì, nhất đừng nên nghĩ tiếp nữa.”

Long Lily cứng , cô  ngẩng mắt lên:

“Cô gì?”

Tô Yên cô :

nhớ là nhắc nhở cô đây .”

Nụ mặt Long Lily  thể duy trì nữa.

khẽ thì thầm:

“Vậy là, cô hết ?”

Giọng Long Lily nhỏ, nhưng hai gần nên rõ.

Tuy nhiên, cô  tâm trí để tìm hiểu Long Lily đang nghĩ gì.

cũng chẳng liên quan gì đến cô.

Tô Yên uống một ngụm sữa.

“Rộng lượng một chút, đừng quá cố chấp.”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/he-thong-nam-than-ngay-cang-ngot-ngao-va-bien-thai/chuong-132.html.]

thêm một nữa.

Long Lily gật đầu mỉm :

“Được.”

Tuy nhiên, Tô Yên cảm thấy những khí tức xung quanh cô  càng nặng hơn.

Tô Yên cụp mắt.

Thực , Long Lily  , ch.ế.t , cô quan tâm.

, cô cứ vô cớ đến gần cô.

Bản cô thì nhạy cảm với những khí tức .

Thế nên mỗi gần, thực sự khó chịu.

Tô Yên xê dịch sang một bên,  Long Lily nữa.

Bên , giọng đạo diễn đột nhiên cao lên một tông:

“Cái gì?! Nguyên Kiệt tông xe?!”

Trợ lý nhỏ bên cạnh gật đầu, sắc mặt cũng lo lắng:

“Vâng, lên tin tức ạ.”

Đạo diễn nhíu mày thật chặt:

“Thế nào ? Có nghiêm trọng ?”

“Vừa nãy quản lý của Ảnh đế La gọi điện đến, là chấn động não trung bình, tay gãy nát. May mà lúc đó Ảnh đế La phản ứng nhanh, vặn tay lái kịp thời, nếu thì bây giờ c.h.ế.t chìm sông .”

Đạo diễn xong, sắc mặt càng lúc càng khó coi.

La Nguyên Kiệt là nam chính, vai diễn của nặng.

Chuyện xảy , chắc chắn việc phim sẽ trì hoãn.

Long Lily lấy điện thoại , chẳng mấy chốc, tiếng phát từ điện thoại truyền đến tai Tô Yên:

“Theo tìm hiểu, sáng nay, Ảnh đế La Nguyên Kiệt vì say rượu lái xe mà khi qua cầu sông, va chạm với xe tải ngược chiều, tông hỏng lan can, đầu xe chui mép cầu lung lay sắp đổ, may mắn giải cứu kịp thời, đưa đến bệnh viện…”

Tô Yên xong, cắn ống hút, nuốt trân châu trong miệng.

Tiểu Hoa cất tiếng:

“Leng keng, sinh mệnh của La Nguyên Kiệt đang khác đe dọa, đang ở ranh giới cực kỳ nguy hiểm, nhắc nhở Ký chủ, nếu La Nguyên Kiệt chết tay khác, nhiệm vụ của chị sẽ thất bại.”

Lời dứt, cả  Tiểu Hoa run lên:

“Ký chủ, bây giờ?”

Tô Yên mơ màng:

“Tin tức , là do say rượu lái xe mà.”

Tiểu Hoa bác bỏ:

“Ký chủ, thông tin thể sai, nhúng tay , lấy mạng La Nguyên Kiệt.”

Gần như ngay lập tức, Tô Yên nghĩ đến Quyền Từ.

Cô đột nhiên dậy, ngoài.

Lúc dậy, bước chân cô khựng , đưa tay lặng lẽ đỡ eo.

Sau đó, với tư thế kỳ lạ, cô bước ngoài.

Gọi cho Quyền Từ, điện thoại tắt máy.

Cô cắn môi, gọi cho An Nguyên Phi.

Đầu dây bên đổ chuông lâu.

Cuối cùng cũng nhấc máy.

Bên đó dường như đang chuyện gì, nên giọng An Nguyên Phi  nhỏ:

“Alo? Tiểu Tô Yên? Có chuyện gì ?”

“Quyền Từ ? Em gặp .”

Tô Yên buồn bực, cô  cắn .

Giọng cô tuy vẫn nhẹ nhàng, nhưng còn vẻ dịu dàng thường ngày, chút bực dọc.

An Nguyên Phi lặng lẽ ngẩng đầu cánh cửa phòng họp đóng chặt, đó nhỏ giọng:

“Được , đến đón em.”

Loading...