Quyền Từ xong, gì nữa, chỉ ôm cô, hôn một lúc lâu.
Bên ngoài cánh cửa, An Nguyên Phi ôm đầu ngây một lúc lâu.
Đây là… cự ở ngoài cửa?
Ngôi nhà giờ cấm cả "An Nguyên Phi" đây?
Ý gì ?
Trong đó rốt cuộc là đang che giấu thứ gì ?
Sau một hồi suy đoán, An Nguyên Phi bắt đầu hùng hổ gọi cửa. gọi Quyền Từ, mà gọi Tô Yên:
“Tiểu Tô Yên, là An Nguyên Phi, mở cửa .”
Mặc dù rõ bên cạnh bàn ăn là ai. , thể khiến Quyền Từ biểu hiện khác thường như , còn ngang nhiên xuất hiện trong "lãnh địa" của Quyền Từ, thì chỉ thể là Tô Yên.
Tô Yên đẩy đàn ông đang ghì chặt lấy :
“Ưm… An Nguyên Phi ở ngoài.”
Quyền Từ ôm lấy vòng eo nhỏ nhắn của cô, ý đồ kéo sự chú ý của cô :
“Không cần quan tâm .”
Một lúc , Tô Yên giãy dụa, thoát , cô che miệng . Cô khẽ xoa xoa:
“Không thể hôn nữa .”
Môi cô đau tê. Cô hôn chút nào nữa.
Một chút cũng !!!
Nhìn vẻ mặt chút oán trách của cô, Quyền Từ mới hồn.
Hắn hít một sâu, chỉnh đốn trang phục cho cô. Nhìn bộ dáng nửa kín nửa hở của cô.
Chậc.
Hắn cởi áo vest, khoác lên cô. Từng chiếc từng chiếc cúc áo cài . Đến chiếc cúc cuối cùng, những gì cần che đều che hết.
Lúc mới dậy, đến cửa.
Cánh cửa mở .
An Nguyên Phi cuối cùng cũng gọi nữa. Hắn tủm tỉm.
“Chào cô, Tiểu Tô…”
Chưa kịp hai mắt, Quyền Từ bước ngoài.
Rồi cánh cửa đóng sập .
Lời của An Nguyên Phi liền ngừng .
Hắn tỏ vẻ phục:
“ chỉ chào Tiểu Tô Yên một tiếng thôi mà, xem cái môi hôn sưng đỏ cả lên , thế mà còn phim, kiểu gì ?”
Quyền Từ nheo mắt, lướt qua An Nguyên Phi.
Chuông bảo mệnh réo lên inh ỏi, giây tiếp theo An Nguyên Phi lập tức hì hì:
“Lâu gặp, Tiểu Tô Yên trông xinh hơn . Công lao của đó~~”
Tô Yên trong phòng, tiếng xe bên ngoài khởi động rời . Cô kìm kéo kéo chiếc áo vest đang che kín .
Cô đến bên cửa sổ, bãi cỏ bên ngoài. Dường như một thời gian thấy Tiểu Hồng.
Cô bên cửa sổ một lúc, thấy tiếng trườn sột soạt. Chẳng mấy chốc, một con rắn vằn đen đỏ xuất hiện mắt Tô Yên.
Tô Yên mở cửa sổ, xoa xoa đầu Tiểu Hồng. Tiểu Hồng khè khè cái lưỡi rắn. Nó thích thú với cái vuốt ve của Tô Yên.
Tô Yên trái , lên tiếng:
“Tiểu Hồng, mày ăn nhiều quá, béo lên ?”
Tiểu Hồng , quất quất đuôi:
“Khè khè khè khè khè!”
Cái lưỡi rắn đỏ tươi thè kháng nghị.
Cô cái gì đó ???
Sao cô thể như ??
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/he-thong-nam-than-ngay-cang-ngot-ngao-va-bien-thai/chuong-115.html.]
Nó ăn nhiều ?
Một chút cũng béo !
Tô Yên Tiểu Hồng, đây nó ẩn trong bụi cỏ, khó phát hiện. bây giờ, hình vạm vỡ , phát hiện cũng khó?
Tô Yên cất giọng, mềm mại nhưng nghiêm túc:
“Mày nên giảm cân.”
Tiểu Hồng lắc cái đầu to:
“Khè khè khè khè khè!”
Từng cử động đều đầy sự phản kháng. Nó là rắn, , cần giảm cân, loài rắn béo mới càng đáng sợ.
Tiểu Hồng hài lòng với hình của .
Loài thật vô tri !
Tô Yên cũng cấm cản việc ăn uống của nó, nhưng cô chút phiền não:
“Mày béo thế , tao dẫn mày dự tiệc rượu ?”
Hoàn thể giấu nha.
“Khè khè khè khè khè!”
Có thể để gian mà.
Trong lúc nghĩ ngợi, Tô Yên cũng thả cổ vương trong tùy gian . Đặt nó lên bệ cửa sổ.
Nó thực sự quá nhỏ. Không kỹ thì thấy . Chỉ như một chấm đen.
“Xì xì xì xì!”
Ăn thịt ăn thịt! Dẫn lão tử ăn thịt !
Tô Yên nó:
“Tiểu Trùng, tao sẽ đưa mày một cơ thể, nhưng mày lập tức ăn c.h.ế.t . Được ?”
Tô Yên thương lượng với nó.
Cổ vương đối với việc Tô Yên gọi nó là Tiểu Trùng, từ chỗ kiên quyết phản đối, đến nay ngầm chấp nhận một cách bất lực.
“Xì xì xì xì!”
Lão tử đói thì ?
Tô Yên chớp mắt:
“Mày thể ăn, nhưng chỉ ít một thôi, đảm bảo sống là ."
Cổ vương chút vui, ăn đồ còn kiềm chế, thống khoái ăn, chán chết.
, so với cái gian tối om , thể tạm chấp nhận. Không vui thì nó thể cắn hai cắn.
Tô Yên thấy Tiểu Trùng ngầm đồng ý, mặt mày hớn hở:
“Vậy mày kỹ từng cử động của , tao hỏi gì mày cho tao đấy.”
“Xì xì!”
Hừ, ngay là bữa cơm nào miễn phí mà!
Cuối cùng cổ vương vẫn miễn cưỡng đồng ý.
Tiểu Hồng bức tường bên ngoài, thè cái lưỡi đỏ lòm. Nó , Tô Yên đang chuyện với một thứ khác. Thứ đó cũng luôn ở trong gian tối om cùng nó.
, Tiểu Hồng thấy nó. Là một con rắn độc, cận thị, là điều tất yếu.
Thứ gọi là Tiểu Trùng đó, quá nhỏ bé. Đối với Tiểu Hồng, nó chẳng khác gì khí.
Nó thè cái lưỡi rắn đỏ tươi , chờ đợi mệnh lệnh tiếp theo của Tô Yên.
Giao tiếp xong với Tiểu Trùng, Tô Yên ném nó gian.
Nhìn Tiểu Hồng mập mạp như , Tô Yên nghiêm túc :
“Nên giảm cân .”
Tiểu Hồng , phản ứng kịch liệt:
“Khè khè khè khè khè khè khè!”
Trong thế giới loài rắn, càng béo càng địa vị! Nó giảm cân!!
Nói xong, Tiểu Hồng nhanh chóng chuồn mất !