Tiểu Hoa khẽ nhắc nhở:
“Ký chủ~ Là La Nguyên Kiệt kìa.”
Tô Yên ngẩng đầu lên, hai .
Lúc , La Nguyên Kiệt đối diện thu biểu cảm mặt. Hắn nở một nụ chuẩn mực, chút phong trần và điển trai:
“Cô là diễn viên của đoàn phim ? Chào cô, xin vì vô ý va cô, cô chứ?”
Tô Yên lắc đầu:
“ .”
Vừa , cô cẩn thận La Nguyên Kiệt.
La Nguyên Kiệt quá quen với ánh mắt săm soi như . Những fan cuồng nhiệt của đều như thế, hận thể nhổ từng sợi tóc của mà nghiên cứu tỉ mỉ.
Hắn tiến đến gần Tô Yên một bước:
“Muốn ôm, chữ ký? Hay là chụp ảnh?”
Tô Yên còn gì, La Nguyên Kiệt tiến lên ôm cô.
Tô Yên lùi hai bước, một tay ấn ngực La Nguyên Kiệt hiệu đừng đến gần nữa.
Ngay đó, Tô Yên :
“ một câu hỏi, thể hỏi ?”
La Nguyên Kiệt ban đầu còn ngạc nhiên sự từ chối của Tô Yên. lời cô , trở về vẻ bình thường:
“Cứ hỏi .”
“Anh quan tâm điều gì nhất?”
La Nguyên Kiệt ngẩn , cứ tưởng cô sẽ hỏi bạn gái đại loại thế. nhanh, đáp:
“Đương nhiên là quan tâm đến những fan yêu quý , và tất cả những yêu quý .”
Tô Yên gật đầu:
“Ồ.”
Cô đáp một tiếng, ngoan ngoãn :
“ còn câu hỏi nào khác, đây.”
Nói xong, cô cất bước rời .
La Nguyên Kiệt bóng lưng Tô Yên rời , trong mắt lóe lên sự thú vị.
“Cũng thú vị đấy.”
Nói , bước đoàn phim.
Một bên khác, Tô Yên thì thầm trao đổi với Tiểu Hoa.
“Trước đây nguyên chủ cho La Nguyên Kiệt nếm trải nỗi đau mà cô chịu đựng… ý là để cũng trải qua cảm giác mất thứ quan tâm nhất, đúng ?”
Tiểu Hoa kìm mà khen ngợi ký chủ của thông minh: “Ký chủ thông minh quá! , đúng là ý đó.”
“Vậy thì cách khác, chỉ cần khiến fan của La Nguyên Kiệt còn yêu nữa, ước nguyện của cô sẽ thành hiện thực, đúng ?”
“Đó là một khía cạnh thôi ạ. Ký chủ cần tìm mà La Nguyên Kiệt yêu nhất. Chỉ khi đó gây chuyện khiến chịu đả kích cực lớn, thì lúc đó La Nguyên Kiệt mới thể thực sự vạn kiếp bất phục.”
Tiểu Hoa phấn khích hướng dẫn ký chủ của . Dù … chuyện tổng tài bá đạo, tình yêu ngược luyến gì đó, nó nắm rõ như lòng bàn tay . Chút vấn đề , khó nó.
Tô Yên thấy lý. Vậy nên… vẫn đợi thêm chút nữa.
Ừm… ừm?
“Tiểu Hoa?”
“Ký chủ?”
“Vậy… là dùng Tiểu Trùng?”
Nếu La Nguyên Kiệt ăn Tiểu Trùng, thì nghĩ gì, cô đều thể ~~
Vậy thì thích ai, yêu ai nhất… cũng chắc chắn thể ~~~
Tô Yên cảm thấy với dung lượng não hiện giờ của cô, thì ý kiến thể cho là thiên tài.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/he-thong-nam-than-ngay-cang-ngot-ngao-va-bien-thai/chuong-112.html.]
Tiểu Hoa nghĩ đến cổ trùng hung tàn đó, run rẩy. Nếu một lúc nào đó cổ trùng vui, phát điên ăn luôn La Nguyên Kiệt thì ?
mà ... ký chủ lý.
“Ký chủ thể thử xem.”
Ngồi lên taxi, lâu , cô về đến nhà.
Vừa cửa Tô Yên liền phát hiện, Quyền Từ đang ở phòng khách.
Cô đóng cửa xong, kịp hai câu, thấy Quyền Từ về phía cô. Hắn cô nở nụ lười biếng, nhưng Tô Yên cảm thấy… sát khí càng nặng hơn .
Tô Yên theo bản năng lùi hai bước, nhưng phía cô… là cánh cửa đóng chặt.
Người đàn ông càng lúc càng ép sát.
Quyền Từ khẽ cụp mắt, cô.
“Tô Yên.”
Giọng trầm thấp mà quyến rũ. Cái tên của cô, từ môi thốt , mang theo một sức hút lạ kỳ.
Tô Yên ngẩng đầu :
“A?”
Trong lúc chuyện, mùi kẹo sữa dâu ngọt ngào lan tỏa.
Hắn ngửi thấy mùi hương quen thuộc , khẽ cúi , ghé sát tai cô:
“Thật đem em ăn luôn.”
Giọng điệu của chứa đựng ý , ẩn sâu một tầng ý nghĩa khó lường. Tô Yên xong, bàn tay bất giác siết chặt hơn.
“ … …”
Cô cảm thấy ý nghĩ của Quyền Từ chút nguy hiểm, nhưng thuyết phục khác bao giờ là sở trường của cô. Cho nên, cô chỉ há miệng lắp bắp lặp một chữ.
Hai .
Sau đó, đồng tử mắt dần đổi màu, biến thành một màu đỏ tươi nồng đậm. Hắn từng chữ, giọng điệu vẫn hòa hoãn:
“Ai phái em đến?”
Lời cứ như một cuộc trò chuyện bình thường. Tô Yên đối mặt với , ánh mắt hiểu trở nên đờ đẫn, cô hé miệng:
“Không ai cả.”
“Em thể điều khiển con rắn đó?”
“Tiểu Hồng ngoan.”
Tô Yên vô thức cố gắng biện hộ một chút cho Tiểu Hồng.
Quyền Từ cô mềm mại lý lẽ, nụ càng thêm ngông cuồng.
“Vậy, em bỏ gì ly rượu sâm panh đưa cho đàn ông đó?”
Tô Yên khựng một chút, như đang hồi tưởng, đó thành thật trả lời:
“Để Tiểu Trùng trong đó.”
Ánh mắt Tô Yên đờ đẫn, hỏi gì đáp nấy.
Quyền Từ đang hỏi, chợt ngẩng đầu, thấy dáng vẻ thôi miên của cô, liền khựng .
Rồi đột nhiên, giọng khàn khàn:
“Em thích ?”
“Thích.”
Quyền Từ xong, khóe môi mỏng khẽ cong lên, dường như hài lòng với câu trả lời của cô.
“Vậy , chỉ thích một thôi, ?”
Hắn cần cô trả lời, tự bổ sung thêm:
“Thay lòng đổi cũng , em thích ai, gi.ế.t kẻ đó.”
Vẻ ngoài quyến rũ đến thế, thốt lời lẽ tàn nhẫn điên cuồng đến
Nếu… gi.ế.t hết tất cả mà em vẫn thích , thì sẽ gi.ế.t cả em... và chính bản . Đời đời kiếp kiếp giam chặt em trong mộ huyệt của .