Quyền Từ thấy cô im lặng, cúi đầu xuống. Một lúc , nâng cằm cô lên, khiến cô thẳng . Giọng khàn khàn, rõ ràng quyến rũ và từ tính, nhưng khiến thấy lạnh lẽo:
“Cô cô sống?”
Tô Yên giật , ừm... Có thể sống, đương nhiên là . Có điều ... ch.ế.t cũng cả.
Cô gật đầu.
Ánh mắt Quyền Từ lướt qua đôi môi cô, mềm mại như quả đào. Cổ họng khẽ nuốt xuống, khóe môi nở nụ :
“Có thể.”
“Thật ?”
Quyền Từ khẽ động mí mắt:
“ bao giờ dối.”
Tô Yên gật đầu:
“Ân.”
An Nguyên Phi một bên quan sát, khoanh tay ngực, càng càng ngạc nhiên. Chuyện ..., còn đang đợi Quyền Từ đưa điều kiện, mà cứ thế mà tha cho cô gái , đòi hỏi bất kỳ lợi ích nào ? Trong lòng An Nguyên Phi, Tô Yên lập tức tăng thêm mấy bậc. Không tầm thường, tầm thường chút nào.
Ngay lúc đang cảm thán, bỗng Quyền Từ :
“ tha cho cô , cô để hôn.”
“A?”
Tô Yên cảm thấy chỗ nào đó đúng .
Cô còn đang băn khoăn, thì chờ cô đồng ý kẹp chặt cằm cô, mang theo ý cho phép phản kháng, ép xuống.
“Ưm...”
Trong nụ hôn, cơ thể Tô Yên mềm nhũn. Rồi cô ôm lấy, xoay ấn cây thánh giá phía .
An Nguyên Phi cảnh tượng , thực sự run cầm cập. Hắn cái mùi vị "yêu đương nồng nặc" cho phát tởm.
Không lâu , Tô Yên phát tiếng "ứ ứ". Cô thở hổn hển đẩy , nước mắt giàn giụa che miệng. Người , cắn cô ! Sờ sờ môi, chảy m.á.u .
Tô Yên thấy vẫn còn đến gần, ánh mắt cô cảnh giác:
“Anh, đừng đến nữa!”
Tô Yên rõ ràng hẳn là tức giận, nhưng giọng mềm mại nhiễm chút ái tai đối diện như nũng, một chút lực sát thương cũng , ngược như yêu đang hờn dỗi.
Quyền Từ yêu nghiệt, đôi mắt sâu thẳm, cô chằm chằm. Nhìn vẻ cảnh giác của cô, trong lòng ác thú vị dâng lên như thuỷ triều, chỉ cắn một lượt .... từ xuống , từ trong ngoài, bỏ sót bất kỳ một chỗ nào.
Tô Yên nhân lúc dừng , liền cất bước chạy ngoài. Nếu còn ở thêm chút nữa, môi cô sẽ sưng vù mất!
Đi ngoài lâu, cô khựng .
Ừm... Ừm?
Tiểu Hồng chạy, thì... cổ trùng ?
Cổ trùng đang ở trong bụng cái tên Vương tổng , nhưng Vương tổng c.h.ế.t , lát nữa còn sẽ ném cho chó ăn…
Lúc Tô Yên khỏi khách sạn, còn cách nào, cô lộn một vòng, trong.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/he-thong-nam-than-ngay-cang-ngot-ngao-va-bien-thai/chuong-108.html.]
Đợi đến khi cô , Quyền Từ còn ở đó. Chỉ còn An Nguyên Phi.
Thấy Tô Yên , An Nguyên Phi cứ tưởng cô tìm Quyền Từ. Hắn bộ dáng khoa trương, :
“Lên lầu ba , Quyền Từ tắm . Cô thể lên tìm .”
Tô Yên lắc đầu:
“ tìm .”
Vừa , cô bước về phía đống xác chết. Ờm… cô đưa ly rượu đó cho ai nhỉ? À, đúng , là tên Vương tổng cao lớn đó. Cô tìm kiếm từng trong đống xác c.h.ế.t . Cuối cùng, ở một góc khuất nào đó, cô phát hiện t.h.i t.h.ể đó. Mắt cô sáng lên, vội vàng bước tới.
An Nguyên Phi tò mò, liền đến gần:
“Cô đang tìm gì ? Chỗ m.á.u me quá, cho , giúp cô tìm~~”
Hắn cứ như một kẻ đang dụ dỗ cô gái nhỏ, khi âm điệu còn cố tình kéo dài, mang theo vẻ bất chính.
Tô Yên xổm t.h.i t.h.ể Vương tổng:
“Cổ trùng?”
Cô khẽ gọi.
“Xì xì xì xì xì!!”
Cô còn đến tìm lão tử ?! Cô để lão tử ăn ch.ế.t!! Lão tử cũng giận ch.ế.t đây !!
Tô Yên đưa tay, nhẹ nhàng chạm vết thương của tên Vương tổng. Đợi đến khi An Nguyên Phi đến, cô nâng tay lên, khẽ nắm chặt. Cô ném Cổ Vương gian tùy . Rồi dậy.
Cổ Vương vẫn còn đang ngừng oán trách.
“Xì xì xì xì xì!!”
Không ăn no!!
“Xì xì xì xì!!”
Chỉ cắn cái gan của , ăn xong thì ch.ế.t !
“Xì xì xì xì xì!!”
Lão tử ăn ch.ế.t!
Đối phương do ăn mà ch.ế.t, điểm khiến Cổ Vương tức giận.
Nó cảm thấy một đời hùng hủy hoại tại đây!
Càng tức giận hơn là, nó khó khăn lắm mới chạy ngoài, định dưỡng sức trong cơ thể vài chục ngày, từ từ mà nhấm nháp.
Ai ngờ, mới chỉ ăn một cái gan, lôi về cái gian tối đen .
Vì An Nguyên Phi đến gần, nên Tô Yên gì. Cô chỉ cách xa t.h.i t.h.ể một chút.
An Nguyên Phi ném một cái nháy mắt quyến rũ về phía Tô Yên:
“Cô tìm hiểu thêm về Quyền Từ ? Cô hỏi gì, thể miễn phí cho cô đấy~”
Tô Yên gì về Quyền Từ cả. Nếu thể rõ hơn, đương nhiên là .
Mắt cô cong cong, :
“Bất cứ chuyện gì về , đều .”