Thông báo
Nếu quý độc giả thấy nội dung đọc của mình bị mất chữ, nội dung lộn xộn. Xin vui lòng tải lại trang để có tiếp tục đọc. MonkeyD chân thành xin cảm ơn!

Hệ Thống: Nam Thần Ngày Càng Ngọt Ngào (Và Biến Thái!) - Chương 107

Cập nhật lúc: 2025-07-16 09:08:36
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1B8nPQWmqZ

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Không từ lúc nào, tiếng s.ú.n.g ngừng. Vô ch.ế.t, những kẻ còn thở, cũng đều hạ vũ khí đầu hàng, nếu như còn sống khi rời khỏi đây.

An Nguyên Phi chờ chiến cuộc kết thúc, mới nghênh ngang bước từ cửa , thấy cảnh tượng đẫm m.á.u , véo mũi nhăn mặt, vẻ mặt như nôn.

Ánh mắt bắt đầu tìm .

Gì ?

Quyền Từ đang ?

Ôm 1 cô gái ?

Điều khiến An Nguyên Phi như phát hiện lục địa mới, vội vàng chạy đến bên cạnh, còn cố tình vòng mấy vòng, tặc lưỡi.

Ngạc nhiên, sốc nặng cũng đủ để diễn tả tâm trạng lúc .

Rất nhanh, Tô Yên phát hiện ánh mắt dò xét của An Nguyên Phi, cô ngẩng đầu lên từ trong lòng Quyền Từ.

Thành công An Nguyên Phi ngẩn , đó cảm thấy, chuyện thực cũng kỳ lạ đến

Quá bình thường.

Ngày nào mà hai họ chẳng ôm ôm ấp ấp.

Chính là ... phạm vi còn rời khỏi chiếc giường trong phòng Quyền Từ a.

Tình cảm của họ tiến triển quá nhanh ?

An Nguyên Phi kinh ngạc.

Sau khi An Nguyên Phi bước , một nhóm áo đen khác theo , cả khách sạn kiểm soát và bao vây.

Lúc , An Nguyên Phi mới nhớ rời tò mò lên một khác:

“Ấy? Cái vị bắt sống dày vò đến ch.ế.t ? lớn từng , đây là đầu tiên thấy "dũng cảm" như . sợ dịp, tranh thủ lúc   cho kỹ mới .”

Vừa , về phía đám còn sống. Vừa mới vài bước, đang định nghiêm túc học hỏi một chút, thì thấy giọng điệu thờ ơ của Quyền Từ vang lên ở phía :

“Giết hết, ném cho chó ăn.”

Lời dứt, một tràng tiếng đạn rít lên, đoàng đoàng đoàng đoàng. Sợ đến nỗi An Nguyên Phi lùi ba bước, vỗ ngực, may mà né nhanh, chậm chút nữa thì bản cũng "gi.ế.t nhầm còn hơn bỏ sót" .

Tô Yên chớp mắt, há miệng:

“Anh...”

nhịn đầu . Những sống sót nãy giờ c.h.ế.t sạch sành sanh. Xác chất đống.

Quyền Từ phóng túng, đôi mắt hoa đào chằm chằm cô:

?”

Hắn xem, từ cái miệng nhỏ nhắn của "gối ôm di động" thể điều gì ho ?

Tô Yên cắn môi, cô còn thể gì nữa? Chết sạch , gì cũng vô ích thôi.

Hắn cúi xuống, ánh mắt lúc tối lúc sáng. Trên mùi ngọt ngào, như thể ăn kẹo sữa . Hắn đưa tay, kéo cô  gần.

Một lúc .

Môi Tô Yên hằn sâu một vết răng. Cô  , chỉ là môi đau quá, tuyến lệ kìm .

“Anh!!”

Tô Yên kẻ gây tội, mũi ngửi thấy mùi m.á.u tanh, ánh mắt kìm liếc những t.h.i t.h.ể la liệt. Môi mấp máy, vẫn lời nào.

Cái đó, vẫn là thôi , nếu thêm hai câu, lỡ vui, đem cô cũng gi.ế.t thì ? Cô cúi đầu, một tay che miệng, ánh mắt lên án chằm chằm .

Quyền Từ thấy, cứ tưởng quá phóng túng khiến cô , nâng cằm cô lên. Khiến cô đối diện với , thấy đôi mắt cô long lanh nước, tiếng khẽ vang lên từ cổ họng :

“Đau ?”

Vừa , gạt tay cô .

Tô Yên lùi một bước. Muốn cách xa một chút.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/he-thong-nam-than-ngay-cang-ngot-ngao-va-bien-thai/chuong-107.html.]

Kết quả mới lùi một bước.

Liền kéo trở .

Quyền Từ hờ hững:

“Đi ?”

Tô Yên che miệng, chuyện.

Thấy cô cúi đầu, ủ rũ. Quyền Từ nhướng mày. Giận ? Khóc ? Chậc. Dễ ? Lần đầu gặp cô là như thế.

Hai họ ở trong căn phòng đầy mùi m.á.u tanh, "liếc mắt đưa tình". Cái mùi "yêu đương nồng nặc" tỏa từ hai vị mắt khiến "lão quang côn" An Nguyên Phi cảm thấy cực kỳ khó chịu. Hắn lệnh cho đám áo đen đem t.h.i t.h.ể xử lý.

Bỗng nhiên, đang khiêng dở, một "xác chết" nào đó phát tiếng ho. Ánh mắt đổ dồn về phía đó. Là một cô gái, vẫn chết, chỉ b.ắ.n một phát bụng.

Tô Yên cô gái đó, tóc tai bù xù, đẫm máu, rõ mặt, nhưng khi thấy sợi dây chuyền cổ cô , cô chợt nhận

Là Lily, một trong những đến đây cùng cô.

Đám áo đen vẫn ngừng chân, khiêng Lily ngoài. Cô ngẩng đầu Quyền Từ:

“Cô còn sống.”

Người hờ hững:

“Ừm.”

“Có cần cứu cô ?”

An Nguyên Phi , chải tóc kiểu vuốt ngược, rõ ràng là kiểu tóc của đám nhà giàu mới nổi. bất ngờ là hợp với khí chất và vẻ ngoài trai của

“Tiểu Tô Yên, cô đây là nơi nào ? Và những ở đây là ai?”

Tô Yên ngơ ngác. Cô chỉ theo lời quản lý, đến tham dự một buổi tiệc thôi.

An Nguyên Phi chỉ một trong những thi thể:

“Hắn là trùm buôn ma túy ở Tam Giác Vàng, còn cái tên là ông trùm vũ khí ở Đông Nam Á. À, đúng , cái lão Vương tổng bắt Quyền Từ , là tay buôn vũ khí lớn nhất ở Tam Giác Vàng đấy.”

Nghe xong, Tô Yên vẫn ngơ ngác.

An Nguyên Phi che giấu nữa, thẳng:

“Những vốn dĩ là những kẻ sống đầu mũi dao, dù là rơi tay ai cũng chỉ một con đường ch.ế.t mà thôi.”

Và những phụ nữ thể ở cùng với những kẻ , lẽ từng gi.ế.t , hoặc chỉ là tình nhân vì tiền, nhưng, một khi nhập cuộc, sớm muộn gì cũng trở thành những kẻ như bọn chúng, đều là những kẻ đáng ch.ế.t.

Huống chi còn ngu xuẩn đến mức "động thổ đầu thái tuế" Quyền Từ.

Quyền Từ là ai nào ?

Là một tên biến thái !

Chậc

An Nguyên Phi xoa thái dương, lười nghĩ thêm nữa. Lời dứt, Tô Yên thấy cô gái khiêng ngoài.

Quyền Từ thấy sự chú ý của cô rời khỏi , ánh mắt thoáng tối sầm, vươn tay bẻ cằm cô về phía , khiến sự chú ý của cô trở .

nhịn hỏi:

“Vậy, cô sống ?”

Quyền Từ tủm tỉm:

“Sống ? Không c.h.ế.t ?”

Cho nên, cô cũng nên như những cái xác , mang cho chó ăn.

Tiểu Hoa trốn trong khuyên tai mà run cầm cập:

‘Cái tên nam chính là biến thái~~~ Hu hu hu, đáng sợ quá!!’

Tô Yên gì. Cô luôn cảm thấy dường như quên một chuyện gì đó. Rốt cuộc là chuyện gì?

Loading...