Thông báo
Nếu quý độc giả thấy nội dung đọc của mình bị mất chữ, nội dung lộn xộn. Xin vui lòng tải lại trang để có tiếp tục đọc. MonkeyD chân thành xin cảm ơn!

Hệ Thống: Nam Thần Ngày Càng Ngọt Ngào (Và Biến Thái!) - Chương 105

Cập nhật lúc: 2025-07-16 05:38:44
Lượt xem: 1

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1LSDbmDgYF

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Chỉ thấy tiếng “Rầm rầm rầm”, là tiếng bánh xe ma sát với mặt đất. Vì căn phòng tối tăm nên chỉ thể lờ mờ, thứ đẩy lên là một cây thánh giá. Trên cây thánh giá đó, một trói.

Trong lúc lắc lư, thể thấy tiếng xích sắt va leng keng. Người đó cúi gằm đầu, như thể đang ngủ.

Tô Yên siết chặt ly rượu, tay khẽ động đậy. Ánh mắt cô xuyên qua ánh sáng mờ ảo, cây thánh giá.

Không ai đó lên tiếng:

“Bật đèn lên.”

Sau đó, “Tách tách tách”, đèn khắp bốn phía đều bật sáng. Dưới ánh đèn chói mắt, trói cây thánh giá cuối cùng cũng hiện rõ – Quyền Từ.

Hắn cúi mắt, là đang ngủ, là vì lý do gì khác.

Đêm qua, cô và còn ngủ cùng , qua bao lâu mà dường như gầy ít.

Tay Tô Yên đang siết ly rượu, càng siết chặt hơn. Rồi cô im lặng đến bên cạnh đàn ông tên Vương tổng. Nhìn thấy ly champagne của   gần cạn.

Tô Yên nở một nụ vô hại, trong sáng về phía Vương tổng. Cô đưa ly champagne trong tay qua.

Vương tổng liếc Tô Yên, ha hả. Dường như quen với việc vây quanh phục vụ, hơn nữa quá tự mãn với bản lĩnh của bản cho nên cũng thấy gì lạ khi đưa cho một ly rượu. Hắn tiếp nhận ly champagne, tiện tay đưa cho cô ly champagne rỗng của . Hắn đầu chuyện với Long ca:

“Đây là Quyền Từ ? Bản lĩnh lớn ? Chẳng vẫn bắt đến đây ?”

Nói xong, Vương tổng nâng ly rượu champagne lên, uống cạn một .

Tô Yên cây thánh giá, Quyền Từ. Những đang chuyện rải rác một bên cũng nhanh chóng tụ tập cây thánh giá. Cứ như đang thưởng thức con mồi , họ đánh giá từ xuống .

Giữa họ dường như quen thuộc, một lên tiếng, ánh mắt ẩn ý, giọng điệu dâm tà:

“Vương tổng, thằng nhóc là ai , dáng vẻ là một mỹ nhân tuyệt sắc đấy."

Lời dứt, ai cũng thể ý đồ trong đó.

Ngay đó, xung quanh vang lên từng tràng .

Người trói cây thánh giá, vẫn bất động nãy giờ, khi lời đó, từ từ, chậm rãi mở mí mắt. Đôi mắt hoa đào đen láy sâu thẳm quét qua .

Không hiểu , rõ ràng chỉ là một thằng nhóc trai trói mà thôi. ánh mắt nó  chằm chằm, khiến cảm thấy rợn như sâu bọ bám xương tủy. Hơn nữa, khí thế của "thằng nhóc" khi mở mắt cũng khác hẳn.

Rõ ràng lúc, trong mắt những  ở đây, Quyền Từ hẳn là con mồi ngắm nghía, nhưng khi mở mắt, khóe môi lạnh lùng khẽ cong, lông mày và đuôi mắt nhếch lên, giống như trói mà chỉ là tựa cây thánh giá, lười biếng đến cực điểm, cũng sa đọa đến cực điểm. Cứ như thể, đây là địa bàn của , mới là chủ nhân nơi .

Nơi , mới là quyết định.

Ánh mắt vô tình lướt qua, vặn thấy Tô Yên đang ngoan ngoãn cầm một ly champagne rỗng phía . Ánh mắt khựng , nhưng nhanh  rời . Đôi mắt hờ hững, như thể ai ở đây thể lọt mắt .

Long ca cầm ly champagne chút bất an:

“Vương tổng, ông, ông đưa đến đây, là định…”

Giọng ngập ngừng.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/he-thong-nam-than-ngay-cang-ngot-ngao-va-bien-thai/chuong-105.html.]

Vương tổng ha hả:

“Yên tâm, hôm nay đến đây, tất cả đều là tín của .”

Vừa , Vương tổng Quyền Từ khinh thường hừ một tiếng:

“Dám từ chối tao ? Mặc kệ mày là nào, đều ch.ế.t!”

Sở dĩ đưa Quyền Từ đến đây, chính là để g.i.ế.c gà dọa khỉ. Vương tổng hiệu, một đàn ông áo đen trong tay cầm một khẩu s.ú.n.g lục đen sì từ từ tiến gần Quyền Từ.

Ngay đó, Vương tổng cất giọng trầm uất:

“Quyền Từ, sang năm nay sẽ là ngày giỗ của ngươi!”

Lời dứt, tên áo đen liền giơ s.ú.n.g lên.

giây tiếp theo, tiếng s.ú.n.g vang. Mà là tiếng xé gió, nhưng cũng của viên đạn thoát nóng, mà là của một vật gì đó từ một xó xỉnh lao .

tinh mắt thể nhận , đó là một con mãng xà,  vằn vện những sọc đỏ đen. Nó há chiếc mồm như bồn m.á.u, táp một cái “khặc” dứt khoát, cả cánh tay và khẩu s.ú.n.g của tên áo đen gọn gàng nuốt bụng.

Biến cố bất ngờ khiến đám đông hoảng loạn, la hét thất thanh.

Tô Yên vội vã chạy đến bên Quyền Từ, cô khẽ hỏi:

“Anh chứ?”

Người cây thánh giá khẽ động mí mắt. Hắn ngờ “chiếc gối ôm di động” còn thể nghĩ đến lúc . Có điều cũng chỉ ngạc nhiên trong chớp mắt, ngay lập tức, đôi mắt hoa đào của phát hiện dị thường, vô con rắn độc lướt qua hai bọn họ, nhưng .... cố tình tránh né họ. Giống như bọn họ thứ gì đó khiến chúng bài xích, hoặc là ...  ai đó đang điều khiển, khiến chúng như .

Quyền Từ đang nghĩ ngợi, Tô Yên túm vạt áo n.g.ự.c cho hồn, đó thấy cô gái mắt đầu lệnh cho con rắn lao lên cắn rớt cánh tay cầm s.ú.n.g của

“Tiểu Hồng, , cái tên mập đang bảo vệ ở giữa .”

Tô Yên quan sát cục diện chiến đấu. Thấy bên loạn cào cào, cô  , chằm chằm những sợi xích đang trói chặt Quyền Từ. Những sợi xích nặng trịch, siết chặt đến mức như lún sâu da thịt cánh tay . Nhất thời, cô thật sự cách nào.

Đang suy nghĩ, từ góc nào vọng đến tiếng la:

“Nhanh lên! Mau gi.ế.t Quyền Từ! Nhanh lên!!”

“Súng ?! Gi.ế.t ch.ế.t !!”

Ai mà ngờ cơ chứ?! Trong cái hội trường , một đám rắn độc nối tiếp xông .

Hiện giờ còn thời gian chơi đùa nữa , việc cấp bách là chắc chắn Quyền Từ bỏ mạng tại đây.

Quyền Từ phụ nữ đang sờ mó khắp . Khóe môi cong lên một nụ , đầu cúi thấp, vẻ mặt hờ hững, cổ họng khẽ động, giọng khàn:

“Bọn họ gi.ế.t , cô .”

Tô Yên lắc đầu, vẫn tiếp tục tự sờ soạng:

“Không !”

Cô trả lời dứt khoát mà mất một giây nào để suy nghĩ tự hỏi.

Loading...