Tô Yên nhai kẹo sữa dâu, phía , im lặng lắng mấy đó chuyện. Suốt quãng đường, đèn đóm mờ ảo, trời vốn tối, hai bên là cây cối, càng sâu trong, càng khiến bất an.
Dần dần, những tiếng vốn rộn ràng cũng im bặt. Ba tụm gần , bầu khí dần trở nên căng thẳng.
Cuối cùng, thêm một đoạn xa nữa, họ thấy khách sạn sừng sững phía . Đến cửa, bảo vệ tuần tra qua . Quản lý nghiêm ngặt.
Có hai cô gái mặc sườn xám bước đến. Dường như đợi họ ở đây từ lâu . Thấy đến, họ liền dẫn đường trong.
Một trong hai cô gái mặc sườn xám ba mươi tuổi, trông vẻ là quản lý. Đoàn bước tấm thảm len, phát một tiếng động nào.
Cô gái đó dù vẻ mặt ôn hòa, nhưng lời đầy khí thế:
“Vào trong , đừng nhiều, chỉ cần cùng là , hiểu ?”
Mấy gật đầu. Như , cửa phòng bao mới mở .
Tiểu Hoa lời cô gái mặc sườn xám, khẽ chen một câu:
“Ký chủ, thật sự giống như lầu xanh .”
Tô Yên cũng khẽ nhíu mày. , đến đây , một cô cũng cách về. Nghĩ , cô vẫn cùng, bước trong.
Ánh đèn trong phòng mờ ảo. Ba năm đang khẽ chuyện, giao lưu.
Khi thấy họ bước , tiếng chuyện trong phòng lớn hơn một chút, và cũng thoải mái hơn so với lúc nãy.
Vừa bước mới thấy, căn phòng thật lớn. Trong phòng, nam nữ lẫn lộn, gần một trăm . Ai nấy đều vest chỉnh tề, trông như những thành đạt. Dưới ánh đèn mờ ảo, ở những góc khuất ánh sáng chiếu tới, những tiếng thở dốc ái và những lời trêu ghẹo, cợt nhả khiếm nhã.
Nơi đây tràn ngập sự ám , tiền tài, và một vẻ suy đồi gần như sa đọa. Bốn họ bước , hệt như những chú cừu lạc lối bước vực sâu. Mặc cho gì thì .
Rất nhanh, đến bắt chuyện. Ngoại trừ cô gái tên Lily , hai còn cùng đều thành thạo tìm cho một đàn ông, dựa bên cạnh, duyên dáng.
Cô gái tên Lily, dường như cũng là đầu đến những nơi thế . Cô trông vô cùng bối rối. Khi lạ đến bắt chuyện, cô chỉ né tránh, vẻ mặt hoảng sợ yên.
Tô Yên tìm một chỗ khá yên tĩnh, cô chằm chằm ly rượu cao mặt , ngẩn ngơ. Miệng khẽ mấp máy, đang gì. Nếu từ xa, chỉ thể thấy một cô gái mặc váy hội đen, dáng vẻ ngoan ngoãn thuần khiết, một một góc, vẻ lạc lõng với khung cảnh .
nếu lắng kỹ, sẽ thấy cô gái ngoan ngoãn đó giống như đang chuyện với một khác;
“Vậy là ngươi c.h.ế.t đói .”
“Xì xì xì xì xì!!”
“Lão tử c.h.ế.t đói, đó là lão tử phúc lớn mệnh lớn! Mau thả ! Ta ăn thịt!!”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/he-thong-nam-than-ngay-cang-ngot-ngao-va-bien-thai/chuong-104.html.]
Và đang chuyện với Tô Yên… sai, chính là Cổ Vương nọ.
Ở vị diện , Tô Yên lời Tiểu Hoa, dù gian tùy thể chứa hai vật phẩm. Không dùng cũng để , kỳ thực cũng chút uổng. Thế là… Cổ Vương đại nhân vinh dự trở thành "vật phẩm" đầu tiên nhét gian tùy và mang đến đây.
Loay hoay một hồi, Tô Yên cầm một ly champagne lên, tay khẽ lướt qua miệng ly, thì gì đặc biệt. là Cổ Vương chút hung dữ nào đó ném ly champagne chìm chìm nổi nổi. Sau đó, Tô Yên cầm ly champagne tay, lặng lẽ quan sát những trong phòng.
Đưa ly champagne cho ai ?
Trong lúc cô còn đang do dự, bỗng thấy tiếng lớn vang lên bên cạnh:
“Ha ha ha ha, Long ca thật lợi hại.”
Người đó chuyện mang theo một luồng sát khí mạnh, hình cao lớn mập mạp, trông như một con gấu. Ngay đó, tên Long ca cũng đáp :
“Sao dám sánh với Vương tổng đến từ Tam Giác Vàng.”
Hai một lời một tiếng, chuyện lớn tiếng. Vương tổng hình cao lớn mập mạp lên tiếng:
“ lăn lộn giang hồ nhiều năm, tổ chức Sát Thủ ở Mỹ cũng nhượng bộ ba phần. Thằng ranh con hỉ mũi sạch đó dám loạn đầu , chỉ tìm chết. Lúc bắt đầu kiếm xô vàng đầu tiên, chẳng nó còn ở xó xỉnh nào nghịch bùn .”
Giọng mang theo vẻ ngạo mạn khinh thường, xong Long ca, vẻ ngạo mạn mặt vơi một chút, :
“Tuy nhiên, vẫn nhờ Long ca ở Đế Đô giúp đỡ, nếu , một kẻ ngoại lai như thể bắt ?”
Vừa , hai ngầm hiểu chạm ly, phá lên ha hả.
Một lúc , Long ca cau mày chút lo lắng:
“Vương tổng, sẽ vấn đề gì chứ? Quyền Từ ngang ngược, thủ đoạn độc ác của cũng từng qua. Nếu để sống sót trốn thoát, thì lúc đó…”
Đến lúc đó, chuyện sẽ tan tành.
Ngay đó, Vương tổng xua tay, ý bảo cứ yên tâm:
“Quyền Từ? nổi tiếng, nên mới đặc biệt gi.ế.t , mà mang đến đây.”
Long ca xong, run rẩy, kinh ngạc :
“Gì, gì cơ? Không ch.ế.t?!!”
Rồi, thấy Vương tổng vỗ tay.
“Đẩy lên!”