An Nguyên Phi thấy Quyền Từ để ý đến chuyện đang , liền theo ánh mắt Quyền Từ sang.
Sau đó, Quyền Từ, :
“Đã điều tra , bỏ học cấp ba, gia thế trong sạch, hiện tại ký hợp đồng với quản lý, là một nghệ sĩ mười tám tuyến.”
An Nguyên Phi chú ý gia thế của cô, trong sạch, còn việc gì thì quá để tâm.
“Ký chủ, theo lịch trình ban đầu của nguyên chủ, hôm nay một buổi thử vai cho một bộ phim nhỏ, chị đừng quên nhé.”
Tô Yên lúc đói bụng lắm , cô còn quan tâm đến buổi thử vai thử vai, chỉ suy nghĩ hai khi nào mới đến ăn cơm. Dù cô cũng là khách, chờ chủ mở lời mới .
Khi An Nguyên Phi thấy bộ dáng thật sự của Tô Yên lớp hoá trang, thật sự kinh ngạc. Không ngờ là một cô gái thuần khiết đến . Lớp trang điểm đậm, mắt khói đen kịt tối qua giống như một lớp màn tối, che vẻ trong trẻo nguyên sơ của cô.
Dù sự chú ý tập trung việc ăn uống, nhưng cô vẫn cảm nhận ánh mắt từ bên cạnh. Tô Yên ngẩng đầu , chớp chớp mắt, nhẹ giọng hỏi:
“Hai ăn ?”
An Nguyên Phi khỏi tặc lưỡi khen ngợi. Hắn thậm chí còn hạ thấp giọng trao đổi với Quyền Từ:
“Cô bé đáng yêu thế , cứ từ từ mà tàn phá nhé.”
Quyền Từ gì, đôi mắt phượng khẽ nhướng lên.
Đáng yêu?
Mí mắt khẽ động.
Chuyện đêm hôm qua vẫn nhớ rõ.
Cô gái thể cảm nhận nguy hiểm đang đến gần, né tránh tay b.ắ.n tỉa, đẩy mà chỉ một vết xước nhỏ. Điều một "cô gái đáng yêu” thể .
Quyền Từ khẽ xoa ngón tay, trầm tư.
...
Thời gian trôi nhanh, Tô Yên và Quyền Từ ngủ cùng một tháng . Nghe qua thì vẻ như tình cảm của hai , dù là lửa nóng, thì ít nhất cũng là dòng suối nhỏ róc rách, nước chảy thì đá mòn ?
, sự thật là chẳng chút tiến triển nào cả.
Quyền Từ mỗi tối đều trở về, dù muộn đến mấy, cũng tắm rửa ôm Tô Yên ngủ. Sáng hôm rời sớm.
Về phần Tô Yên, cô nhập thể nguyên chủ, liền tiếp quản công việc của nguyên chủ, chạy đôn chạy đáo khắp các đoàn phim, tranh giành nữ phụ N thể lộ mặt. Một tháng qua, hai chuyện với đếm đầu ngón tay cũng đủ.
Tiểu Hoa ba ngôi màu tối đỉnh đầu Ký chủ của chẳng sáng lên ngôi nào, nó bắt đầu chút sốt ruột.
Không đúng, đều ngủ cùng một tháng , phản ứng gì cả?
Một buổi chiều nọ, Tô Yên một bộ trang phục cung nữ, đang chờ đạo diễn phim. Tiểu Hoa cuối cùng nhịn hỏi:
“Ký chủ sốt ruột ?”
Tô Yên l.i.ế.m môi, bóc viên kẹo sữa dâu trong tay cho miệng. Vì trong miệng kẹo, giọng cô ngọng nghịu:
“Cũng tạm.”
Có chỗ ngủ, đồ ăn, Quyền Từ ngoài việc ôm cô ngủ chặt một chút thì thứ đều .
Mấy ngày nay Tiểu Hoa liên tục sách, cuối cùng tổng kết kinh nghiệm:
“Ký chủ tiến thêm một bước với Quyền Từ thì sự tương tác, tạo tia lửa mới !”
Trong khoang miệng, hương vị sữa dâu lan tỏa.
Một một hệ thống đang chuyện, bỗng thấy một giọng nam ẻo lả:
“Ôi chao, tìm cô mãi, hóa trốn ở đây , .”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/he-thong-nam-than-ngay-cang-ngot-ngao-va-bien-thai/chuong-103.html.]
Thấy phía một đàn ông ăn mặc trung tính, trang điểm mắt, cử chỉ điệu đà. Hắn đến, cong ngón tay út, định kéo cánh tay Tô Yên.
Tô Yên lùi một bước, tránh khỏi cái kéo của , dậy:
“Có chuyện gì ?”
Người đến là Kevin, quản lý của Tô Yên. Kevin Tô Yên vẫn mặc bộ trang phục diễn, cau mày, vẻ mặt đầy ghét bỏ.
“Cô còn hỏi ?! Sáng nay nhắn tin cho cô, bảo cô tối nay dự tiệc rượu, còn đây?”
Lời dứt, đợi Tô Yên gì, vội vàng :
“Đi nhanh nhanh, muộn là kịp nữa!”
Tô Yên bộ trang phục diễn bao lâu.
“ mà, cảnh còn …”
Lời còn dứt, quản lý cắt ngang:
“Cái cảnh lên hình đến nửa giây , quan trọng bằng bữa tiệc rượu ?! Còn ngẩn đó gì? Không nữa, nhanh lên!”
Thế là, Tô Yên thậm chí còn kịp quần áo, theo Kevin rời .
Một giờ .
Cô một chiếc váy hội đen. Rồi đưa đến một trang viên rượu biển hiệu.
Xe chạy thẳng , khi gần đến cổng, hai đàn ông mặc đồ đen chặn xe . Sau đó, Kevin chuyện vài câu với hai vệ sĩ áo đen đó. Rồi, cửa xe mở , Tô Yên, cùng ba cô gái khác xe đều đưa xuống.
Tô Yên trái , lúc , trời tối sầm.
Tiểu Hoa khẽ :
“Sao cái tên Kevin giống như một "tú bà" nhỉ?”
Tiểu Hoa ít kinh nghiệm thực chiến, nhưng kinh nghiệm sách là vô cùng phong phú, hơn nữa diện, mặt nào cũng đào sâu nghiên cứu, chỉ là quá diện nên chọn lọc mà thôi, đều , kể cả .... Nhìn vẻ mặt tươi như hoa của Kevin, tiểu Hoa khỏi liên tưởng đến "tú bà" lầu xanh nó mới gần đây.
Tô Yên gì, vòng phía xe, mở gian tùy . Sau đó, một con rắn vằn đen đỏ to bằng bắp tay liền “xoẹt” một tiếng, trong nháy mắt bò xuống gầm xe.
Tiểu Hoa ngạc nhiên:
“Ký chủ, chị thả Tiểu Hồng ?”
Tô Yên gật đầu:
“Nếu đánh , thể gọi Tiểu Hồng cắn a.”
Tiểu Hồng còn thể tìm thêm đồng bọn nữa.
Cho nên nên thả nó , để nó liên lạc tình cảm với những con rắn khác quanh đây .
Tiểu Hoa Ký chủ của , thậm chí còn học cách lo . Xem , chỉ dung lượng não là một thứ cực ích. Ký chủ của nó, lúc trở nên thật thông minh, thầy dạy cũng .
Xe của Kevin phép qua, chỉ cho phép bốn Tô Yên mặc váy hội trong.
Ba Tô Yên , xem là quen.
“Oa, Lily, sợi dây chuyền của quá.”
“Chắc tốn ít tiền nhỉ?”
Cô gái tên Lily một tiếng, giọng trong trẻo, ngượng ngùng :
“Đâu , chẳng đáng mấy tiền .”
Người bên cạnh Lily giọng đầy vẻ ghen tỵ:
“Ôi chao Lily, đừng khiêm tốn nữa, bọn tớ nhà giàu mà, thật sự khiến ghen tỵ.”