Một    thấy nữ thần thì ngỡ ngàng đến mức  che giấu nổi, ánh mắt kinh ngạc và kinh diễm cứ thế dâng trào.
Cuối cùng vẫn là nhân vật chính sinh nhật  hiệu cho họ tiết chế .
Dù bản    cũng chẳng bình tĩnh cho lắm.
Không trách  — nữ thần bình thường vốn lạnh lùng kiêu ngạo,
ai mà ngờ hôm nay  thể mời  cô  tới chơi!
Cả nhóm bắt đầu nhao nhao chọn mấy trò chơi mạo hiểm để chơi.
Thế là từ tàu lượn nước, cánh tay khổng lồ, đến tàu hải tặc — họ chơi tất tần tật.
Ngoài đời, mấy trò      trông đồ cho  khác chơi, chứ  bao giờ tham gia.
   thì khác —   ở bên nữ thần!
Và vì , sống đến từng  tuổi,  đầu tiên  bước chân  mấy trò kinh dị .
Sau một vòng chơi hết:
Kết luận duy nhất:
Mấy cái trò  là tra tấn chứ chẳng  cho  chơi!!!
Mỗi  rơi tự do là  tưởng tim  bay  ngoài!!!
Nữ thần thì  vẻ chẳng  ảnh hưởng bao nhiêu.
Ngoài việc tóc  rối , nét mặt chẳng đổi sắc chút nào!
 thực sự khâm phục sát đất.
Còn  thì chịu  nổi nữa .
Giờ mà nhảy nhót vài cái thôi, kem mới ăn chắc cũng ói  luôn!!
Thế nên  quyết định trở về vị trí cũ: trông đồ.
… nữ thần thì  vẫn  yên tâm…
Công tử sinh nhật hôm nay, trong truyện vốn  quan hệ  với “”, kiểu  em  thiết.
Thấy  đòi ở  trông đồ,   vỗ bốp một cái  lưng , miệng trêu chọc.
~ Hướng Dương ~
Tuy  mạnh lắm…nhưng ngay lập tức  …
Buồn nôn quá 
Bầu trời nhuộm ánh vàng đỏ, từng lớp từng lớp như tấm lụa ánh sáng trải . Phía gần đường chân trời  lấp ló sắc trời đêm.
Đôi mắt của nữ thần vốn  là một màu nâu nhạt, giờ đây phản chiếu cả bầu trời rực rỡ , ánh lên muôn màu như viên opal.
Opal – xuất phát từ tiếng Latin Opalus, mang ý nghĩa "viên đá quý hội tụ vẻ  của muôn loại đá quý".
Đôi mắt   sang , chăm chú.
   tiêu .
 thật sự  sa  .
Một cảm giác nghẹn ngào dâng lên,  vội tránh ánh mắt .
   ngoài cửa sổ, nơi mặt trời đang dần lặn xuống, chợt nhớ  lúc  thành nhiệm vụ đầu tiên, dường như cũng là ánh hoàng hôn như thế , ánh sáng bao phủ lấy  hình cô .
 chạy về phía cô,  chỉ vì nhiệm vụ,  lẽ còn vì một chút rung động   từ bao giờ  nhen nhóm trong tim.
Giọng cô kéo  trở về thực tại.
"Duệ Duệ," – giọng cô trong ánh hoàng hôn mờ ảo, trong khoang cabin kín gió  càng rõ ràng – "Tại  ..."
Tim  chợt thắt , cô phát hiện ? Phát hiện  thích cô ? Lại một cơn hối hận ập đến,  nên biểu hiện rõ ràng thế ...
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/he-thong-bat-xuyen-sach-toi-yeu-luon-nu-chinh/chuong-8.html.]
"Sao  lúc đầu   thiết với tớ,   tránh mặt tớ?"
 sững .
"Sao lúc   thiết, tớ  luôn  chăm sóc , vuốt tóc , ôm lấy ?"
"Mỗi   lảng tránh, tớ  thấy như trời sắp sập,  kiềm    thấy , lúc nào cũng    đang  gì?"
Giọng cô khẽ run,  từng như thế bao giờ.
"Tớ..."  cũng     gì.
 nghĩ  một khả năng, nhưng nó quá kỳ lạ, còn hoang đường hơn cả việc xuyên sách.  thấy sợ, sợ câu  tiếp theo của cô sẽ là điều  đang nghĩ tới.
"Để tớ  hết ." Ánh sáng chiếu , khuôn mặt cô nửa chìm trong bóng tối, nửa phủ sắc vàng,  thấy cô đang , mà  cảm giác như cô sắp .
"Duệ Duệ, tớ thích ." Cô  .
Bên ngoài trời  dần tối, ánh đèn màu gắn ngoài cabin tỏa  sắc vàng dịu dàng.
"Không  là kiểu thích của bạn bè."
Niềm vui sướng tột độ và nỗi bối rối ập đến như sóng lớn, cô  cô thích !! Là thích!!!
 cảm thấy sống mũi cay cay, mắt nóng ran, thật sự chịu  nổi,   !!
...
Nghĩ đến hệ thống, nghĩ đến cái kết của , một nỗi sợ hãi  từng  trào lên dữ dội.  …   gì đó?   nghĩ cho tương lai của cô, cô  thể yêu một  sẽ rời  như ...
Chưa kịp mở miệng, cô   tiếp:
"Tớ   thể bây giờ   thể chấp nhận,  thể thấy tình cảm giữa hai cô gái  kỳ lạ,   cần  trả lời ngay ," cô dừng  một chút, "Tớ chỉ  xin  một chuyện."
"Có thể... đợi tớ một năm  ?"
"Một năm?"   nhịn  nhíu mày, cô   gì ? Có liên quan đến gia tộc Tạ như trong nguyên tác? Có nguy hiểm gì ?
"Xin , tớ  yêu cầu  ích kỷ, quá đáng. Cậu  thể từ từ suy nghĩ,  chấp nhận tớ  . Một năm , nếu  vẫn  ..." Cô  nhạt, giọng nghèn nghẹn, "Thì tớ sẽ   phiền  nữa."
"Cậu định rời  ?"  bình tĩnh hỏi.
"Ừ."
"Vậy,   thể bình an trở về ?"
Có thể đến khi cô giải quyết xong tất cả,  đổi  phận của , …   còn ở đây nữa.
  vẫn hy vọng, cô  thể trở về bình an, vẫn hy vọng cô  sống trong ánh sáng,  bao quanh bởi muôn đóa hoa tươi.
Cô nâng tay lên, như  xoa đầu  như  , nhưng   dừng , chỉ nở nụ  — còn ấm áp hơn cả ánh đèn lấp lánh .
“Tớ sẽ bình an trở về.”
 nắm lấy tay cô , đặt lên đỉnh đầu .
“Tại      xoa đầu tớ nữa?”
 cảm thấy  sắp  chịu nổi , vành mắt cay cay, giọng cũng trở nên nghèn nghẹn như sắp .
Trời ạ… Cái  xác dễ  c.h.ế.t tiệt  tuyệt đối   là con  sắt thép ban đầu của !
Khốn thật,   nỡ rời xa cô  một chút nào.
  đến thế giới   một năm rưỡi .
   thành chương trình trung học ở đây.
Khoảnh khắc bước  khỏi phòng thi đại học,  cảm thấy  như trong mơ,   chân thật đến đáng sợ.  dần dần  còn nhớ rõ gương mặt những   quen ở thế giới thực nữa, rõ ràng hình ảnh của họ vẫn hiện lên,  mà  thể nhớ nổi tên họ là gì.