Hết tiết đầu tiên, Từ Tiểu Tuyết rụt rè liếc  nữ thần đang gục đầu ngủ  bàn,  đó khoác tay :
“Nguyệt Nguyệt! Đi vệ sinh với tớ  mà!”
Vì sự nghiệp vĩ đại của ,   thể ! Hôm nay   ở bên nữ thần  lúc  nơi!
“Không  ! Tớ  buồn ngủ,  chợp mắt một lát!”
“Thế thì tớ  một  !”
Tiễn mắt  Từ Tiểu Tuyết rời ,  gục đầu xuống bàn, âm thầm quan sát nữ thần.
Aaaaa gương mặt , thật sự quá  mà!
“Đẹp thật đó...” –  thì thầm.
Ánh nắng chiếu lên mặt cô ,  buồn chán đến mức bắt đầu đếm từng sợi lông mi của cô.
Lông mi cô  khẽ động, từ từ mở mắt .
Chưa kịp phản ứng  thì    bắt tại trận.
“……”
“Xin … tớ   phiền  ngủ ?” –  dè dặt hỏi.
Cô  nheo mắt   mấy giây, nhả  một chữ: “Không.” Rồi tiếp tục nhắm mắt ngủ.
Giọng thật dễ !  còn  nhận  là  lúc    hóa  thành một kẻ mê gái chính hiệu.
Cả ngày trôi qua một cách bình thường cho đến giờ tan học.   nghi hoặc — hôm nay nữ thần ngoài lúc học là ngủ, ngay cả lúc ăn cơm,  cũng luôn  sát bên cô ,  thì  gì  cơ hội gặp nam chính chứ?
Chẳng lẽ… hệ thống   ?
Cuối cùng   nhịn nổi nữa, nghĩ bụng: Thôi thì tạm thời buông lỏng cảnh giác một chút,  đó…
Đi vệ sinh cái !
 cả một ngày ! Chưa  vệ sinh  nào!
Vừa   lớp học — chỗ  của nữ thần trống !
Một giây ...
[Phát hiện nhiệm vụ sắp thất bại]
 chủ quan quá !
 gần như lao đầu chạy khỏi lớp, thẳng hướng sân bóng rổ — nhưng  cách quá xa!
 chỉ  dùng thiên lôi hạo thiên chùy mà nện c.h.ế.t cái đầu óc đần độn của . Cậu  ngu ? Tan học  là  thể lơi lỏng cảnh giác ?
Cuối cùng, phía xa xa hiện  bóng lưng nữ thần.
 chạy đến mức chân  nhũn ,  thể  thật sự quá yếu.  gắng gượng chút sức tàn, dồn hết  lực hô lớn:
“Đồng Trần! Đợi tớ với!!”
Không ngờ… nữ thần dừng ,  đầu  .
 vui mừng như bắt  vàng, dồn chút khí lực cuối cùng chạy về phía cô .
Ánh hoàng hôn phủ lên  hình cô, như  thuộc về thế gian .
 chạy về phía ánh sáng .
Chương 3
Cuối cùng  cũng đuổi kịp nữ thần, vờ như   chuyện gì  sát cạnh cô — đang ở đoạn đường gần sân bóng rổ.
Con đường về nhà  giờ tan học bắt buộc   ngang qua sân bóng, tránh  , chỉ  thể đối đầu trực diện.
   nữa nở nụ  rực rỡ nhất mang tính chất “kinh doanh tình cảm”:
“Đồng Trần,   tụi  tan học cùng  về nha!”
Vừa ,   liếc mắt về phía sân bóng rổ, quả nhiên thấy một nhóm con trai đang chơi bóng, xung quanh còn  nhiều   xem!
 cố gắng tìm xem ai trong  đó là nam chính, vô thức bước chân chậm .
Khoan  —  thể nán  đây quá lâu! Nam chính là ai   dò la sẽ ! Còn nếu cứ  đây thêm chút nữa là thất bại nhiệm vụ mất  a a a!
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/he-thong-bat-xuyen-sach-toi-yeu-luon-nu-chinh/chuong-3.html.]
  sang  nữ thần — phát hiện cô  cũng đang  về phía sân bóng, ánh mắt lặng như nước.
Báo động đỏ!!!
 lập tức kéo tay nữ thần, vội vã kéo cô  nhanh:
“Đồng Trần mau  thôi! Không nhanh là lỡ chuyến xe buýt bây giờ!”
Cô   , hỏi một câu là lời thoại dài nhất trong ngày hôm nay với :
“Cậu   xe buýt ?”
Là  từng  nguyên tác,  đương nhiên  nữ chính mỗi ngày đều  xe buýt về.
 "" — tiểu thư nhà giàu chính hiệu — thì về nhà đều  tài xế đưa đón!
Tại  hôm nay  liên tục  chuyện ngu ngốc  chứ?
 bất lực giải thích:
"Tớ thích cảm giác náo nhiệt khi  xe buýt mà!"
Cuối cùng  cũng kéo  cô  đến cổng trường.  giả vờ ngây thơ hỏi:
"Cậu về nhà bằng gì ?"
Giọng cô  dường như dịu  một chút:
"Xe buýt ở bên  đường."
"Ôi, trùng hợp ghê! Vậy thì mỗi tối tụi   thể cùng  về !"
[Nhiệm vụ 1: Đã  thành. Mong ký chủ tiếp tục duy trì phong độ.]
Phù! Hôm nay coi như kinh hoàng mà  hiểm họa, cũng qua !
Đồng chí còn  tiếp tục cố gắng!
Chương 4
Gần nửa tháng trôi qua,  sự cố gắng  ngừng của  và hệ thống,   liên tục giúp Phỉ Đồng Trần tránh khỏi vô  "đào thối" (trai đểu).
Ví dụ như:
— Thời Tra Nam (nam chính cặn bã) liên tục “tình cờ gặp gỡ” và mời ăn, mời  chuyện.
 cuối cùng cũng hiểu :
~ Hướng Dương ~
Dù    gặp đầu định mệnh , thì tên  Nam  cũng vẫn sẽ bám riết lấy nữ chính.
Cho nên...
Tiết thể dục, Thời Tra Nam từ chối nước uống từ đám fangirl, cố ý  về phía nữ thần:
“Thật  phiền bạn quá, cảm ơn nhiều nha!”
 lao đến, cướp chai nước từ tay nữ thần, tu ừng ực gần hết, trừng mắt  tên cặn bã:
“Cái  là Phi Phi mua cho !  khát  c.h.ế.t !”
Lúc ăn trưa,  lưng   thấy nụ  giả tạo chuẩn chỉnh của Tra Nam:
“Bạn Phỉ, trùng hợp ghê,  gặp .”
 bên cạnh lập tức châm chọc:
“Không trùng hợp , chỉ là  ngày nào cũng  hỏi  trong lớp  lịch trình của Phi Phi thôi mà.”
Một  khác, nữ thần  một nhỏ fan não tàn của Tra Nam hắt nguyên xô nước  cầu thang, Tra Nam “tình cờ” xuất hiện,  định mở lời,  lập tức choàng áo khoác cho nữ thần,   mỉa mai:
“Tiểu Thời ~ nam nữ thụ thụ bất  đấy nha~”
 mệt mỏi, tinh thần sụp đổ.
Đây là học sinh cấp 3 mà?
Tại  ngày nào cũng  học hành gì, chỉ chăm chăm soi xem Tra Nam thích ai???
Còn tên cặn bã đó, rốt cuộc là   hệ thống    hệ thống ?
Tại   nào cũng xuất hiện đúng thời điểm hơn cả  nữa???