Thì  cô  cũng đang  đến nhà ăn.
 cố ý  chậm  và bám theo , giả vờ như vô tình  cạnh.
Trời đất ơi!
Không  cô  chính là một trong ba  ở phòng của nữ thần ?!
Vậy câu “tiện nhân” mà cô  … chẳng  là chỉ nữ thần ư?!
Nhìn ly nước xoài trong tay, một ý nghĩ  xa nảy  trong đầu .
Không  vì , ba   đều  thói quen để chìa khóa ở túi ngoài của áo khoác.
Sao   ? Đơn giản vì mỗi  họ  ngoài đều khóa trái cửa từ bên ngoài,   nhét chìa  túi ngoài —   thấy hết !
 “ kìm ” hắt  một cái thật to, tay cũng “run lên”, ly nước xoài liền “vô tình” đổ thẳng lên áo khoác của  phụ nữ đó.
“Cô  bệnh ?! Không  mắt  ?!” – Cô  tức điên lên.
 là một   giáo dục, gặp chuyện như thế —
 nhất định  xin  :
“Xin  xin ,  thật sự xin !”
Nét mặt  chân thành, hiện giờ  gấp đến mức    đây .
Và nhất định   trách nhiệm:
“Thưa chị, để em lau giúp chị nhé! Không thì để em giặt luôn cho!”
“Hứ! Loại vải của áo  cô dám giặt chắc?! Con nhóc  đúng là chẳng  chút giáo dục nào!”
“Chị ơi! Em xin chị đấy, để em giặt giúp ! Nước xoài khó giặt lắm! Áo chị  thế , mà  giặt sạch thì tiếc lắm! Em  giặt nước hoa quả, cho em cơ hội chuộc  với!”
“Ờm… Thế nếu cô giặt  sạch thì chuẩn  đền tiền  nhé, cái áo  mấy nghìn tệ đấy!”
“Dạ  chị! Em nhất định sẽ giặt sạch ạ!”
“Xui xẻo! Mới sáng   gặp vận đen!”
Cô  lầm bầm mắng, chẳng thèm lấy đồ ăn sáng nữa mà bỏ  luôn.
 sờ túi áo – chìa khóa vẫn còn nguyên.
Thở phào nhẹ nhõm.
Ba  phụ nữ …
Thật   nên gọi là vô tâm  quá tin tưởng, vì mỗi phòng chỉ  một chìa khóa.
Họ mỗi   ngoài đều khóa trái từ bên ngoài,  nhét chìa  túi ngoài áo khoác,
về phòng thì do  bên trong mở cửa nên  sợ mất khóa.
Hơn nữa,  còn  một cái khuôn chìa khóa,
và cái cô   móc  nãy giờ chính là bản mẫu do   !
Không ngờ thứ ban đầu chỉ là mua để chơi, cuối cùng   ích thật!
  hành động ngay, nếu  phát hiện thì tiêu đời!
 về phòng, sốt ruột gọi:
“Hệ thống! Ra đây! Có vàng ,  ‘kim thủ chỉ’ ?”
(“Kim thủ chỉ” = cheat, kỹ năng hack, lợi thế đặc biệt)
[  hiểu ý ký chủ.]
“Đừng  giả ngốc! Không  mày là lập trình viên ? Chắc chắn  chức năng khác!”
[Cần trả giá.]
“Nói!”
[Sau khi ký chủ trở về thế giới của ,
chúng  sẽ thu về một cái giá tương ứng.
Yêu cầu càng nhiều – cái giá càng lớn.]
  chút lo sợ, nhưng vẫn  ngần ngại— vì  hiểu, trong tình huống , đây vốn dĩ là một cuộc giao dịch  ép buộc.
Ngoài cách  , dựa  năng lực của bản ,  tuyệt đối  thể cứu  nữ thần.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/he-thong-bat-xuyen-sach-toi-yeu-luon-nu-chinh/chuong-10.html.]
“Giao dịch thành công.”
[Xin hãy chọn đạo cụ hoặc năng lực hỗ trợ.]
“Thuốc mê.”
[Đã xác định cái giá tương ứng. Khả năng chỉ  sử dụng 3 .]
Túi áo  đột nhiên  thêm một túi nhỏ niêm phong.  lôi , bên trong chứa nửa túi bột màu trắng.
“Dùng thế nào?”
[Có thể bôi ngoài hoặc cho uống. Chỉ cần chạm  là bất tỉnh. Không giới hạn đối tượng. Người sử dụng   ảnh hưởng. Thời gian hiệu lực: 2 tiếng.]
“Tốt.”
Buổi tối,  cầm chiếc áo, gõ cửa phòng.
Cô  –  phụ nữ sáng nay –  mở cửa, nghi ngờ hỏi:
“Sao cô   ở phòng ?”
“Xin , tình cờ thấy chị   phòng …”
Cô  vẫn  chút nghi ngờ, lầm bầm gì đó. Ngay khi cô  chuẩn  đóng cửa,  xịt thẳng thuốc mê  hòa tan trong nước  mặt.
Cô  ngay lập tức ngã gục xuống đất. Hai  còn   tiếng chạy đến, cũng   xịt thuốc mê và gục xuống theo.
~ Hướng Dương ~
  ở cửa đợi  5–6 giây, bên trong  còn động tĩnh gì khác.
 bước , khóa trái cửa nhiều vòng từ bên trong,  giấu chìa khóa kỹ lưỡng.
Theo chỉ dẫn từ GPS,  tìm  nơi nữ thần đang  nhốt.
Ngay khi bước , mũi  cay xè.
Cô   xích tay chân  trụ giường. Lúc   lưng về phía cửa,  nghiêng hướng  cửa sổ,  rõ  đang ngủ  .
Tóc cô  mềm mại phủ xuống hõm vai, ánh sáng lạnh từ cửa sổ hắt lên như ánh lụa.
Cô  lúc  thật yên lặng, chỉ  bất động…
Tựa như  còn sự sống.
 bỗng liên tưởng đến cái kết trong nguyên tác – nơi cô  nhốt trong căn gác tối tăm, khi  chắc cũng lặng im thế ,  nhúc nhích…
Khóe mắt  nóng lên,  tiến đến gần, vỗ nhẹ  cánh tay cô .
“Phi Phi, tỉnh dậy !”
Cô  xoay đầu   , ánh mắt lóe lên một tia vui mừng.
Cô    gì, chỉ   chằm chằm.
Thật khiến  …  chút  hổ.
“Phi Phi, chúng  chỉ còn  đầy hai tiếng, mau    chìa khóa trói chị ở ,  sẽ đưa chị rời khỏi đây!”
  chút sốt ruột.
Cô  thu  ánh mắt, giọng vẫn lạnh lùng như , cằm chỉ về phía tủ gần cửa:
“Ngăn kéo tầng hai.”
 chạy tới, mở ngăn thứ hai  lục tìm, lấy  ba chùm chìa khóa,  mang đến cho nữ thần nhận diện.
“ cũng chỉ thấy họ nhét chìa  đó,  thấy rõ hình dáng… chờ .”
Cô  chợt ,
“Cái ở giữa.”
  nghi ngờ gì, cầm chìa ở giữa  mở khóa xích.
Vừa mở mới phát hiện, chỉ chùm giữa là chìa thẳng (dạng 1 vạch), còn hai cái bên là loại chữ thập.
Ổ khóa cũng là loại một vạch.
Nữ thần  giải thoát liền vận động tay chân,  hề do dự mà bước tới mép giường, lật tung chăn đệm, kéo  một túi hồ sơ.
 nắm lấy tay cô , mỉm :
“Đi thôi— Đến lúc  về nhà !”