Thật .
Ngoại truyện 1.
Trung Nguyên, đêm.
Tám hình nhân giấy khiêng kiệu, lơ lửng trung.
Một bàn tay thon thả vén rèm kiệu, BOSS của Minh phủ - Độ Bà bên ngoài.
Bên ngoài một khu dân cư, nhiều ác linh đang tụ tập về phía .
Đôi mắt hẹp dài của bà nheo , vẫy tay về phía khu dân cư.
Chỉ thấy vong hồn bên trong và bên ngoài khu dân cư, đều đồng loạt hướng, ngước vị trí của kiệu, bất động.
Độ Bà vẫy tay, những vong hồn liền hóa thành hình nhân giấy như bươm bướm bay đến tay bà , xếp chồng lên .
Hình nhân giấy màu đen bên trái khiêng kiệu hỏi: "BOSS, đêm nay chúng đều ở đây canh giữ Ngô T.ử Du ?"
Độ Bà : "Đương nhiên, đây là mệnh lệnh của ông chủ."
Hình nhân giấy : "Ông chủ bảo ngài canh giữ cô , e rằng là để hạn chế ngài hình nhân giấy lợi hại hơn."
Độ Bà lạnh lùng : "Lắm mồm, ông chủ bảo gì thì cái đó. Ngươi mà thêm một câu nữa, sẽ đốt ngươi ."
Hình nhân giấy run rẩy: "Tiểu nhân dám nữa."
Độ Bà nghĩ nghĩ, lấy từ trong n.g.ự.c một chiếc bình màu tro cốt.
"Đi, cho chỗ thơm hơn nữa . Hình nhân giấy năm nay cứ bắt ở đây ."
"Hy vọng bắt mấy con quỷ vương mang về."
Ngoại truyện 2.
Trung Nguyên, trong game vắng tanh.
Chỉ phó bản cấp SSS và phó bản tối thượng vẫn hoạt động.
Ông chủ ghế việc, nhắm mắt dưỡng thần.
Hắn nghĩ: Lúc phó bản khởi động bất thường, nhất định chuyện gì xảy .
Ông chủ tiền nhiệm tuyệt đối là để tuyên bố sự trở của .
Nếu chỉ là để khiến ăn ngon ngủ yên, thì như thế là quá thấp kém.
Bộc lộ bản quá sớm cũng bất lợi.
Đôi khi bộc lộ một việc là để che giấu một việc khác.
Hắn về phía một trong mười phó bản tối thượng 【Dấu vết lịch sử】.
Hãy đưa những phó bản xảy bất thường đó điều tra .
Có lẽ thể điều tra một vài manh mối.
Ngoại truyện 3.
Lâm Thiên đang đường, bỗng nhiên thấy phía quỷ dẫn về phía bờ sông.
Anh xung quanh, xe, đành quét một chiếc xe đạp công cộng.
Anh một tay đạp xe, một tay cầm kiếm đào, đạp nhanh như bay. Hét lớn: "Tặc t.ử ! Buông cho ."
Ngoại truyện 4.
Mỹ Tể tên là Mỹ Tể, nhưng cô cũng dùng cái tên .
Cái tên luôn gọi bằng giọng điệu nghiêm khắc, bất cứ lúc nào cũng kèm với những lời chỉ trích thậm tệ.
Cha lấy danh nghĩa yêu thương để gây áp lực nặng nề lên cô .
Từ nghi thái đến piano, từ vũ đạo đến cờ nghệ, cái gì cũng nhất.
Ngay cả việc cô nên khi nào, cũng huấn luyện đặc biệt.
Ở mặt khác, cô vĩnh viễn là một con giả mỹ tì vết.
Mà giả dối thể bạn bè thật sự.
Mỹ Tể luôn ghen tị với khác, đến thở mạnh cô cũng dám.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/he-liet-nguoi-don-ve-sinh-trong-tro-choi-kinh-di/chuong-56.html.]
Từ "thả lỏng", từ khoảnh khắc in từ điển còn liên quan gì đến cô .
Đôi khi cô cảm thấy ngay cả con ch.ó trong nhà cũng sống dễ dàng hơn .
Và sự thật chứng minh, cô từng nhận tình yêu của ai.
Tất cả đến với cô đều mục đích.
Có yêu vẻ của cô, yêu tiền của cô, yêu sự ngoan ngoãn của cô…
Khi đạt , tình yêu sẽ biến thành hận thù.
Những hận thù gặm nhấm cô, cho đến khi nuốt chửng cô, đẩy cô rời khỏi thế gian .
cô vẫn ôm ấp hy vọng về thế gian.
Cô cũng từng thấy những nụ chân thành từ tận đáy lòng của khác.
Chỉ là cô đơn độc là khách qua đường.
Nếu thể một nữa, xuất hiện với phận đó, cô cũng đến xem thử, xem thế giới khác .
Cho đến khi cô tin lầm chơi trong game.
Cô đầy mong đợi chờ đợi ngày Vu Lan năm , nhưng đợi chiếc đèn lồng nào.
Thì cũng chẳng khác gì bọn họ.
Vẻ mục ruỗng, ác ý lan tràn.
Cô bao giờ còn nhẹ tin ảo giác ấm áp nữa.
Thế giới sẽ ai yêu cô, lẽ cô chẳng khác gì rác rưởi trong nước cống.
Hoặc lẽ, tất cả thế giới đều là rác rưởi!
luôn một như , hết đến khác bận rộn, màng báo đáp.
Giống như Ngu Công thời nay, dời ngọn núi lớn lưng họ.
Chúc cả nhà một ngày tốt lành ❤️ Tui là Tiệm Tạp Hoá Lông Gà trên MonkeyD ❤️ Tớ có kênh audio riêng, nên nếu các cậu thấy bản này ở đâu ngoài Monkey và kênh audio của tớ thì hãy báo cho tớ để tớ vác gậy đi gõ nha. Vui lòng không tự ý re-up, re-post ở các trang khác ạ.
"Mỹ Tể ơi, Mỹ Tể!"
"Đừng ngủ nướng nữa, dậy giúp nào."
" kể cho cô một câu chuyện nha, Mỹ Tể."
" mang đến cho cô một cái bể cá, Mỹ Tể."
…
" sẽ nhớ cô đó, Mỹ Tể, đến nhà ."
Thì trong cống ngầm tăm tối cũng ánh sáng.
Mỹ Tể ngơ ngác mắt.
Má Ngô luôn miệng gọi Mỹ Tể, như thể sợ cô tìm đường.
Mỹ Tể lau nước mắt, : " đến đây, má Ngô."
Ngoại truyện 5.
Những thành viên cấp cao của công hội chơi mật danh “Mặc” tụ họp trong dịp Trung Nguyên.
Bọn họ thông qua việc thu thập manh mối, cuối cùng giải mã một phương thức liên lạc.
Mà phương thức liên lạc chính là thứ mà những nhân vật lớn luôn truy lùng.
Nó chỉ thẳng đến phụ bản tối thượng 【 Dấu vết của lịch sử 】.
phụ bản tối thượng gọi là tối thượng, chính là bởi vì nó đại diện cho sự khủng bố tuyệt đối.
Người chơi thể vượt qua phụ bản cấp SSS còn thể đếm vài kẻ.
Thế nhưng kẻ đặt chân phụ bản tối thượng thì từng ai trở .
Bọn họ bàn bạc lâu, cuối cùng cũng hạ bút kết luận.
“Chuyện tiếp theo còn là thứ chúng thể nhúng tay, hãy báo cáo nguyên trạng .”
“Để cho những tồn tại phi nhân loại tiếp nhận.”
“Công việc của chúng đến đây là kết thúc.”