Mấy con quỷ còn ha ha: "Lão Trần, diễn giỏi quá đấy. Đừng trêu cô nữa."
Lão Trần sốt ruột : "Mau đến giúp , các mà đến thật sự cô đ.á.n.h c.h.ế.t đấy!"
Mấy con quỷ còn mới ý thức gì đó đúng, ngạc nhiên : "Anh thật sự lừa chúng đấy chứ?"
Ngay khi chúng sắp động , Mỹ Tể mặt , vảy cô ngừng lở loét và rụng xuống.
Cô hỏi: "Bây giờ còn ?"
Cảnh tượng ngoài 2 từ kinh hoàng và đáng sợ thì còn gì để nỏi, mấy con quỷ đều ngây .
"Lão Trần, tự cầu phúc , chúng chuồn đây."
Lão Trần đ.á.n.h đến còn sức phản kháng c.h.ử.i ầm lên: "Bọn ch.ó nghĩa khí các ."
lũ ch.ó trong miệng cũng thể trốn thoát, giống như lây nhiễm mà đều mọc đầy mụn nhọt.
Chúng bỏ chạy thật xa, đây là một món quà thể nào rũ bỏ.
Lúc một chiếc taxi dừng mặt chúng , Lâm Thiên vội vã mở cửa xe xuống, thấy đang đ.á.n.h quỷ túi bụi, dụi dụi mắt: "C.h.ế.t , chắc chắn là uống rượu giả . Sao chuyện đ.á.n.h quỷ chứ?"
Sau khi quỷ đ.á.n.h tan tác, tìm một quán ven đường.
Lâm Thiên chằm chằm cây chổi của , vắt óc suy nghĩ: "Cô dùng cái thứ đ.á.n.h bọn quỷ bẹp dí thế ?"
gật đầu, bịa chuyện: "Đây là chổi các thiền sư trong chùa dùng để quét sân, vì thường xuyên đến thắp hương nên họ tặng cho ."
Anh nhíu mày: "Để hôm nào cũng lên chùa xin một cái."
, hỏi: "Sao xuất hiện ở đây?"
Anh lắc lắc cốc nước: " đang đường thì đột nhiên thấy mấy đám u hồn đuổi theo xe của các cô, lúc đó còn là các cô, chặn một chiếc xe đuổi theo."
Anh xong chúng : "Ai ngờ các cô tự thể ứng phó , lo lắng vớ vẩn ."
Ông chủ bưng xiên nướng lên, với : "Vẫn cảm ơn . Nào, ăn xiên ."
Anh hề hề: "Người trong đạo môn, trách nhiệm của mà. Hù! Cái xiên nóng quá."
: "Mới lên mà, nóng . Anh cứ từ từ ăn, ăn ở chợ đêm ."
Anh ngẩn , và Mỹ Tể: "Vậy là gọi cho ? Vậy ngại quá."
: "Đừng khách sáo, đến giúp đỡ, thế nào cũng bày tỏ chút lòng thành."
Anh ngại ngùng : " cũng giúp gì . Nếu như , ông chủ, gói mang ! ăn, tối nay chừng còn chuyện quỷ tấn công , để ý chút."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/he-liet-nguoi-don-ve-sinh-trong-tro-choi-kinh-di/chuong-55.html.]
: "Được, việc . và cô về nhà đây."
Qua một màn tranh trả tiền, xa.
Có lẽ nguyên nhân mà tiết Trung Nguyên vẫn bình yên, là vì những âm thầm cống hiến như họ.
với Mỹ Tể: "Đi thôi, chúng lên lầu."
Về đến chỗ ở, cả thả lỏng, vỗ vỗ chiếc sofa lớn của : "Mỹ Tể, đến . Đây là vị trí xem phim hạng VIP đấy."
Chúc cả nhà một ngày tốt lành ❤️ Tui là Tiệm Tạp Hoá Lông Gà trên MonkeyD ❤️ Tớ có kênh audio riêng, nên nếu các cậu thấy bản này ở đâu ngoài Monkey và kênh audio của tớ thì hãy báo cho tớ để tớ vác gậy đi gõ nha. Vui lòng không tự ý re-up, re-post ở các trang khác ạ.
Mỹ Tể xuống, động tác của cô luôn tao nhã và gò bó. Nói cách khác, chính là tự nhiên, như quy huấn qua, nhất nhất theo khuôn phép.
xuống một cách thoải mái: "Cứ coi đây như nhà , học theo , thế nào thấy thoải mái thì cứ thế ."
Hàng mi dài của cô động đậy: "Ở nhà cũng như thế mà."
: "Vậy thì đừng coi đây là nhà , tóm cô cứ thoải mái , cô chỉ cần đừng nổ tung chỗ , thế nào thì thế ."
Cô gật đầu, cố gắng khiến bản thoải mái hơn.
lưng cô , nhẹ nhàng xoa bóp cổ cho cô .
"Thả lỏng , ở đây quy tắc, ai yêu cầu cô gì, ai hại cô."
Xoa bóp một lúc, bật TV lên, suy nghĩ kỹ càng, chọn một bộ phim tài liệu về thiên nhiên.
Xem một lúc, mở một gói hạt dưa cạnh cô .
"Mỹ Tể, Trung Nguyên năm dẫn cô đến thảo nguyên, thế nào?"
Cô gật đầu: "Được."
bóc một hạt dưa: "Hai năm nữa chúng biển. Biển xanh ô nhiễm. cũng thử lướt sóng các kiểu."
Cô : "Má Ngô, thật cần thiết . Trung Nguyên ở một là . cũng quen với cái cống ngầm ."
lay lay tay cô , : "Coi như cô cùng , du lịch với , dạo một chút. Thể chất dễ chiêu ma quỷ, cần cô bảo vệ."
Cô chớp chớp mắt, ngập ngừng một lát, : "Vậy ."
Băng tan trong một khắc, cọng rơm đè c.h.ế.t lạc đà cũng chỉ một cọng cuối cùng.
đưa tay cù cô : "Tập kích!"
Cô rõ ràng cảm thấy buồn, nhưng vẫn khanh khách.