10
 
Thay vì lan truyền tin đồn về mối quan hệ của  và Tống Thời Việt, điều khiến  khó chịu hơn cả là việc bôi nhọ  .
 
"Đinh Viên,   bao giờ thấy sẹo  mặt Tống Thời Việt ?"
 
Cô  nghẹn lời, "Không  mà..."
 
"Không  mà mở miệng  thế?"
 
"Mọi  đều   mà."
 
 gật đầu, áp dụng ngay công thức  học:
 
"Mọi  cũng  rằng  đạt hạng ba trong kỳ thi nghệ thuật là nhờ hối lộ và  quan hệ."
 
"Theo logic của  ,  điều đó cũng là sự thật  ?"
 
Đinh Viên lập tức hoảng loạn, "Ai  bậy thế chứ!"
 
Cô  như một con ruồi mất đầu, bắt đầu  vòng quanh, cố tìm kiếm  mặt ai đó dấu hiệu hối .
 
Căn phòng ồn ào.
 
Một nhóm khác, đang sôi nổi thảo luận, kéo giáo viên chủ nhiệm  hỏi:
 
"Hồi  em  lén  thầy chủ nhiệm  với cô về  'Thái tử gia' nào đó, là học sinh lớp nào thế ạ? Tên là gì?"
 
"Nhìn   trai ?"
 
"Chắc chắn là  , là Thái tử gia mà."
 
Giáo viên chủ nhiệm bận bịu hai đầu,  kịp trả lời.
 
Không gian trong phòng càng lúc càng náo nhiệt,  thể  rõ bất kỳ âm thanh riêng lẻ nào.
 
Cho đến khi, cửa phòng bất ngờ  đẩy mở.
 
Bầu  khí đột ngột yên lặng.
 
Mọi ánh mắt đổ dồn về phía  trai  ở cửa,  gương mặt tinh tế, vóc dáng cao ráo, trông như một ngôi  điện ảnh.
 
Cô gái  gần cửa nhất đỏ mặt, ngập ngừng lên tiếng:
 
"Cậu tìm ai ?"
 
Giáo viên chủ nhiệm khẽ thở phào, mỉm  :
 
"Không nhận  ?"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/hay-yeu-em-that-long/chuong-10.html.]
 
"Người mà các em  thảo luận đang  ngay  mặt các em."
 
Đinh Viên  tin  mắt , kinh ngạc thốt lên:
 
"Tống Thời Việt?!"
 
Ở phía bên ,   kêu lên:
 
"Thái tử gia??"
 
"Khoan , chuyện gì đang xảy  ?"
 
"Chàng trai cực phẩm  là Tống Thời Việt, còn là Thái tử gia của tập đoàn,  giỏi ba ngoại ngữ,   đặc cách  đại học??"
 
Giáo viên chủ nhiệm đẩy , lúc đó vẫn đang choáng váng, đến  mặt Tống Thời Việt.
 
"Đây, bạn trai của Đào Lật."
 
Sự kinh ngạc của   khác gì  sét đánh trúng.
 
Tống Thời Việt  , lười biếng nhướng mày, khẽ phát  một âm thanh "Ừm".
 
" đồng ý ."
 
"?"
 
Đồng ý cái gì cơ?
 
Căn phòng như nổ tung.
 
"Cũng đúng,   tớ phát bài kiểm tra, thấy    hết câu trắc nghiệm đúng gần như  , nhưng bài tự luận thì chẳng  gì mấy, chỉ  đáp án cuối cùng thôi. Lúc đó tớ còn tưởng   chép bài..."
 
"Trước đây tớ thấy mắt của Tống Thời Việt  ,  nghĩ chắc chắn    thể  !"
 
"Cậu  từng mang đôi giày y hệt thần tượng bóng rổ mà tớ hâm mộ, nhưng tớ cứ khăng khăng rằng đó là hàng giả..."
 
Bữa ăn trôi qua giữa những lời xuýt xoa kinh ngạc.
 
Trên đường Tống Thời Việt đưa  về nhà,   kiên nhẫn giải đáp  thắc mắc của . 
 
Ban đầu,   đeo khẩu trang và đội mũ vì  mới đánh , vết thương  mặt  lành. 
 
Sau đó,   chỉ đơn giản là  quen với việc đó.
 
Còn về lý do tại     đặc cách  đại học nhưng vẫn thi  nghiệp, Tống Thời Việt nhếch môi,   đầy thích thú.
 
"Vì  cùng em học chung một trường đại học đấy, bạn gái ."