Gió lạnh mang theo  nước ùa đến, Thẩm Vân Lai liền lộ  vẻ mặt "quả nhiên là thế."
"Xin cứ  cho  ."
Sau vài  giao thiệp,   cô nương  mặt     tầm thường, đành   chuyện kinh doanh với .
Nếu yêu cầu  quá đáng, tự nhiên  thể đồng ý; nếu quá đáng, Cẩm Hồng cũng    thể chi trả  tiền tăng thêm đó.
"Lần   sẽ giao hàng theo giá cũ với sản lượng trung bình mỗi tháng  đây," Minh Nguyệt  rõ từng chữ, "Về  nếu  hàng mới, Cẩm Hồng  vô điều kiện giúp  bán hàng, tỷ lệ ăn chia sẽ thỏa thuận . Nếu  hàng cạnh tranh của nhà khác, cũng  ưu tiên giới thiệu hàng của nhà  ."
Nàng tính toán  rõ ràng,  Chu Hạnh và nhiều đối tác ở đó, nhất định  thể liên tục tạo  hàng mới. Vì , con đường Kinh thành tuyệt đối  thể  cắt đứt!
 tính  tính , Minh Nguyệt ở Kinh thành chỉ quen  lác đác vài nơi:
Thường phu nhân, dù  cũng  chuyên  ăn buôn bán,  là ân nhân, là quý nhân,  thể xem là lựa chọn dự phòng khi  còn đường lui, nhưng  thể chủ động kéo   xuống nước;
Võ Dương Quận chúa? Đừng đùa, đó là hoàng  quốc thích chân chính, trong mắt  , Minh Nguyệt nàng là gì? Chắc hẳn   vứt   đầu như một con mèo con, con ch.ó nhỏ ngoại lai , lẽ nào còn dám trông mong   giúp bán hàng? Đầu  còn  đội  cổ nữa  !
Điều quan trọng nhất là Minh Nguyệt  thể đảm bảo rằng hàng mới luôn hợp khẩu vị vị quý nữ ...
Vì , nàng   một kênh tiêu thụ  định,  thể hướng tới phần lớn khách hàng.
Kiếm thêm hai ba ngàn lạng  mắt cố nhiên là , nhưng nếu thật sự  , chắc chắn sẽ kết oán với Cẩm Hồng, mà những nhà khác  chắc   thái độ và quy mô như nhà họ.
Tuyệt vời nhất là, Cẩm Hồng  bao giờ nợ tiền hàng!
Lãnh Hàn Hạ Vũ
Mặc dù vẫn còn nhiều việc  giải quyết, Thẩm Vân Lai đang  việc vặt bủa vây cũng lập tức lắc đầu, "Không thể nào."
Hình như cũng cảm thấy   quá quyết liệt,  trầm ngâm một lát  : "Trong vòng một năm, sẽ ưu tiên giới thiệu. Sau một năm, cần  xem xét hàng hóa."
Vạn nhất  tùy tiện đồng ý,   nàng  buông xuôi, phó mặc  chuyện thì   ?
Trên  vài trăm  của Cẩm Hồng đều đang trông chờ cơm ăn đấy!
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/hao-thuong/chuong-248.html.]
Minh Nguyệt lập tức tiếp lời: "Hai năm. Xem hàng thì , nhưng nếu phẩm chất tương đương,  ưu tiên giới thiệu nhà  ."
Nàng   đang mượn cớ để phát huy, mở miệng như sư tử, nhưng  ăn buôn bán chẳng  là thế ? Nếu ngay từ đầu đòi hỏi quá thấp, lấy   chỗ để mặc cả  ?
"Một năm," hai năm quá dài,  ai dám chắc trong  thời gian đó sẽ xảy  chuyện gì. Thẩm Vân Lai kiên quyết  nhượng bộ,  dùng kế khích tướng: "Làm nghề như  và ngươi, việc nghiệm hàng là chuyện bình thường. Chẳng lẽ Giang lão bản   tự tin  hàng hóa của nhà  ?"
"Ta  chấp nhận điều , ngươi  cần khích ," Minh Nguyệt cúi đầu bóc hạt sen non ăn, hương thơm lan tỏa trong miệng,    : "Cứ  xem  thành   !"
Củ cải, rau cải, mỗi  mỗi sở thích, chuyện "phẩm chất cao thấp"  quá khó để phân định. Nếu lúc   năng hàm hồ,   Cẩm Hồng sẽ dùng cớ "chúng  cảm thấy hàng bình thường" để thoái thác. Từ nhỏ đến lớn, Minh Nguyệt  thấy quá nhiều chuyện vì lúc đàm phán  thể cứng rắn để truy cứu, đến   chỉ còn  ngậm đắng nuốt cay.
Giới trẻ coi trọng thể diện, nhất là những thương nhân  chút vốn liếng. Chiêu  của Thẩm Vân Lai từng bách chiến bách thắng, giờ thấy Minh Nguyệt  mắc bẫy,   sinh  ba phần kính trọng.
 kính trọng thì kính trọng, kính trọng cũng  thể  cơm ăn.
Động tác bóc hạt sen của Minh Nguyệt đơn giản mà nhanh chóng, những ngón tay non mềm luồn lách giữa chúng, toát  một vẻ  tinh tế của sự tháo vát.
Thẩm Vân Lai vô thức  thêm vài ,  sợ nàng  vui, bèn mượn hành động uống nước để dời ánh mắt , cúi đầu suy nghĩ một chút, lắc đầu: "Giang lão bản, kỳ thực  và ngươi đều hiểu rõ, hai ba ngàn lượng bạc và một chút lời xin   thể đổi lấy nhiều lời hứa đến thế."
Trên thương trường, chuyện đàm phán  thành là quá đỗi bình thường. Việc  xin ,  cho cùng chỉ là để tâm  dễ chịu hơn, để Cẩm Hồng chiếm giữ vị trí chính nghĩa, còn ngươi  tha thứ  , kỳ thực  quá quan trọng.
Làm ăn buôn bán  thể   rủi ro,   nghề thì nên sớm  sự chuẩn .
Nếu đàm phán ,   cùng  kiếm tiền;
Nếu thật sự  thỏa thuận , cũng   cách nào khác, đành  đường ai nấy  thôi.
Cả hai đều im lặng một lát, trong đầu đấu tranh tư tưởng kịch liệt, đều thầm đoán định giới hạn cuối cùng của đối phương.
Mãi lâu , Thẩm Vân Lai thở dài, ánh mắt và giọng điệu đều dịu xuống, nhưng lời  vẫn sắc bén mang sự đặc trưng của thương nhân: "Trong vòng một năm, ưu tiên giới thiệu. Bắt đầu từ năm thứ hai,  thể giúp ngươi bán thử, giới hạn một tháng. Nếu bán chạy thì tiếp tục; nếu bán  , sẽ trả  nguyên giá."
Cẩm Hồng  trải rộng cơ nghiệp ở Kinh sư  lớn, chỉ cần đổi sang  khác, Thẩm Vân Lai căn bản sẽ  để tâm.
 Minh Nguyệt  khác.
Thứ nhất, Thẩm Vân Lai  phủ nhận, Giang Minh Nguyệt là   thú vị,  đối với đối phương còn mang một loại tình cảm ngoài mối quan hệ đối tác  ăn;