Hào Thương - Chương 10

Cập nhật lúc: 2025-10-26 07:29:30
Lượt xem: 5

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1LXXgErWHB

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Bị bắt quả tang thật sự chút mất mặt. Giải thích quanh co? Chối bay chối biến? Trong thoáng chốc, vô ý nghĩ lướt qua tâm trí Minh Nguyệt, lượt nàng phủ định, nàng thành khẩn : “Vị đại ca , tuyệt đối ý đồ .”

Không ngờ ánh mắt đối phương lập tức trở nên kỳ quái, tiên giương cặp cánh tay thô to của lên, liếc cánh tay nhỏ gầy của nàng, điều mà tự hiểu.

Sức vóc thế , trò trống gì?

Minh Nguyệt: “…”

Không , so với ngươi ?

Thấy đối phương ý định truy cứu, Minh Nguyệt mạnh dạn hơn nhiều, nàng cân nhắc lời lẽ ý định của , “... Thật sự là sợ gặp kẻ , ngài yên tâm, tuyệt đối sẽ quấy rầy phu nhân, cứ theo từ xa, sẽ ồn ào , vạn phần mong ngài nể tình, coi như cứu một mạng.”

1_Mặt nàng nóng ran, chút ngại ngùng, nhưng nghĩ , nếu thực sự thể đồng hành, nàng sẽ còn lo lắng gì nữa... Ra ngoài giang hồ, thể diện tính là gì! Cứ liều thử xem, cho dù thành cũng chẳng mất miếng thịt nào.

Thấy nàng mặt mày lem luốc, vô cùng chật vật, lời khẩn thiết, gã đàn ông nổi lòng trắc ẩn, “Chuyện thể quyết, cần bẩm báo phu nhân mới .”

Hắn chỉ là hộ viện, chuyến chỉ một nhiệm vụ là hộ tống phu nhân đoàn tụ với lão gia, những chuyện khác tuyệt đối can thiệp, càng tự ý quyết định.

Thấy chịu hỏi, Minh Nguyệt liên tục cảm tạ.

Thường phu nhân vốn là lòng nhân hậu, tùy tùng bẩm báo liền cảm thán thôi, bèn cho gọi Minh Nguyệt đến gặp mặt.

Minh Nguyệt , mừng rỡ khôn xiết, vội vàng quần áo sạch sẽ, rửa tay rửa mặt, chải mái tóc rối bù cho gọn gàng, đó mới tới thỉnh an hỏi thăm.

Nghe nàng năng rõ ràng, lời lẽ vẻ đầu đuôi, Thường phu nhân thầm gật đầu, ôn tồn hỏi: “Đây là chuyện gì lớn lao, nhưng tại con một thế?”

Dẫn theo một nữa thì ngại, chỉ sợ phía phiền phức rắc rối nào đó.

Minh Nguyệt cúi mắt : “Mẹ ruột mất sớm, cha ham mê cờ bạc, đến nhà cửa cũng thua sạch, nay lời kế xúi giục, bán gán nợ cờ bạc. Ta trộm , liền bỏ trốn, định về phương Nam nương nhờ thích.”

Lại cha nhẫn tâm lạnh lùng đến ! Mọi xong, đều cảm thấy bất nhẫn.

Thường phu nhân cũng thở dài một tiếng, giọng điệu càng thêm dịu dàng, “Con sách ư?”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/hao-thuong/chuong-10.html.]

Thiếu nữ nhà thường dân hiếm khi ung dung như , mà vài câu rõ ràng rành mạch, hề thừa một chữ.

Minh Nguyệt thành thật : “Năm xưa trong nhà từng mời cho cùng kế sinh …”

Minh Đức Phúc dĩ nhiên tâm tư bồi dưỡng con gái, chỉ nghĩ hai đứa học cùng thì lợi hơn, bèn cho phép Minh Nguyệt cũng giảng. Kết quả mấy hôm liền khẳng định Minh Diệu Tông học hành, tiếc nuối thôi vì Minh Nguyệt là con gái, khiến Vương Tú Vân tức đến mức ngửa .

Vừa việc buôn bán , bà thuận thế đuổi , gửi con trai tư thục. Như , Minh Nguyệt liền sách nữa.

Tuy nhiên nàng khổ học, thuộc lòng Tam Bách Thiên, tuy chữ, nhưng cũng nhận kha khá chữ.

Thường phu nhân cực kỳ tinh mắt, qua vài lời quan sát thần thái của Minh Nguyệt, phỏng đoán dù khác sự thật một chút cũng chênh lệch quá nhiều, bèn đồng ý cho nàng theo, còn giữ nàng dùng cơm cùng.

Minh Nguyệt khéo léo từ chối.

Người khách sáo là chuyện của , hiện tại vẫn còn tiền bạc trong tay, thể tham lam lợi nhỏ như , để khác coi thường vô cớ.

Sau khi cáo biệt Thường phu nhân, Minh Nguyệt thuê một gian hạ phòng, tiện thể hỏi thăm tiểu nhị về tiệm cầm đồ. Hai bọc quần áo lớn quá lộ liễu, dễ hư hỏng, nhất nên bán sớm.

Tiểu nhị : “Tiệm cầm đồ thì thiếu, nhưng nếu xét về sự công bằng, kể đến Vương Ký ở phố Tây trong thành, trong đó cũng hòa nhã.”

Minh Nguyệt lời cảm tạ. Nàng lo lắng khách điếm thông đồng với tiệm cầm đồ, khi ngoài hỏi vài qua đường, quả nhiên họ đều tiến cử Vương Ký, lúc nàng mới yên tâm.

Dọc đường hỏi thăm qua mấy ngã tư, từ xa thấy chiếc phướn cao vút. Minh Nguyệt ở cửa định tinh thần, nhắm mắt bước .

Lãnh Hàn Hạ Vũ

Tiệm cầm đồ sâu hun hút, ánh sáng khó lọt tới, quầy giao dịch cực cao, ngập đến tận cổ, một là để đề phòng trộm cắp, hai là tiểu nhị tiệm cầm đồ ở vị trí cao thể khiến khách tới sinh lòng sợ hãi, khó mà trả giá.

Đối diện tiệm vải Minh gia chính là tiệm cầm đồ, tích lũy qua năm tháng, Minh Nguyệt cũng lờ mờ nhiều mánh lới, dám lơ là, “Đều là quần áo mới từng mặc lên , chất liệu mềm mại quý giá, ơn tay chân nhẹ nhàng chút, đừng để vướng chỉ, hỏng.”

“Đương nhiên, đương nhiên.” Tiểu nhị định gom đồ xuống quầy, Minh Nguyệt vội vàng quát , “Cứ ở mặt quầy , chúng cùng xem, gì cũng rõ ràng rành mạch, tránh dây dưa dứt.”

Danh tiếng đến mấy cũng là tiệm cầm đồ, mong gặp lòng từ bi? Rốt cuộc vẫn đề phòng nhiều hơn.

Thấy nàng hào sảng quyết đoán, tiểu nhị ngược tăng thêm ba phần tôn trọng, quả nhiên bày mặt đối mặt để kiểm tra, “Việc bảo quản thỏa, nhiều chỗ nhàu nát, hơn nữa hoa văn cũng là của mấy năm , là quần áo may sẵn theo kích thước cố định, kiểu dáng cũng hợp thời, khó mà bán .”

Hắn trầm ngâm, lấy bàn tính gõ lách cách một hồi, “Mỗi kiện tính sáu tiền, tổng cộng mười hai kiện, tổng cộng bảy lạng hai tiền.”

Loading...