Hào quang đá quý của Lục tiểu thư - 07.

Cập nhật lúc: 2025-12-20 04:00:11
Lượt xem: 12

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9Kb5mqpKwz

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

“Đứa trẻ thì cái gì, bình thường thấy nó đoái hoài gì đến việc kinh doanh phỉ thúy , chỉ là bốc đồng nhất thời thôi.”

“Không bản lĩnh mà còn đòi so với ,” một đàn ông lắc đầu, “ khuyên cháu nhất nên nhận thua , cầu xin một tiếng, 100 vạn tiền nhỏ .”

Mọi đều xem trò , ngấm ngầm mỉa mai Bùi Giai, biến cô thành một trò hề.

“Ai mượn mấy lo, đồ nghèo kiết xác! 100 vạn tính là cái đinh gì!” Sắc mặt Bùi Giai tối sầm, nắm đ.ấ.m siết chặt, cô , “Lục Nhiên, bạn dám đấu với thêm một ván nữa !”

nhếch môi: “Bạn định quỵt nợ đấy chứ?”

“Chẳng là 100 vạn thôi , Bùi Giai thèm để mắt!” Bùi Giai hằn học rút từ trong ví một chiếc thẻ ném , “Mật khẩu sáu 0, chúng đấu tiếp ván nữa!”

thực sự rút cạn túi tiền của Bùi Giai, nhưng việc dùng mắt thấu tiêu tốn quá nhiều thể lực, còn trụ vững nữa.

cầm chiếc thẻ mỉm với Bùi Giai: “ còn việc, rảnh chơi với bạn nữa. Lần tặng tiền cho cứ thẳng, cần bày vẽ vòng vo thế .”

Nói xong cầm chiếc thẻ đón một chiếc taxi thẳng về nhà.

Phía , Bùi Giai giữa đám đông, hai má đỏ bừng, ánh mắt như ăn tươi nuốt sống.

Lần chỉ mất mặt chính mà còn mặt cả nhà họ Bùi, về nhà chắc chắn sẽ mắng một trận tơi bời.

chiếc thẻ trong tay, lòng cảm thấy sảng khoái tả xiết. Những kiểu đại gia ngốc nghếch thế thêm vài nữa thì phát tài mất thôi!

06

Về đến nhà, việc đầu tiên là gọi điện cho .

Lần sinh nhật của bà diễn trong cảnh hỗn loạn, giờ tiền , thể chờ đợi thêm để bù đắp cho bà.

“Mẹ, ngoài ngay , đến quảng trường Kim Mậu !”

Mẹ sững một lát, lo lắng hỏi: “Có chuyện gì thế con?”

: “Mau đến , con bù quà sinh nhật cho .”

Bà im lặng một hồi, giọng trở nên nhẹ nhõm hơn.

“Thôi khỏi con, cũng thích lắm, vả cuối năm tiền thuê nhà tăng …”

Sau một hồi thuyết phục, cuối cùng cũng đến. lúc bà tan ca dọn dẹp, vẫn còn mặc bộ quần áo cũ nát lúc việc.

Nhìn dáng vẻ vốn dĩ bảo dưỡng giờ lem luốc bụi bặm của bà, lòng nghẹn . kéo bà cửa hàng đó, thẳng đến chiếc váy chúng xem hôm qua.

“Đừng mua mà… Nhiên Nhiên, thực sự thích …” Mẹ kéo tay , lộ vẻ khó xử.

“Hơn năm trăm tệ lận đấy,” bà khẽ, “nhà thể ăn cả tháng .”

nắm lấy tay bà, cầm lấy chiếc váy đó, theo mắt thẩm mỹ của bà chọn thêm vài bộ nữa.

Mẹ càng cuống hơn: “Đừng lấy nhiều thế, Nhiên Nhiên, con ?”

đưa dư điện thoại cho bà xem: “Mẹ xem, đây là bao nhiêu tiền?”

“Đơn vị, chục, trăm…” Mẹ dán mắt điện thoại đếm, một lát bà che miệng, khẽ thốt lên kinh ngạc: “100 vạn? Nhiên Nhiên, tiền ở nhiều thế con?!”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/hao-quang-da-quy-cua-luc-tieu-thu-afmq/07.html.]

“Con lẽ là…” Biểu cảm của bà đổi.

vội nắm tay bà trấn an: “Không trộm cướp, đều là tiền con đổ thạch kiếm , yên tâm !”

Cô nhân viên hướng dẫn trung niên hôm nọ thấy chúng đến mua đồ, ban đầu vẫn lộ vẻ khinh khỉnh, giả vờ thấy chúng một bên nghịch điện thoại.

Thấy lấy thêm mấy bộ quần áo, cô bắt đầu tỏ vẻ mất kiên nhẫn: “Không mua thì đừng thử nhé! Cứ hết đến khác đến mua, đúng là cái bộ dạng nghèo hèn!”

thèm đoái hoài đến cô , đưa thẳng bốn năm bộ quần áo trong tay cho cô nhân viên trẻ cạnh.

“Gói hết cho .”

Người phụ nữ trung niên ngẩn , dường như ngờ tiền thật. Mắt cô đảo liên tục, vội vàng cất điện thoại chạy , nở một nụ nịnh bọt, định đón lấy quần áo tay .

“Gái ơi, mấy bộ , để chị tìm cho cái túi to to nhé.”

giật quần áo từ tay cô : “Tránh xa .”

Sau đó chỉ cô nhân viên trẻ đang khép nép dám lên tiếng: “Bạn đây gói đồ cho .”

Người phụ nữ trung niên xong thì mặt xanh như tàu lá chuối. Mấy bộ quần áo tính tiền hoa hồng hề ít, đủ để cô thấy xót ruột .

lườm một cái nhưng dám ho he gì, chỉ kịp lườm cháy mặt cô gái nhỏ chỉ định, hừ một tiếng bỏ .

Cô gái nhỏ gọi tên vẻ bất ngờ và vui sướng, hớn hở chạy , xếp từng bộ quần áo thật gọn gàng túi cho , còn tặng thêm một món quà nhỏ. Lúc tiễn khách, cô còn ngọt ngào phía : “Chị thong thả ạ!”

vẫn hả giận, trực tiếp khiếu nại thái độ phục vụ của cô nhân viên và đề nghị sa thải.

Quản lý tin vội vàng chạy đến, cúi đầu khom lưng xin , mắng mỏ cô nhân viên một trận tơi bời ngay mặt .

“Cô cái quái gì thế hả? Cô quyền gì mà thái độ với khách hàng? Lần khiếu nại cô , một đứa phục vụ mà tưởng là nhân vật lớn lắm chắc?! Không nữa thì biến, lát nữa thủ tục thôi việc ngay cho !”

Người phụ nữ trung niên sợ đến mức mặt cắt còn giọt máu, cứ liên tục xin : “Cô ơi, xin cô tha cho , ở nhà còn con nhỏ đang đợi tiền, thể mất công việc ! sai , là mắt tròng, là ngu ngốc!”

xin cô, thực sự xin , bao giờ dám thế nữa !”

chẳng buồn liếc lấy một cái, dắt rời .

Kẻ đê tiện ắt trời phạt, trời phạt thì để phạt!

100 vạn đưa cho bố vốn khởi động.

Về mảng đổ thạch thể ông bằng , nhưng về vận hành ngành nghề thì bố thực sự là bậc thầy, nếu ông chẳng thể gây dựng nhà từ một sạp hàng nhỏ lên quy mô lớn như .

Khi nhận tiền, một đàn ông trung niên ngoài bốn mươi như bố đỏ hoe cả mắt.

là sơn trùng thủy phục nghi vô lộ, mấy ngày nay bố chạy vạy khắp nơi mà kéo nổi đầu tư, ngờ cuối cùng là con gái cho bố tiền.”

“Bố cha mà vô dụng quá.”

bước ôm lấy ông: “Không bố, cả nhà ba cùng cố gắng, chuyện sẽ thôi.”

thế,” cũng bước , “Nhiên Nhiên bản lĩnh, giờ nhà khá hơn nhiều , ông Lục cũng để tụt phía đấy.”

 

Loading...