Ta phẩy tay  hiệu cho Tạ Vô Dạng buông , lạnh nhạt: “Nói.”
 
Tống Tam lang lau nước mắt bằng tay áo, giọng tủi  lí nhí:  
 
“Ta  điện hạ  ưa .   vốn đang sống yên  với cái danh ăn chơi vô dụng, cũng    đầu tự dưng mọc thêm một ngọn núi.”
 
Ta  kỹ .
 
Trước   ảnh hưởng bởi mẫu hậu,  luôn mang thành kiến với Tống Tam lang.  giờ  , tên  tuy ngốc nghếch nhưng    .
 
Hắn  :
 
“Cha  đặt  con  đó, hôn sự  điện hạ  thể từ chối,  cũng  thể. Vậy nên chi bằng  với điện hạ cùng tìm cách từ chối thì hơn,  thấy thế nào?”
 
Hắn  đúng.
 
   thể vội tin .
 
Ta hỏi: “Ngươi  cao kiến gì?”
 
Hắn hí hửng đáp: 
 
“Điện hạ chỉ cần chờ tin là !”
 
Ta lo lắng trong lòng, cũng đành  chờ.
 
Không lâu , tin Tống Tam lang  thanh lâu truyền khắp kinh thành.
 
Ngay  đó,   tin   Tống tướng quân đánh cho thừa sống thiếu chết.
 
Rồi tin   lột trần ném  khỏi thanh lâu cũng lan  nốt.
 
Lúc , Tống tướng quân  đích  áp giải   cung xin  mẫu hậu, chắc chắn  ăn thêm một trận đòn.
 
Lục Ngạc  buồn   bực :
 
“Cái tên  tuy  tệ, chỉ là mưu kế thì dở tệ vô cùng.”
 
Hắn dùng cách bôi nhọ bản , nghĩ rằng biến  thành kẻ vô tích sự thì mẫu hậu sẽ chán ghét.
 
Hắn   rằng mẫu hậu vốn  cực kỳ ghét , chỉ  gả  cho một kẻ   , để hành  cho hả giận.
 
Tống Tam lang bày trò vài , đến suýt mất nửa cái mạng.
 
Cuối cùng,  sai  gửi thư đến phủ công chúa: 
 
“Ta thật sự chịu hết nổi , giờ chỉ còn trông cậy   thôi.”
 
Vậy nên,  và Tạ Vô Dạng đêm tối lẻn  Tống phủ.
 
Tống Tam lang   giường, mặt sưng như đầu heo, m.ô.n.g  đánh đến mức   nổi, chỉ  thể úp sấp, rên rỉ đau đớn.
 
Thấy ,  nước mắt như mưa.
 
“Điện hạ…”
 
Tạ Vô Dạng nắm chặt nắm đấm.
 
Ta nhíu mày. Tưởng Tống tướng quân chỉ đánh qua loa cho  lệ,  ngờ  tay nặng thật.
 
 việc  đến nước ,  chỉ  thể khiến nó tồi tệ hơn nữa.
 
Mẫu hậu bắt đầu thúc gấp chuyện hôn sự, chẳng bao lâu  phái cung nữ thử hôn đến Tống phủ.
 
Kết quả: cung nữ trở về bẩm báo, Tống Tam lang  thể hành sự.
 
Thế là   đều  Tống Tam lang bất lực.
 
Mẫu hậu liền sai hết lượt ngự y  đến ngự y khác tới khám, cuối cùng cũng xác nhận tình trạng của  là thật.
 
Ánh mắt mẫu hậu  về phía  trở nên lạnh như băng.
 
Bà sai ma ma tới phủ công chúa hỏi chuyện Pháp Hoa Kinh.
 
Ta giơ cánh tay quấn băng, mỉm :
 
“Chờ vết thương của bản cung khỏi hẳn  sẽ dâng lên Hoàng hậu nương nương.”
 
“Công chúa thật sự  thương ?”– Mma ma nửa tin nửa ngờ.
 
Ánh mắt  lạnh băng:
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/hanh-trinh-cong-chua-chuyen-xua-lieu-con-ven-nguyen/chuong-9.html.]
 
“Bản cung với Tống Tam lang  lẽ là xung khắc  mệnh,   , bản cung cũng  . Cũng  cảm tạ Hoàng hậu nương nương  ban hôn sự .”
 
Ma ma sắc mặt đại biến, vội vàng rời .
 
Tống Tam lang lén hỏi  khi nào thì đưa thuốc giải,  sợ cứ kéo dài thế , cô đào  yêu sẽ  kẻ khác cướp mất.
 
Ta chỉ đáp: 
 
“Một ngày  hòa thượng và cả đời  hòa thượng, ngươi chắc phân biệt  chứ?”
 
Tống Tam lang lập tức im bặt.
 
Khi  khỏi hẳn, liền suốt ngày u buồn bi ai, hành cha đến điên đầu.
 
Cứ lúc nào Tống tướng quân bước  phòng tiểu , bên ngoài liền  tiếng con trai gào  thảm thiết.
 
Lâu ngày như , Tống tam lang  điên thì Tống tướng quân  sắp phát rồ.
 
 đánh thì  dám đánh chết.
 
Không còn cách nào khác, Tống tướng quân đành  tự xin từ hôn.
 
Mẫu hậu thuận nước đẩy thuyền, hủy bỏ hôn ước.
 
Việc  dạy  một điều: 
 
Nỗi khổ của  khác, với kẻ ở  cao chẳng là gì. Chỉ khi tổn hại đến lợi ích của họ, họ mới bắt đầu để tâm đến nỗi đau của ngươi.
 
Ngày từ hôn, Lý Thừa Trạch xông  phủ công chúa, giọng lạnh như băng: 
 
“Không  Tống gia, vẫn còn Chu gia, Triệu gia, Vương gia, ngươi tưởng  thoát  ?”
 
Ta mở cửa phòng, bình thản : 
 
“Vậy ngày mai, Chu gia, Triệu gia, Vương gia… e rằng thiếu niên nhà họ đều  thể hành sự. Hy vọng thái tử điện hạ lúc đó vẫn  thể chiêu mộ  lòng .”
 
Hắn trợn mắt: “Ngươi dám?!”
 
Ta khẽ , nhe hàm răng trắng đều: 
 
“Thái tử điện hạ, đừng  lý với một kẻ điên.”
 
Hắn chấn động, liên tục lùi bước,  đó bật  lạnh: 
 
“Vậy ngươi cứ thử , ngươi   gả cho kẻ  ghét, thì  cũng sẽ khiến kẻ ngươi  vĩnh viễn  thể cưới ngươi!”
 
Hắn  ngạo nghễ rời .
 
Ta  theo bóng lưng , hận ý từng chút từng chút trào lên.
 
Hắn  đúng.
 
Ta  thể dùng quyền lực để  gả cho    , thì  cũng  thể dùng quyền lực để khiến  mà   cưới, mãi mãi  dám lấy .
 
15
 
Đêm đó,    mái nhà, uống rượu một . Uống hết chén  đến chén khác.
 
Tạ Vô Dạng nhẹ nhàng giữ lấy chén rượu trong tay : 
 
“Điện hạ,  say .”
 
“Hừ!” Ta ngửa cổ, dốc cả vò rượu còn ,  nhạt, “Tạ Vô Dạng, nếu ngươi ở vị trí của , ngươi sẽ phá cục diện  như thế nào?”
 
Hồng Trần Vô Định
Hắn cau mày, im lặng.
 
Khi  bế  về phòng, đặt lên giường, đôi mày vẫn còn nhíu chặt,  vẻ như thật sự đang nghiêm túc suy nghĩ về vấn đề .
 
Ta trở , ngủ một giấc thật sâu.
 
Sáng hôm ,   với  đáp án: 
 
“Vậy thì chọn một    cửu tộc để  liên lụy,  sợ c.h.ế.t và còn thật lòng thích .”
 
“Đi  mà tìm    như thế?”
 
“Dùng tâm tìm, ắt sẽ .” 
 
Hắn đỏ mặt, phi  rời .
 
Mẫu hậu vẫn  chịu từ bỏ ý định gả  .