13
 
Biết là do thái tử  tay,  ngược  càng bình tĩnh hơn.
 
Đánh rắn  đánh  bảy tấc. Muốn trả thù, thì  khiến  đau thấu tim gan.
 
Vì thế,  lúc  lẽ   mang ngân lượng  cứu tế, lấy lòng dân chúng, thì     nổi đầy ban đỏ,  thể gặp gió, buộc  ở  phòng nghỉ dưỡng.
 
Công việc đó, rơi  tay con trai của Vạn quý phi, Nhị hoàng tử Lý Thừa Niên.
 
Nhị hoàng tử từ lâu u sầu thất thế vì mẫu phi qua đời,  phụ hoàng lạnh nhạt nhiều năm. 
 
Giờ bỗng  giao trọng trách, cảm động đến rơi nước mắt, lập tức dập đầu tỏ lòng trung thành.
 
Ngày  dẫn quân xuất phát, oai phong lẫm liệt   lưng ngựa, một đường thẳng tiến về phương Nam, khí thế ngút trời.
 
Còn thái tử thì   bôi thuốc, trần trụi  trong phòng đập phá đồ đạc.
 
Hắn nghiến răng :
 
“Chuyện   khuất tất,  nhất định  tra !”
 
 tra tới tra lui,  tra đến chỗ Triệu Đoan Hoa.
 
Hắn lập tức cứng họng.
 
Triệu Đoan Hoa  lóc       gì cả. Nàng   trong điểm tâm  vị vải, càng   thái tử ăn vải sẽ  nổi ban đỏ.
Hồng Trần Vô Định
 
Đây là bí mật thuộc về riêng Lý Thừa Trạch, trong  cung chỉ   và mẫu hậu , ngay cả Lý Thừa Ân cũng  .
 
Lý Thừa Trạch còn  thể  gì? Chỉ đành cắn răng tha thứ.
 
Về , trong tiệc tẩy trần đón nhị hoàng tử hồi kinh,  gặp  Triệu Đoan Hoa.
 
Nàng  dịu dàng, ghé tai   nhỏ:
 
“Tỷ tỷ , thái tử ca ca  là tỷ giở trò  lưng . Huynh   chuẩn  một phần đại lễ cho tỷ đấy. Mong tỷ vui lòng nhận lấy.”
 
Chưa đến một khắc , mẫu hậu liền chỉ về phía một vị công tử ở hàng khách nam,  :
 
“Tam lang của Tướng quân họ Tống,  cũng tuấn tú đĩnh đạc, chẳng   đính hôn ?”
 
Tống tướng quân mừng rỡ, lập tức quỳ xuống hồi đáp.
 
Tim  đột nhiên nảy mạnh.
 
Nhà họ Tống là dòng dõi võ tướng nhiều đời, gần đây  lời một thuật sĩ lang băm, sợ đời đời  tướng quân  hoàng đế dè chừng, nên chia con cháu  hai đường: một bên theo võ, một bên theo văn.
 
Tống Tam lang từ nhỏ thể chất yếu,  theo nổi võ, chỉ đành  sách.
 
  cũng   hồn, ngược  còn học theo cái thói ngông nghênh của bọn con nhà giàu ăn chơi.
 
Mẫu hậu từng cảm thán rằng: 
 
“Tống gia di họa, chỉ e khởi nguồn từ tên Tống tam lang .” 
 
Vậy mà giờ bà  khen  diện mạo ưa ?
 
Nói dối mà  sợ trời đánh ?
 
Mà lời khiến   giật  nhất vẫn còn ở phía .
 
Mẫu hậu  :
 
“Nam Bình của bổn cung cũng  đính hôn, chẳng  Tống tướng quân  lòng ?”
 
Toàn   lạnh toát. Ta  dậy, định mở miệng từ chối.
 
Triệu Đoan Hoa  bất ngờ “a” một tiếng, nhào  lòng , theo bản năng  đưa tay đỡ lấy.
 
Nàng ôm chặt lấy ,  yếu ớt:
 
“Đa tạ tỷ tỷ… Vừa   thấy chóng mặt…”
 
Mọi  liền xôn xao chạy đến đỡ nàng, ngăn  cho   dậy.
 
Bị nàng quấy phá một phen, việc  liền coi như  định.
 
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/hanh-trinh-cong-chua-chuyen-xua-lieu-con-ven-nguyen/chuong-8.html.]
Tống tướng quân quỳ xuống tạ ơn, mẫu hậu  tươi như hoa,  dậy rời tiệc.
 
Ta lạnh lùng  chằm chằm  Triệu Đoan Hoa. Tay khẽ buông, nàng rơi mạnh xuống đất.
 
Ta hất đổ hết mâm chén  bàn, tất cả rơi loảng xoảng lên  nàng.
 
Nàng c.h.ế.t lặng, thậm chí quên cả .
 
La Thần và Lý Thừa Trạch vội vàng chạy tới.
 
La Thần lập tức cởi áo khoác, choàng lấy nàng đang ướt nhẹp, ôm chặt nàng  lòng, trừng mắt   đầy tức giận.
 
Triệu Đoan Hoa òa lên  nức nở.
 
Lý Thừa Trạch  thẳng , nghiêm giọng trách :
 
“Nam Bình! Mau xin  Đoan Hoa!”
 
Đây là  đầu tiên  và  đối đầu công khai  mặt  .
 
Trước , dù trong cung  xích mích thế nào,  ngoài vẫn là mặt mũi hoàng thất,   đồng lòng, vinh nhục cùng .
 
Chính như mẫu hậu từng : “Huynh  một thể, vinh cùng vinh, nhục cùng nhục.”
 
 từ ngày  dán câu “Thái tử và chó, cấm bước  phủ” lên cửa, cả triều đình đều ,  và thái tử    trở mặt.
 
Tất cả đều  .
 
Ánh mắt  đồng tình,  lạnh lẽo,  giễu cợt.
 
Ta bình thản mở miệng:
 
“Ngươi tưởng như  là đạt  mục đích ? Dù  chết,  cũng  để các ngươi toại nguyện.”
 
“Thân là trưởng công chúa, mở miệng là sống chết, còn  thể thống gì? Về Tống phủ, chẳng lẽ là thiệt thòi cho ngươi ?”
 
Lý Thừa Trạch   đầy thất vọng, như thể  thật sự là    thiết của .
 
Buồn  .
 
Ta  lạnh:
 
“Thái tử điện hạ, ngươi cố ý đẩy   hôn sự , lòng  rõ ràng ai ai cũng thấy. Ta lấy ngươi  nhục!”
 
Ta xoay  rời .
 
Ta tiến về hậu cung, nhưng như thường lệ,  ngăn   cửa.
 
Giây phút , tất cả nỗi uất ức, phẫn hận trong lòng  như trôi sạch.
 
Ta chỉ hướng về phía Khôn Ninh cung, quỳ xuống dập đầu ba cái.
 
Một lạy vì công ơn sinh dưỡng. 
 
Hai lạy vì nghĩa tình dưỡng dục.
 
Ba lạy tuyệt tình tuyệt nghĩa, từ nay tâm an  vướng bận.
 
Ta  dậy,  sang thị vệ lạnh nhạt :
 
“Thay bản cung truyền lời đến mẫu hậu, bảo rằng xin chúc mừng   toại nguyện. Từ hôm nay trở , Đại Ninh chỉ còn một nữ nhi là Triệu Đoan Hoa.”
 
Ta loạng choạng rời , mà trong lòng  nhẹ bẫng như   giải thoát.
 
14
 
Ở cổng cung,  chạm mặt Tống Tam lang.
 
Hắn trốn chui trốn lủi trong góc khuất, thấy  liền nhảy , lập tức  Tạ Vô Dạng tóm lấy như gà con xách cổ.
 
“Đau! Đau đau đau! Điện hạ tha mạng! Ta chỉ   chuyện thôi!” – Tống Tam lang như sắp  đến nơi.
 
Ta: …
 
Nhìn cái dáng co rúm  hèn hèn   mang vẻ hí hửng, trông cũng  chút buồn .
 
Tạ Vô Dạng cau mày thật chặt,  những  buông tay, còn siết mạnh thêm một chút.
 
Tống Tam lang rơi nước mắt thật.