Nàng  nức nở bỏ chạy.
 
Mẫu hậu xót xa,  đuổi theo.
 
Ta nhẹ nhàng níu lấy tay áo .
 
“Mẫu hậu, cứ để   yên tĩnh một chút. Lúc  tâm rối như tơ vò, khuyên mấy cũng vô ích. Nói nhiều,  sợ gây thêm sóng gió. Dù  thì cha  nàng cũng vì nước mà mất, nhường nhịn nàng đôi phần, cũng là hợp lẽ.”
 
Mẫu hậu hít sâu mấy , cố kìm cơn giận.  tay cầm chén   siết chặt đến trắng bệch.
 
Triệu Đoan Hoa  đuổi  khỏi cung, nhưng chẳng bao lâu  dọn  ở trong cung.
 
Nàng và La Thần đều  ai chịu nhường ai, rơi  thế giằng co bế tắc.
 
Thái tử thì rối như tơ vò, mỗi ngày đều  quỳ trong ngự thư phòng  phụ hoàng quở trách, mặt mày đỏ bừng, chẳng còn tâm trí để mà đoái hoài đến nàng.
 
 lúc , Vận Nương  mang thai.
 
La Thần liền lập nàng  quý .
 
Triệu Đoan Hoa   yên  nữa, vội vã  về Tướng phủ, định ngăn chặn  chuyện.
 
  , La Thần  còn nể nang. Hắn phớt lờ sự mềm mỏng, cầu khẩn, nước mắt của nàng, quyết ý trừng phạt tội “bất trung bất trinh” của Triệu Đoan Hoa.
 
“Nếu ngươi  phục, thì cứ mời thái tử ca ca của ngươi đến mà trị tội .”
 
“La Thần! Ta và thái tử ca ca thanh thanh bạch bạch, ngươi đừng ăn  hàm hồ!”
 
“Hử, thứ thanh bạch môi kề răng cận đó ?” – La Thần  lạnh.
 
Triệu Đoan Hoa  nhịn  nữa, vung tay định tát . Mà đúng  lúc , Vận Nương lao lên, đỡ lấy cái tát , cả  nghiêng ngả ngã xuống đất, m.á.u đỏ từ giữa hai chân tràn ...
 
Triệu Đoan Hoa c.h.ế.t sững. Cho đến khi La Thần tát ngược  một cái thật mạnh, nàng mới sực tỉnh.
 
“Nếu Vận Nương  mệnh hệ gì,  quyết  tha cho ngươi.”
 
Tình nhân ngày  nay hóa kẻ thù.
 
Ta  kìm  mà trèo lên mái nhà, uống hết chén  đến chén khác.
 
Lúc ,  mới thật sự hiểu rõ cái gọi là: “Cất chén mời trăng sáng, bóng đổ thành ba ” là nỗi cô độc đến nhường nào.
 
Tạ Vô Dạng,  suối vàng   ?
 
Ta nhất định sẽ  lượt đòi  công đạo cho . Chàng hãy phù hộ cho !
 
Vận Nương tĩnh dưỡng suốt ba tháng.
 
Trong ba tháng đó, La Thần thực sự nâng nàng trong lòng bàn tay. Khi  gặp nàng ở tiệm may, nàng sắc mặt hồng hào, tinh thần phơi phới, trông như sống  .
 
Nàng mỉm  :
 
“Thuốc bổ ăn tới phát ngán. Nếu  thật sự mất đứa nhỏ, thì với từng  thuốc, cũng đủ bổ  . Huống hồ đứa nhỏ đó vốn là giả.   thấy Triệu Đoan Hoa mất mặt như ,  thật sự hả .”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/hanh-trinh-cong-chua-chuyen-xua-lieu-con-ven-nguyen/chuong-20.html.]
 
Triệu Đoan Hoa và La Thần    trở mặt,   như  dưng.
 
Mẫu hậu cũng  còn  về phía Triệu Đoan Hoa. Từ đó, những ngày của nàng trong Tướng phủ cũng chẳng còn dễ sống.
 
Phu nhân Tướng phủ căm hận nàng đội nón xanh (cắm sừng) con trai , chẳng  gì  thái tử thì dồn hết tức giận lên đầu Triệu Đoan Hoa, đủ cách hành hạ.
 
Mà  triều, tình thế của thái tử cũng ngày càng gian nan.
 
Hắn từng  sự hậu thuẫn của Tể tướng,  việc thuận buồm xuôi gió. Giờ thì bước nào cũng chông gai, việc gì cũng trắc trở.
 
Thế nhưng, họ  hề , chuyện tệ hơn vẫn còn phía .
Hồng Trần Vô Định
 
Nửa năm trôi qua, nhị hoàng tử bí mật hồi kinh từ Phúc Châu.
 
Vừa trở về,  liền bật  trong điện,  mặt phụ hoàng.
 
“Phụ hoàng, nhi thần suýt nữa   thể sống sót về gặp .”
 
Từ miệng thị vệ  theo, phụ hoàng  :  đường đến Phúc Châu và lúc hồi kinh, nhị hoàng tử  gặp  nhiều  ám sát. Sau cùng, đành  cải trang thành thương nhân, trốn tránh truy sát.
 
Cũng chính vì thế,  điều tra  chân tướng vụ loạn dân ở Phúc Châu: Phúc Châu căn bản   thổ phỉ, cũng   loạn dân, chỉ  những bách tính đáng thương  ép đến đường cùng.
 
Năm xưa, phụ  Triệu Đoan Hoa  thái thú nơi , hoành hành ngang ngược, bóc lột tận xương, đẩy dân  chốn khốn cùng, buộc họ  lên núi  giặc.
 
Sau đó, triều đình sai quân  dẹp loạn, phụ  nàng  sát hại dân lành  giả  loạn tặc, còn ngang nhiên điều dân phu khai thác mỏ, thậm chí bắt cả tội nhân trong ngục  đào than, c.h.ế.t chóc vô .
 
Về  tội nhân  đủ, liền bắt luôn dân thường. Chỉ cần phạm  nhỏ xíu, vốn chỉ đáng  phạt tiền, cũng  xử tù, ép  khai mỏ.
 
Bao nhiêu  tan cửa nát nhà vì thế.
 
Sau cùng, dân chúng nổi dậy, g.i.ế.c c.h.ế.t tên thái thú tàn ác.  họ cũng  xử lý như loạn dân,  triều đình đàn áp đẫm máu.
 
Trong khi đó, phụ mẫu Triệu Đoan Hoa   ban tặng mỹ danh, công trạng rạng ngời.
 
Quan mới nhậm chức vì  Triệu Đoan Hoa là quận chúa,   mẫu hậu và thái tử che chở, liền vờ như  , để mặc oan khuất tiếp tục kéo dài.
 
29
 
Nhị hoàng tử khi  về dân sinh, mấy  rơi lệ.
 
Hắn  :
 
“Phụ hoàng, nhi thần  lời   thể khiến mẫu hậu, thái tử và quận chúa Đoan Hoa mang tiếng, nhưng bách tính thật sự quá khổ. Thuế khóa ở Phúc Châu cho đến nay vẫn gấp đôi nơi khác, từng nhà từng hộ đều  bán con cái  mới  thể sống qua ngày. Nhi thần  đành lòng. Xin phụ hoàng thương lấy dân chúng Phúc Châu!”
 
Sắc mặt phụ hoàng sầm , nhanh chóng hạ mấy đạo thánh chỉ.
 
Người lấy danh nghĩa “tìm kiếm nhị hoàng tử” để phái  tới Phúc Châu tiếp tục dò xét. Một đường là công khai tra hỏi; một đường là bí mật lặng lẽ điều tra.
 
Một tháng , chồng tấu chương cao quá đầu  đặt  án thư của phụ hoàng. Tất cả đều là oan án, thảm án của bách tính Phúc Châu. Và  bạc    một  phụ  Triệu Đoan Hoa nuốt trọn. Mà phần lớn  là lễ vật dâng nạp cho Hoàng hậu và Thái tử.
 
Ngày hôm , phụ hoàng đập mạnh tay lên bàn   dậy, nhưng chân run lẩy bẩy, suýt ngã quỵ.
 
Đại thái giám Hỉ công công vội vàng đỡ  lên giường.