Ngày phát tang, dân chúng kéo  đến đưa tiễn, từng bó hoa rơi lên quan tài, hoa rực như dệt gấm.
 
Hoa vẫn nở đầy trời, mà cố nhân  hóa hư vô trong chớp mắt.
 
Ta đóng cửa phủ suốt ba tháng,  gặp bất kỳ ai. Ta đang chỉnh lý  suy nghĩ, đang nghĩ vì  bàn cờ     đến bước .
 
Trong ba tháng , kinh thành xảy   ít chuyện.
 
Trước là chuyện ma quái nơi vách núi  chùa Vạn An.
 
Có  bảo  thấy bên  vách   u oán kêu oan, nhưng khi cúi xuống  thì chẳng thấy ai cả.
 
Sau đó, chuyện thái tử ăn vải  nổi ban lan truyền khắp nơi, khiến  nổi trận lôi đình, ngay cả phụ hoàng  thấy cũng  còn thuận mắt.
 
Dù  thì một  thừa kế mang khuyết điểm lớn, khó khiến lòng  yên tâm.
 
Còn nhị hoàng tử Lý Thừa Niên thì  giao trọng trách,  Phúc Châu an dân, củng cố lòng dân.
 
Hồng Trần Vô Định
Chuyện thứ ba  là một chuyện phong lưu.
 
Một nữ tử chặn xe ngựa của Triệu Đoan Hoa giữa đường,  bụng nàng  mang cốt nhục của La Thần, cầu xin Triệu Đoan Hoa cho nàng cùng hài tử một con đường sống, nàng nguyện  nô  tì, chỉ cầu  bên La Thần.
 
Chuyện  khiến Triệu Đoan Hoa trở thành trò  trong thiên hạ.
 
Dù  thì nàng cũng mới thành hôn  đầy ba tháng.
 
Thế nhưng tất cả những chuyện , cuối cùng đều  một chuyện khác che lấp.
 
Trong cung   truyền rằng,  chẳng  là nữ nhi của hoàng hậu, mà là một công chúa giả. Công chúa thật   đánh tráo từ lâu.
 
Những lời đồn thêu dệt đến mức mạch lạc rõ ràng,  năm xưa Vạn quý phi tâm địa độc ác, cố ý tìm một thai phụ  cung, nhân lúc hoàng hậu nương nương lâm bồn, liền m.ổ b.ụ.n.g thai phụ , lấy  một hài nhi đánh tráo với công chúa thật.
 
Một mũi tên trúng hai đích.
 
Không chỉ  khiến   bại danh liệt,
 
Ngay cả nhị hoàng tử cũng   lằn ranh sinh tử.
 
  nghĩ, nhị hoàng tử chắc hẳn càng thêm kinh hoàng. 
 
Ta còn ở kinh thành,  thể  cung tra rõ,  thì đang  đường đến Phúc Châu,  thể  về giải thích. 
 
Đến nơi  , e rằng cũng chẳng yên lòng mà  việc. Dù   thành công việc, chờ   về thì sự tình  đổi khác mất .
 
Ta  cung,   gặp mẫu hậu, mà đến thẳng gặp phụ hoàng.
 
Ta quỳ  đất cầu xin phụ hoàng tra rõ  phận của .
 
Phụ hoàng  lẽ là  đầu   lời đồn như , liền nổi giận quát:
 
“Hoang đường! Chẳng lẽ việc tráo đổi hài tử trong cung  dễ như thế ?”
 
Người  chịu tra, phần nhiều là vì tin tưởng mẫu hậu.
 
  thì  thất vọng.
 
Chẳng lẽ   từng nghĩ đến, kẻ tung  lời đồn  chính là mẫu hậu?
 
Vừa  thể khiến chuyện thái tử dị ứng  quên lãng,  để Triệu Đoan Hoa khỏi  chê ,  khiến danh tiếng của nhị hoàng tử Lý Thừa Niên  tổn hại.
 
Còn , chỉ là con cờ  đưa lên bàn hy sinh.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/hanh-trinh-cong-chua-chuyen-xua-lieu-con-ven-nguyen/chuong-16.html.]
 
Lời đồn lan tràn, ngày tháng của  càng thêm khó sống.
 
Ngay cả lúc   ngoài tế bái Tạ Vô Dạng, cũng    xa chỉ trỏ, xì xào bàn tán.
 
 cũng   hy vọng  bình an.
 
Trước phủ công chúa,   đưa tới rau quả tươi ngon, cũng  văn nhân sĩ tử gửi thư khích lệ, an ủi. Lại  đủ loại dược bổ dưỡng  thể.
 
Lúc  cung,   rơi lệ.
 
Lúc tế bái Tạ Vô Dạng,  cũng  .
 
Vậy mà khi  thấy những thứ , nước mắt   cầm  nữa.
 
Lục Ngạc ôm lấy ,   lau nước mắt.
 
“Điện hạ, thật thì là thật,   cách nào hóa thành giả ? Trời xanh đang  xuống,  chỉ cần yên tâm là .”
 
Ba ngày ,  đến yến tiệc trung thu.
 
 năm nay,   nhận  thiệp mời nhập cung.
 
Triệu Đoan Hoa cố tình tới phủ, rủ  cùng  cung. Khi      mời, nàng kinh ngạc đưa tay che miệng .
 
“Chẳng lẽ lời đồn là thật? Tỷ thật sự   do di mẫu sinh  ?”
 
Nàng   từ đầu đến chân, chậc lưỡi  tiếp: 
 
“Ồ, thật là kỳ lạ…  kỹ thì đúng là chẳng  điểm nào giống cả.”
 
Nàng ghé sát , dùng giọng chỉ hai   thấy: 
 
“Tỷ đừng trách di mẫu. Dù  thì tỷ cũng   do bà  sinh . Một kẻ hoang thai tráo mất nữ nhi ruột của bà… thì  khác  đối xử với tỷ  , cũng  quá đáng, đúng ?”
 
Thì  là .
 
Tất cả khổ nạn, dường như đều  lý do.
 
 mẫu hậu  thể  thẳng với . Ngôi vị công chúa,  chẳng   thể buông bỏ.
 
Nghe  yến tiệc Trung thu năm nay   vui.
 
Phụ hoàng tức giận rời tiệc, mẫu hậu thì đầy vẻ bi thương. Thái tử giận dữ đạp cửa xông  phủ công chúa.
 
Hắn cầm roi ngựa, chỉ  .
 
“Tất cả đều do con tiện nhân nhà ngươi! Mẫu  ngươi cùng Vạn quý phi tráo đổi   ruột của , ngươi còn mặt mũi ở phủ công chúa ? Người , đập cho !”
 
Một đám thị vệ như lang như hổ xông , đập phá giành giật khắp nơi.
 
Ta căn dặn hạ nhân  ai  ngăn cản, giữ mạng  là  hết.
 
Lý Thừa Trạch vung roi đánh về phía .
 
Lục Ngạc liều  che chắn cho , cứng rắn đỡ lấy roi .
 
Lý Thừa Trạch còn  đánh tiếp,  liền bắt lấy roi, thuận thế quật  ngã xuống đất.
 
Ta từ  cao  xuống .
 
“Hôm nay ngươi g.i.ế.c  thì cứ giết. Nếu g.i.ế.c  nổi, thì đừng trách  đánh cho ngươi  dài  đất  nhúc nhích nổi. Thái tử điện hạ, chẳng lẽ ngươi quên  ? Ngươi văn chẳng bằng , võ cũng  thắng nổi . Ngươi ngoài cái tài đầu thai, thì chẳng  gì  hồn. Trước giờ ngươi  ưa , là vì      ruột của ngươi,  là vì ngươi căn bản ghen tị với ? Ghen vì  là nữ tử, nhưng cái gì cũng hơn ngươi một bậc?”