Thái y đang cứu chữa trong phòng. Còn  rút kiếm, ép La Thần và Triệu Đoan Hoa quỳ ngoài sân.
 
La Thần  chịu.
 
Ta đạp mạnh   đầu gối, thị vệ lập tức ấn  quỳ xuống.
 
Hắn đỏ bừng mặt, vẫn rít qua kẽ răng: 
 
“Nếu   tội, nên để phủ Kinh Triệu Doãn điều tra, công chúa   thể tự tiện xử phạt?”
 
Vút! – roi da quất thẳng lên lưng .
 
“Giờ mới nhớ đến pháp luật ? Khi phá hủy đồ đạc của bản cung,   nhắc đến pháp luật? Khi lợi dụng quyền thế để mưu lợi cho ,  chẳng thấy nhớ đến công lý? Kẻ hèn hạ, chỉ nhớ đến những gì  lợi cho bản .”
 
Hắn  , vẻ mặt khó tin. 
 
Có lẽ, cuối cùng  cũng  hiểu, trong lòng ,  còn chút tình ý nào dành cho  nữa.
 
“Nam Bình… …” 
 
“Trông chừng  cho kỹ. Nếu phò mã xảy  chuyện, bản cung lấy mạng  bồi táng.”
 
Thái y lắc đầu, phò mã  qua   , còn  xem thiên ý.
 
Ngay lúc , cả trời đất như sụp xuống.
 
Hồng Trần Vô Định
Ta   thể chấp nhận thứ gọi là “thiên ý”? 
 
Thiên ý ,   phục!
 
Ánh mắt   sang Triệu Đoan Hoa, đầy căm hận.
 
Kể từ lúc nàng bước  kinh thành,  thứ đều  đổi: Nàng giành  phụ mẫu, cướp  , cướp hôn phu còn  đủ ? 
 
Giờ    tuổi còn trẻ mà thủ tiết cả đời?
 
Triệu Đoan Hoa, ngươi độc ác đến thế ?
 
Ta hận nàng, hận  thể khiến nàng lập tức biến mất khỏi thế gian .
 
Triệu Đoan Hoa hoảng sợ: 
 
“Tỷ tỷ,   quỳ , …  cố ý… Nếu  c.h.ế.t mà phò mã sống ,  nguyện c.h.ế.t  cho … hu hu hu…”
 
“Vậy thì  c.h.ế.t !”
 
Cơn hận ngút trời,  quất roi thẳng  mặt nàng.
 
Triệu Đoan Hoa hoảng hốt trốn   La Thần,  vươn tay đỡ lập tức m.á.u thịt lẫn lộn.
 
Hắn khàn giọng: “Điện hạ… đủ …”
 
Đủ ?
 
Giết các ngươi mười  vẫn  đủ!
 
Ta lạnh lùng  chằm chằm Triệu Đoan Hoa: “Đi cầu Dương thần y đến đây. Nếu ông   chịu đến,  sẽ chôn sống ngươi theo!”
 
Dương thần y là đại phu khám bệnh từ thiện của Huệ Dân Dược Cục, cũng là sư phụ của Viện Chính Thái Y Viện.
 
Ông một lòng cứu đời, chán ghét quyền quý ỷ thế h.i.ế.p , ngay cả  cũng  dám đảm bảo  thể mời  ông  đến.
 
Mỗi  đến Dược Cục, ông chỉ gật đầu,  đó  buồn để mắt.
 
Triệu Đoan Hoa tìm đến ông,    lược bớt tội , giấu  chuyện  là  b.ắ.n phò mã  thương.
 
 Dương thần y là ai?
 
Ông chỉ cau mày  trực tiếp hỏi: “Ai b.ắ.n phò mã  thương?”
 
Triệu Đoan Hoa  dám trả lời, chỉ liên tục dập đầu,    cầu xin cứu , còn  nếu  cứu, nàng sẽ  công chúa g.i.ế.c chết.
 
Người xung quanh càng lúc càng đông.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/hanh-trinh-cong-chua-chuyen-xua-lieu-con-ven-nguyen/chuong-14.html.]
 
Sắc mặt Dương thần y càng lúc càng khó coi.
 
Ta hiểu  rõ lòng ông.
 
Ông  ép   đỉnh đạo đức,  quyền quý chèn ép, giằng co giữa lòng từ bi và chính khí.
 
Ta cảm đồng sâu sắc với ông.
 
Bởi vì, phần lớn thời gian,  cũng sống trong tình cảnh như thế,  nỗi oan… nhưng chẳng thể  thành lời.
 
22
 
Thế nhưng Dương thần y hiển nhiên trầm  hơn  nhiều.
 
Ông chỉ nhẹ giọng dặn dò tiểu dược đồng đôi câu,  ánh mắt sắc lạnh  thẳng Triệu Đoan Hoa.
 
Ông , giọng lạnh như băng: 
 
“Lão phu   gì mà  quận chúa ép buộc đến ? Ta chỉ   rõ ngọn nguồn, tránh để kẻ  tâm lợi dụng, thế thôi. Ấy  mà quận chúa  vòng vo né tránh,  chịu trả lời , chỉ   mãi  thôi. Nước mắt quận chúa  thể hữu dụng với  khác, nhưng với lão phu, kẻ  quen chứng kiến sinh tử thì   vô dụng. Lão phu chỉ hỏi một câu: Là ai  b.ắ.n phò mã  thương?”
 
Triệu Đoan Hoa mặt đỏ bừng, nước mắt như mưa, vẻ đáng thương khôn cùng.
 
Ngay lúc , tiểu dược đồng từ xa chạy như bay tới, lớn tiếng:
 
“Sư tổ! Hỏi rõ ! Là quận chúa b.ắ.n phò mã  thương, còn cố ý ngắm ngay  tim mà bắn!”
 
Triệu Đoan Hoa biến sắc, hoảng loạn kêu lên:
 
“Không ! Ta  cố ý! Là ngoài ý !”
 
Dương thần y sắc mặt tối sầm : 
 
“Lão phu cả đời ghét nhất loại  giả dối,  dám nhận . Quận chúa gây họa mà  đổ cho công chúa  g.i.ế.c … Hạng  như , lão phu  dám kết giao. Mời quận chúa về cho.”
 
“… nhưng nếu phò mã c.h.ế.t thì …” 
 
Triệu Đoan Hoa dường như thật sự lo cho Tạ Vô Dạng.
 
Dương thần y  lạnh: 
 
“Thế chẳng  đúng ý quận chúa  ?”
 
Chỉ trong một ngày,  kinh thành đều : Triệu Đoan Hoa  g.i.ế.c phò mã của công chúa.
 
Có   nàng ghen tỵ vì Nam Bình và phò mã ân ái sâu nặng, nên cố tình  tay.
 
Cũng   bảo, từ  khi Triệu Đoan Hoa nhập kinh, cuộc sống của công chúa càng lúc càng sa sút, e là quận chúa đố kỵ, hãm hại là thật.
 
Ta  những lời đồn , trong lòng chợt thấy nhẹ nhõm.
 
Cuối cùng cũng    rõ sự thật .
 
Tối hôm , Dương thần y lặng lẽ đến phủ công chúa.
 
Ông liên tục xin ,   đến muộn.
 
 trong lòng  chỉ  cảm kích.
 
Thật  ông chẳng đến muộn, vì ngay khi tiểu dược đồng đến, việc đầu tiên  là hỏi kỹ thái y chữa trị  .
 
Nghe  là chính Viện chính Thái Y Viện  tay, ông mới yên tâm,  sai mang thuốc mỡ đặc chế đến.
 
Tạ Vô Dạng  khi dùng thuốc,   định hơn  nhiều.
 
Dương thần y cố ý ở  hiệu thuốc, dây dưa với Triệu Đoan Hoa, để giúp  hả giận.
 
Ta cúi  hành lễ, nghẹn ngào nơi cổ họng.
 
Ông vội đỡ ,  trong bắt mạch cho phò mã.
 
Nhiều ngày  đó, ban ngày ông giữ gương mặt lạnh lùng đối mặt với Triệu Đoan Hoa, ban đêm  đến phủ , bắt mạch kê đơn, an ủi lòng .
 
Trong  thời gian đó, ông chịu  ít áp lực từ hoàng hậu và thái tử, nhưng  hề lung lay.