Hạnh Phúc Tìm Lại - Chương 6

Cập nhật lúc: 2024-12-09 20:40:39
Lượt xem: 0

Được Linh kể, Nhung mới biết thêm là nhà này còn có thêm người. À mà từ hôm qua về đây chị Lài với cô ít tiếp xúc lắm, hôm qua hình như đi ngang qua chị ấy có nhìn Nhung nhưng chẳng nói được câu nào,. Lan cứ Hòaởng đó là khách hay họ hàng của nhà chồng, thế nhưng hoá ra lại là v.ú của bé Trinh. Mà cái chị Hoa này theo Nhung nhìn thấy giữa chị với con Linh, chị ấy hình như được trọng dụng hơn thì phải,điển hình là lúc ngồi ăn chị ấy được ăn chung bàn với mẹ chồng cô, còn con Linh thì ko? Còn cô tất nhiên là không còn gì để nói nữa rồi, tuy hơi buồn, nhưng thấy chuyện không đáng nên cô đành bỏ bụng mình thôi.

Dọn dẹp xong xuôi,con Linh xách giỏ đi chợ, nó có hỏi Nhung đi cùng không nhưng Nhung thấy trong người hơi khó chịu nên lắc đầu. Con Linh thấy vậy ánh mắt nó nhìn Nhung kiểu như không thích, vừa xách giỏ đi, nó vừa đứng lại nói với Nhung

-Thế mợ ở nhà gom quần áo của mọi người ra giúp con nha. Tý về con giặc, à mà mợ có rảnh thì giặt luôn cũng được.

-Ừ. Để đó tôi làm cho

Con Linh nói xong liền đi te te, còn Nhung nghe theo lời con Linh nên cô cũng định vào từng phòng gom đồ mọi

người ra giặc. Ngang phòng mẹ chồng, cũng định bụng vào lấy cả đồ bẩn của bà nhưng đúng lúc vừa đẩy cửa phòng thì Nhung lại vô tình nghe được cuộc nói chuyện

-Mày giữ con Trinh cho kỹ, đừng để con Trinh qua tay con đó biết không?

-Nhưng dù sao thì cũng là vợ cậu mà bà?

-Tao nói sao thì mày cứ nghe vậy?

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/hanh-phuc-tim-lai/chuong-6.html.]

Thì ra là mẹ chồng cô Nhungg nói chuyện với chị Lài, hai cái giọng nói nho nhỏ ra điều bí mật lắm. Nhưng…mà khoan,mẹ chồng cô Nhungg ám chỉ con đó là ai,chẳng lẽ là cô?...mà sao bà lại không cho con Trinh gần cô cơ chứ? Cô có làm gì con bé đâu? Hay bà cũng giống như những bà mẹ chồng khác chẳng muốn con trai bà thương vợ,rồi giờ ngay cả bé Trinh bà cũng cấm cản cách ly với cô luôn.. Thì ra là vậy rốt cuộc thì Nhung cũng hiểu thái độ lúc sáng con bé đối với cô cũng là do bà tiêm nhiễm vào đầu con bé rồi..

Bâng khuâng với những dòng suy nghĩ, vô thức Nhung tự bật cười. Cô chợt thoáng nhớ ra đâu đó một câu này mà cô đã đọc qua. "Cô dâu là người mẹ thứ hai con trai cưới về,mẹ già đương nhiên sẽ tranh đấu với người mẹ mới này để dành lại con trai mình? Bất giác Nhung tiếp tục thở dài rồi cô vội bước đi luôn ra sau. Thôi thì bà ghét cô đến vậy rồi thì quần áo của bà chắc cũng ko muốn cô giặt haiii tự biện cho mình cái lý do chính đáng xong Nhung đi nhanh khỏi phòng

****

Về phần bà Sáu sầu đời, ban đầu vốn dĩ bà chả có ác cảm gì với Nhung hết,thậm chí còn có lòng mong mỏi cuộc hôn nhân này cho con trai mình nữa là đằng khác,.Nhưng trời xui đất khiến khi bà đi xem ngày cưới, vừa nói tuổi của con dâu thì ông thầy đã chỉ tay thẳng vào mặt bà và phán một câu xanh rờn:

_ Cô gái này khắc tuổi với bà nếu gia chy cố chấp cưới về thì sẽ có ngày cô ta làm cho gia đình bà bại sản,ko những vậy đứa con cô ta Nhungg mang thai còn khắc luôn với tuổi của bé cháu gái bà, đứa bé này mà được sinh ra thì sẽ làm con bé kia ốm đau bệnh tật ko chừng còn nguy hiểm tính mạng...bà cân nhắc kỹ, ta nói không có sai đâu.

Nghe đến đây thì khỏi phải nói, bà Sáu đã run sợ như thế nào rồi, vì bé Trinh được bà yêu thương coi như sinh mạng của đời bà, dù bà có ghét mẹ nó thì nó vẫn là cháu nội của bà, cho nên với một giọt m.á.u chưa chào đời chưa rõ hình hài, và một đứa cháu suốt ngày quấn quýt lấy mình thì chắc chắn trong lòng bà Sáu đã đưa ra quyết định loại trừ ai rồi .

Loay hoay lại hết một ngày, hôm nay ít việc, không còn những bàn tiệc ngổn ngang nên Nhung được nghỉ ngơi sớm.

Tầm hơi tối, Nhung rảnh rỗi nên đi ra cổng đứng đợi Mạnh về, cô không biết bên nhà máy có việc gì mà đến tận tối anh cũng không về, chứ bình thường nhà máy 4 giờ chiều đã đóng cửa. Trông ngóng đến mòn mỏi vẫn không thấy bóng đâu, mà trời thì lại càng về khuya… Nhung bực mình lững thững đi vào, định bụng đi ngủ trước không chờ chồng nữa. Nhưng cô vừa mới bước được mấy bước thì vô tình cô nhìn thấy bé Trinh Nhungg ngồi chơi ở cái xích đu trước sân.

Ngó xung quanh chẳng thấy ai, mẹ chồng cô thì đi từ chiều, còn chị Lài thì không thấy bóng dáng, Nhung nghĩ thầm có lẽ chị ấy bận việc gì đó trong phòng nên không để ý rồi con bé trốn ra đây chứ gì.? Vì lúc sáng con bé sợ mình nên giờ Nhung cũng không dám đi nhanh đến, cô cứ lưỡng lự, nữa muốn đến bắt chuyện làm quen với bé Trinh, nữa lại định bỏ qua luôn. Nhưng rồi cuối cùng sau một lúc đắn đo thì Nhung chầm chậm đi lại. Khi đứng đối diện với con bé, Nhung định lên tiếng bắt chuyện làm quen thì bất ngờ thay khi khuôn miệng Nhung chuẩn bị thốt ra lời thì vừa lúc bé Trinh trừng mắt ngẩng đầu lên nhìn trực diện vào Nhung , mấy giây tiếp theo, gương mặt con bé trở nên hoảng hốt, nó run rẩy vừa khóc vừa hét lên

-Bà nội, má Lài, có người muốn hại con. Cứu con với, cứu con với?

Loading...