Hạnh Phúc Tìm Lại - Chương 5
Cập nhật lúc: 2024-12-09 20:40:38
Lượt xem: 0
Nhung nghe vậy liền lập tức đứng sang một bên nhìn Linh loay hoay nấu ăn,con nhỏ coi vậy mà nhanh nhẹn lắm. Nhà chồng cô thì giàu có nên chẳng thiếu
thứ gì, thức ăn cái gì cũng có sẵn. Nhung một bên cũng phụ Linh lặt vặt như nhặt rau, rửa cá, còn Linh thì bày ra nấu.
Thoắt một lúc là xong, mùi thức ăn thơm bưng cả mũi. Vừa hay giờ này chồng cô mới lững thững đi xuống. Mẹ chồng cô thì bế trên tay một bé gái cũng đi ra ngồi
vào bàn…
Hôm qua về đây vì bận nhiều việc nên cô cũng không nhớ đến việc bé Trinh con của Mạnh. Giờ đây gặp mặt, nhìn con bé con mũm mĩm, nước da trắng hồng nhìn cưng lắm,Nhungg nghĩ sao mẹ con bé lại nhẫn tâm bỏ nó và ly dị Mạnh khi mà gia đình chồng giàu có thế này. Nhung nhìn bé Trinh suy nghĩ thì bất ngờ con bé với gương mặt non nớt đã tái nhợt khi vừa trông thấy cô, nó hoảng sợ, tay chân nó quíu lại bám chặt lấy mẹ chồng cô rồi hét lên,
-Cô ta là kẻ xấu, Trinh ghét cô ta…
Nghe con bé hét lên khiến Nhung vô cùng hốt hoảng, vô thức cô vội thụt lùi đôi chân tránh xa con bé,nhưng trong tâm trí Nhung vẫn không khỏi không thắc mắc và cô nhớ ko lầm thì từ ngày cô quen Mạnh đến ngày cưới hôm nay cô mới biết mặt con bé, thế mà lạ thay sao khi gặp cô thì chẳng hiểu sao con bé lại nhìn cô một cách sợ hãi thế chứ,cô có làm gì nó đâu
Bé Trinh vẫn nhìn Nhung càng nhìn càng hoảng sợ khóc thét, Nhung rối bời định tiến lại giải thích cho con bé hiểu,cô ko xấu xa như nó nghĩ thì bên này mẹ chồng cô hai tay ôm chặt bé Trinh vào lòng rồi xua xua tay ngăn cản cô bước đi lại.
Bà nói
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/hanh-phuc-tim-lai/chuong-5.html.]
-Thôi thôi con đừng nói gì cả, con bé nó thấy người lạ nên vậy thôi chứ không có gì đâu....
"Người lạ?" Câu nói thốt ra từ miệng mẹ chồng mình khiến cho cô cảm thấy mình như một người thừa nơi này. Có chút ngỡ ngàng nhưng rồi vì không muốn con bé lại khóc nên Nhung đành đứng im lại. Cô đưa mắt liếc qua nhìn chồng mình, cứ nghĩ anh sẽ lên tiếng giải thích cho con gái anh hiểu thế nhưng Mạnh lại vô tâm và chẳng hề nói một lời nào. Vẫn bình thản đưa điểm tâm lên miệng ăn ngon lành,chẳng một lời quan tâm đến Nhung khiến cho cô ức nghẹn.. Thở mạnh một hơi Nhung quay đi lầm lũi bước ra sau nhà mà nước mắt cay cay..
Mạnh nhìn Nhung bước đi, lúc này anh mới dừng đũa lại. Thật ra không phải anh vô tâm không quan tâm đến chuyện gia đình. Ngồi bên cạnh nãy giờ nghe hết câu chuyện biết mẹ cố tình, với tính mẹ mình anh đâu còn xa lạ gì? nhưng anh không dám đứng ra nói, vì anh sợ mẹ buồn lại gây khó dễ cho cô.
Mạnh đưa mắt nhìn sang bé Trinh định quát nó không cho con gái mè nheo nữa nhưng rồi chưa kịp mở lời thì đã thấy mẹ Nhungg lườm anh nên anh đành thôi luôn.
Trong khoảnh khắc Mạnh nhìn con gái rồi tự đặt ra câu hỏi khi mà từ nhỏ đến lớn con bé rất ngoan,biết nghe lời ai lại gần nó cũng cười và ngoan ngoãn cho người ta tiếp xúc cưng nựng thế mà tại sao khi gặp Nhung con bé lại phản ứng như thế, hay vốn dĩ trong chuyện này đã có người tiêm nhiễm vô đầu con bé những lời không tốt đẹp về Nhung. Và người anh nghi ngờ nhất. Không ai khác đó là mẹ mình?
Tuy có chút nghi ngờ về mẹ, nhưng rồi để cho mọi chuyện êm đẹp Mạnh lại lựa chọn cách im lặng, anh ăn xong liền đứng dậy, lên phòng thay đồ rồi leo lên xe ra nhà máy làm việc…
Vốn dĩ công việc bên nhà máy xay gạo là do mẹ anh chăm coi. Nhưng từ khi mẹ lên chức chủ tịch xã thì bà bận nhiều việc, ban đầu bà định bán nhà máy cho người khác nhưng Mạnh thấy tiếc nên anh đã đứng ra quản lý. Và cũng từ ngày ra quản lý nhà máy mà tình cờ Mạnh mới quen biết được vợ mình.
...Nhung bưng tô cơm ra sau hè, ngồi dưới gốc dừa cô vừa ăn cơm, vừa chan nước mắt, cô chẳng hiểu tại sao bé Trinh lại tỏ thái độ như thế với mình,vì cô và con bé chỉ mới gặp nhau lần đầu, cô còn chưa kịp lên tiếng nói câu gì với nó nữa cơ mà…
Nhung ngồi ngoài này ăn vừa xong thì đúng lúc nghe tiếng mẹ chồng gọi nói bà đã ăn xong rồi nên Nhung lại vội chạy lên nhà dọn dẹp xuống rồi cô phụ Linh rửa chén dọn đẹp. Mẹ chồng ăn xong bà nói bà có việc ra cơ quan, Bé Trinh thì giao lại cho một chị nghe con Linh nói đó là Chị Lài, v.ú nuôi của bé Trinh.