Hạnh Phúc Tìm Lại - Chương 4

Cập nhật lúc: 2024-12-09 20:40:36
Lượt xem: 0

Nhung khẽ cười gượng, trong lòng dâng lên cảm giác chua xót, ánh mắt long lanh thể hiện sự tủi thân vì cô không nghĩ hành động của anh lại khiến cô thất vọng đến như thế này.

Lúc Nhung bước ra đến sân thì ôi thôi, mâm cỗ ngổn ngang, bình,ly văng tứ tung,có cái bể,có cái không, bàn ghế thì ngả ngang, mà ở đây đến cả bốn mươi mâm cỗ chứ ít ỏi gì,cô Nhungg định quay vào hỏi mẹ chồng sao đám người làm đâu không dọn(nhà chồng cô có 2 người làm,một chú tài xế nữa là 3) thì vừa hay mẹ chồng cô bước ra phía cô vẻ mặt bà bình thản nói

-Mấy hôm nay chuẩn bị đám cưới nên mọi người cũng mệt mẹ cho mọi người nghỉ sớm hết rồi.

Cô biết bà cố ý, nhưng bà đã nói vậy rồi thì phận làm dâu như cô sao có thể cãi lại

, nhưng cũng không thể bảo mẹ chồng phụ được cô đành đáp lại bà

-Dạ thôi vậy con dọn một mình cũng được ạ.

-Ừ.

Nói xong, Nhung xoắn tay áo lên bắt đầu công việc với ánh mắt hài lòng của bà Sáu. Mạnh bước ra, ngó nhìn thấy chỉ có mình Nhung dọn dẹp, còn bọn người làm lại mất tâm. Anh bất bình định lên tiếng hỏi mẹ thì đã bị bà gằng giọng nói

-Con cứ để nó làm,trở về phòng nghỉ đi.

-Nhưng vợ con Nhungg có thai đó mẹ, còn bọn kia đâu?

-Thì mẹ biết nó Nhungg có thai nên mẹ mới bảo nó làm đấy. Nè nè nha, mẹ nói rồi, cưới nó về đây rồi thì mọi chuyện phải do mẹ sắp đặt.

-Mẹ

Mạnh bực,nhưng lại không dám cãi lời mẹ,với lại sẳn trong người có hơi men nên cuối cùng Anh thở dài mặc nhiên đi về phòng nằm ngủ lúc nào không hay luôn...

Nhung bên ngoài vừa làm mà cô vừa khóc, tự nhiên nhìn ngôi nhà rộng lớn nhưng lại chỉ mình cô loay hoay dọn dẹp thế này, cô bỗng khóc vì tức rồi vì tủi thân nữa,ở nhà có bao giờ cha mẹ cô bỏ mặt cô một mình thế này, lúc nào làm việc gì cũng có mẹ cô phụ cả, thế mà…

Lụi hụi dọn dẹp đến 12h đêm mới

xong Nhung tắm rữa sạch sẽ rồi trở về

phòng, càng ngao ngán hơn Mạnh chồng cô đã ngáy khò khò nằm yên vị trên giường từ lúc nào rồi. Lại thêm chán nản, cô lắc đầu leo lên gjường nằm bên cạnh Mạnh rồi mệt mỏi xoay lưng về đối nghịch với chồng sau đó nhắm nghiền mắt lại.

Do đêm qua thức dọn dẹp đến khuya nên Nhung tỉnh dậy hơi muộn chưa kịp xuống guường đã nghe tiếng mẹ chồng cô lãnh lót bên ngoài...

-Con dâu nhà người ta thấy ham. Còn dâu thì…

Nhung biết bà nói đến cô nên lật đật leo

xuống giường, vệ sinh cá nhân, chảy tóc gọn gàng rồi nhanh chân đi ra khỏi phòng. Thế mà khi thấy cô sắc mặt bà đã đổi khác sự ân cần, đon đả hiện diện trên gương mặt của bà tạo cho Nhung cảm giác không chút thân thiện

-Sao tối ngủ ngon không con? Có lạ chỗ không con?

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/hanh-phuc-tim-lai/chuong-4.html.]

Cô cúi đầu trả lời

-Dạ con ngủ cũng được mà hồi tối thức

khuya nên con dậy trể,mẹ đừng buồn con nha!

Bà Sáu lấy tay vờ phe phẩy cái quạt giọng bà ngọt nhạt vẻ cảm thông

-Sao lại buồn hả con? Tối con dọn dẹp đến khuya, mẹ lại không phụ con được nên sáng ra mẹ đã để con ngủ cho khỏe đó.

Cô biết bà Nhungg mỉa mai nói mình làm biếng nhưng ko dám trả treo lại đành nói

-Cảm ơn mẹ, thôi để con xuống nhà làm bữa sáng cho mọi người nha mẹ!!!!

Bà gật đầu ý bảo cô đi, nhưng khi Nhung vừa đi khuất thì bà cũng nguýt dài:

-Đúng là đứa nào cũng thấy không ưa?

Vốn dĩ ở nhà mẹ của Nhung nấu ăn ngon nhất nên đến bữa ăn là do mẹ nấu thường xuyên nên Nhung về khoản nấu nướng này cô có chút vụng về. Không phải cô không biết nấu, mà là cô chỉ nấu được những món đơn giản. Thế nên khi vừa xuống bếp. Nhìn nào thịt, nào cá, đủ thứ bày trên bàn. Nhung có hơi lúng túng không biết mình phải bắt đầu từ đâu, và nấu những món gì để hợp khẩu vị với gia đình chồng. Cũng vì lo lắng nên trên trán của Nhung cùng vội vã rịn ra những giọt mồ hôi vì căng thẳng?

Đứng bên ngoài quan sát, một nụ cười nhếch môi khẽ cong lên khoái chí. Sau đó mãi thấy Nhung cứ đứng đực ra lúng túng,

một cô gái tay bên ngoài đi vào. Cô ta nhìn Nhung đon đả nói

-Chào mợ? Mợ đi nghỉ đi để con nấu cho.

Nhìn cô gái xinh xắn trước mắt, Nhung ngại ngùng trả lời

-Em là ai vậy, có quan hệ với gia đình này thế nào?

Cô gái đó trả lời

-Con tên Linh, Con là giúp việc ở đây lâu năm rồi mợ?

-Em bao nhiêu tuổi rồi hả?

-Dạ con mười bảy!

Nhung nhìn cô gái ấy, cũng xấp xỉ tuổi của Nhung, nhưng lại xưng mợ mợ con con nên Nhung thấy không quen. Thế nên cô nói ngay

-Em gọi tôi là chị đi, đừng xưng mợ con nữa tôi ngại.

Linh lắc đầu liên tục

-Ấy đâu có được mợ, con mà gọi như vậy bà nghe bà đánh con chet ấy. Mà thôi mợ đứng một bên đi để con tranh thủ nấu bữa sáng cho cả nhà ạ.

Loading...