Hạnh Phúc Tìm Lại - Chương 37
Cập nhật lúc: 2024-12-09 20:42:32
Lượt xem: 0
Mạnh hít một hơi thật sâu rồi tiếp tục trả lời những thắc mắc của Nhung
-Thời gian Loan đi, anh trở nên sa sút và người ở bên anh lúc đó là con linh. Nó chăm sóc anh từ chút, sau đó nó lại thổ lộ với anh rằng nó thương anh từ lâu, vì Nhungg suy sụp tình cảm anh cũng chẳng né tránh nó,mà cũng ko thừa nhận,con Linh thấy anh im lặng chẳng từ chối thì Hòaởng anh cũng có ý với nó nên cứ mặc nhiên là anh đồng ý,trong mấy năm nó lo lắng quan tâm anh nhiều lắm, đã từng có lần anh nghĩ anh sẽ thương nó nhưng rất tiếc trái tim anh đã ngụi lạnh...Đến lúc gặp em thì anh mới hiểu không phải tim anh đã lạnh, mà là do con Linh không hợp với anh...anh thừa nhận đôi khi anh có lo lắng cho nó trước mặt em, nhưng đó chắc chắn ko phải là tình yêu mà đó chỉ là một tình thương, sự quan tâm của người anh dành cho em gái…rồi cái ngày nó bị mẹ đánh nhập viện,nó càng quá đáng cứ hối thúc và xúi giục anh bỏ em ,anh vì lo sợ khi bị anh từ chối nó sẽ nghĩ ra ý đồ xấu để hại em nên đã chỉ đành chọn cách im lặng,ko ngờ …giờ nó lại lấy đứa con ra mà làm khó anh?
-Vậy ra nếu anh nói vậy thì có thai là con anh thật,?cái đồ đáng ghét này, vậy mà anh nói anh yêu mình em hả!!
Nhung bực tức vừa chưởi hai tay vừa đánh thùm thụp vào người Mạnh.Mạnh không né tránh ngồi im cho Nhung đánh, đến khi cô cảm thấy đã đủ anh mới bắt lấy tay cô lại giữ chặc rồi ôm trọn cô vào lòng:
-Em nhớ lần con Linh với con gái mình nằm viện ko,có hôm em ở viện với mẹ,lúc đó một mình anh ra đây ngủ,tự dưng đến khuya anh nghe tiếng con Linh gỏ cửa,anh ra hỏi thì nó nói ở viện nó ngủ ko dược nên trốn về ngang nên ghé đây luôn,anh với nó ngồi uống nước một lúc thì tự nhiên anh buồn ngủ....,khi tỉnh dậy thì thấy mình Nhungg ôm con Linh trần truồng...hôm qua nghe bác sỉ nói nó có thai anh ko tin, nghĩ nó giở trò,nhưng sáng giờ anh ngồi nhớ lại thì anh nghĩ chắc nó có thai với anh lần đó...anh...
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/hanh-phuc-tim-lai/chuong-37.html.]
Vừa vài phút trước còn vui vẻ, giờ nghe anh nói xong lòng cô trùng xuống nữa rồi,có ai ko đau khi bjết chồng mình ăn nằm với người khác chứ? Nhung đẩy Mạnh ra đi đến phía sau mở cánh cửa sỗ ,một làn gió mát lùa vào cũng vừa ngăn được những giọt nước mắt Nhungg chực Trinho ra của cô, có phải cô đã quá dễ dãi mà tha thứ cho Mạnh rồi hay không? con Linh nó thật thâm độc,cô mệt mõi thật sự,mấy chuyện đấu đá giành giật chồng chưa bao giờ Nhung nghĩ có lúc lại sảy ra với mình nên cô chẳng biết phải làm sao nữa,cô mệt mõi rồi,cũng đã đôi lần muốn bỏ cuộc mặc kệ ai muốn gì thì cứ muốn,nhưng khi nhìn vẻ mặt con Linh cô lại ko cam tâm,nếu nó hiền lành,chân thật có khi cô còn suy nghĩ,đằng này nó dùng thủ đoạn,ăn giựt trên đầu trên cổ người khác nếu đến được với Mạnh liệu bé Trinh nó có đối xử tốt ko?
...
Nhung cứ đứng đực ra suy nghĩ mà ko hay Mạnh đi đến tự lúc nào? Anh vòng tay ôm cô từ phía sau làm cô giật mình nhưng cũng đứng yên đó,ngẩm nghĩ đôi khi ko cần nói gì nhiều chỉ cần im lặng cũng cảm thấy nhẹ nhàng hơn.
Từ xa ánh mặt trời đã rọi lên cao,ánh nắng càng lúc càng nóng chiếu thẳng vào mặt hai người,Mạnh thấy vậy cũng với tay kéo cánh cửa sổ đóng lại rồi nắm tay cô đi vào vừa hay con Linh ra đến. Nó với gương mặt vui vẻ hớn hở định lên tiếng gọi Mạnh thì trông thấy Nhung Nhungg có mặt ở đây bàn tay còn được Mạnh nắm, phút chốc nụ cười trên gương mặt nó tắt ngấm, hai mắt trợn tròn trừng lên đầy tức tối rồi hét lớn lên...
-Nhung…Sao cô lại…lại biết chỗ này mà đến…Còn anh, anh mau buông nó ra cho em!