Hạnh Phúc Tìm Lại - Chương 18
Cập nhật lúc: 2024-12-09 20:40:56
Lượt xem: 0
Chị Lài nghe xong cười cười cười vô tình lúc này chị lại chợt nhìn sang Nhung, ánh nhìn có phần phức tạp khiến cho cô nhìn thấy xong liền lạnh cả sống lưng mà không hiểu chị ta Nhungg muốn gỉ? chợt chị lại nói tiếp với bà Sáu
-Đúng rồi bà,người ta ko khen sau được,mà cái vòng này đẹp bà chủ phải giữ cẩn thận ko là có người lại lấy cắp lần nữa đó bà!!! Bữa trước bà nhớ không, tiền bà mất còn chưa kiếm được nữa đó.
Nhung nghe chị Lài nói dứt lời thì trên tay cô Nhungg cầm đũa cũng khựng lại.Cô liếc nhìn chị trong lòng thầm nghĩ chị ta hình như Nhungg cố tình moi móc lại chuyện kia cho mẹ chồng cô nhớ đây,mà chuyện lần đó cô cũng đâu có lấy,nhưng cũng ko tìm ra được ai khác,nên cũng ko biết phải giải thích ra sau,lần trước là nhờ Mạnh giải vây,lần này Mạnh ko có nhà,cô tiêu thật rồi…
Bà Sáu nghe Lài nói thì chợt nhớ lại vụ lần trước mà bà càng thêm bực dọc, ngay lập tức liền nhìn đối diện với Nhung bà hậm hực hỏi
-Nhung một tuần rồi con giảj thích vụ 5 triệu kia cho mẹ nghe xem?
Nhung Nhungg suy nghĩ về chị Lài thì nghe bà hỏi tới cô giật cả mình chỉ biết nhìn bà rồi thật thà đáp lại
-Thưa mẹ,thật tình là con....con...
Nhung chưa nói hết câu thì thấy con Linh ở bên ngoài trùng hợp chạy vào, vừa vào đến thì Nhung không khỏi bất ngờ khi thấy nó tự dưng quỳ xuống trước mọi người sau đó lắp bắp nói
-Bà ơi là con lấy ko phải mợ hai lấy đâu bà!!!
Con Linh dứt lời Nhung chỉ biết trố mắt nhìn nó như ko dám tin nó lại làm chuyện đó,nhìn sang chị Lài chị ta cũng tỏ vẻ ngạc nhiên hết mức…
Còn bà Sáu thì nghe xong không khỏi không tức giận mặt bà đỏ rần rần,tay bà đập mạnh xuống bàn rồi rít lên
-Sao lại là mày uổn công tao lo cho mày mấy năm nay,đồ mất dạy,quân phản chủ,tao ko ngờ mày là cái loại người đó,tao cho mày ở đây,nuôi mày béo tốt,trả lương cho mày đầy đủ mày thiếu thứ gì mà lấy đồ của tao?
Con Linh lúc này Nhungg quỳ xuống, haikhóe mắt nó ngân ngấn nước nức nở nó thưa
"Dạ bà,tại mẹ con dưới quê bệnh nặng mà con lại không đủ tiền lo nên...con..con nổi lòng tham...con...con...xin bà tha tội.
Cô nghe con Linh trình bày mà sao tự nhiên thấy tội nghiệp nó quá,nhưng cô cũng ko dám nghĩ nó làm cái chuyện tày trời vậy đâu, vì lần trước chẳng phải nó còn chối bay bảy hay sao? Tự nhiên bữa nay sao nó lại tự nhận thế này?
Chị Lài nảy giờ ngồi im đột nhiên lại nhếch môi lên tiếng
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/hanh-phuc-tim-lai/chuong-18.html.]
"Linh à? mày muốn giành tội về cho mày,mày cũng nên khôn ra,chứ nói chuyện như mày ai mà tin mày được..mày nói mày ăn cắp vậy sao tao kiếm được tiền trong phòng mợ hai,mày càng nói thì càng lộ ra bản chất vừa nói dối vừa ngu của mày thôi.Hay là ai đã cố tình dụ dỗ mày nhận tội dùm hả.
Bà Sáu nghe Lài nói xong, lúc này lại nhíu mày nhìn con Linh xem nó định giải thích ra sau nữa thì vừa hay con Linh cũng ko vừa đáp trả lại chị Lài thật rành rọt
-Người nào lấy thì tự khắc trong lòng người đó tự biết, chị ko cần xiên xỏ tôi đâu.. Thưa bàúc con lấy xong định đem cất ai ngờ vô lộn phòng mợ hai, con để quên trong đó luôn ạ. Chỉ là không ngờ chị Lài lại tìm được,sợ mợ hai bị đánh oan con đành nhận tội con mong bà từ nay tha thứ lỗi cho con.
Nói đến đây con Linh nó nhìn sang bà Sáu tiếp tục đập đầu xuống gạch
-Thưa bà,con ko nói dối,tại con nhất thời tham lam nên con mới lấy của bà,bà có phạt thì phạt con chịu,mong bà tha thứ lỗi cho con...
Bà Sáu nhìn nó trong lòng cũng thương xót phần nào,đành rằng tiền thì cũng chưa mất,nhưng ko phạt thì sao làm gương cho những người khác được..bà đành gằn giọng nói
-Con Lài lấy roi đánh nó hai mươi roi cho tao, còn con Mạnh lần này tao phạt như thế,nếu còn lần sau tao bỏ tù mày mọt gông,nhớ đó...trong nhà này ko ai được can,nếu ai dám can thì đánh cả 2 gấp đôi cho tao.
Nói xong bà Sáu liền bỏ đi và không thèm ăn cơm luôn. Còn chị Lài, chắc Nhungg hả hê lắm nên roi nào roi nấy đánh muốn tét da con nhỏ,mà thấy con Linh nó chì lắm đau cũng ko la,ko khóc chỉ cắn chặt môi chịu đựng..Đứng nhìn con Linh chịu tội Nhung cũng muốn nhảy vào che chở nó, nhưng nhớ lại lời mẹ chồng cô dặn nên lại thôi, vì Nhung sợ sẽ liên lụy con Linh rồi bị đánh còn nhiều hơn nữa.
Tiếng roi càng lúc càng mạnh dần,Nhung nhìn thấy tay chị Lài cầm cây mà nỗi cả gân lên, thiết nghĩ cái bà này cũng ác lắm,cũng là phận tôi tớ lại sống chung một nhà,tội tình gì đánh con nhỏ đến mức đó chứ..đánh nhẹ nhẹ cũng có sao đâu, vì mẹ chồng cô cũng đi rồi. hay là… chợt Nhung nghĩ chị Lào với con Linh từ trước đó còn có mâu thuẫn nào khác nữa nên chị Lài mới tàn nhẫn xuống tay với con Linh thế này
15...
....
17...
....
....
20...
Cuối cùng cũng đủ hai mươi roi..Con Linh dường như chịu cũng ko nổi nữa, chị Lài vừa ngưng tay là nó ngã sõng soài rồi nằm vật luôn ra đất, trên người nó, m.á.u thấm đỏ luôn cả chiếc áo Nhungg mặc.