Hạnh Phúc Tìm Lại - Chương 1

Cập nhật lúc: 2024-12-09 20:40:32
Lượt xem: 1

Thời điểm bắt đầu giao mùa, bầu trời cứ lúc nắng lúc mưa, có ngày nắng gắt chớp mắt lại mưa tối trời.

Trên con đường đất, vì cơn mưa buổi tối mà bây giờ lầy lội rất khó đi. Trang Nhung tay dắt con xe, tay vịn chiếc giỏ hoa s.ú.n.g để đem ra chợ bán. Chân cô dẫm xuống mấy vũng nước trên đường cứ thế những vết bùn dơ văng cả lên quần áo, thế nhưng thay vì tỏ ra vẻ mặt cáu bẩn khỏ chịu nhưng những người bên cạnh Nhungg đi cùng đường, vì nụ cười rất chi thoải mái lúc nào cũng hiện diện trên gương mặt bầu bĩnh lại khiến người khác khi nhìn đối diện càng tăng thêm thiện cảm với cô.

Hai người đi cạnh, vừa dắt xe qua quãng đường lầy, họ vừa trò chuyện

-Năm nào cũng vậy, cái đường thì lầy, hư cả, thế mà con mẹ Sáu Sầu Đời cũng chẳng dám làm đơn kiến nghị lên trung ương để chi tiền về đây làm đường. Bà ấy chỉ tổ ăn tiền đút lót của dân ở đây là giỏi chứ thì khi lên chức chủ tịch xã chưa thấy ngày nào làm nên hồn.

Thái độ cùng lời nói chán nản thể hiện sự bất mãn của cô hàng xóm khiến cho Nhung đi bên cạnh cũng cảm thấy tò mò, vì thiệt tình là tuy ở cùng xã nhưng Nhung suốt ngày đi ra sông hái hoa s.ú.n.g đem ra chợ bán , rồi về lại tất bật phụ mẹ mình gói bánh để giao cho khách nên cô hổng biết ai với ai ngoại trừ những người gần nhà, và cả bà Sáu chủ tịch xã cô cũng chưa một lần được gặp mặt vì nghe nói nhà bà ấy ở con đường trên, còn nhà cô tít ở cuối đường. Thế nên hôm nay nghe được sự bất mãn đã gợi lên sự tò mò của Nhung.

Chân cô đi hơi chậm, để nghe tiếp câu chuyện khi một người nữa đi cùng lên tiếp.

-Bà ấy nổi tiếng khó ăn khó ở từ trước giờ mà, có ai ưa, chỉ được khoản trình độ bà ta có, lại con nhà có điều kiện xưa giờ, ông bà ngày xưa cũng chức cao quyền trọng, giờ bà ta lên giữ chức chủ tịch cũng do mọi người trong cơ quan bầu ra, chứ nói thật chuyện nhà bà ta giờ như hủ mắm, mở ra là bốc mùi. Cho nên bà ấy giờ có tâm trí đâu mà lo chuyện của dân nữa.

-Ủa chuyện nhà bà ta là chuyện gì? Bà biết thì kể tôi nghe với.

-Thì chuyện thằng con bà ấy, li dị vợ rồi tranh giành nuôi đứa con. Mà nói nghe từ lúc li dị tới nay mấy năm rồi con vợ cũng mất tích lun từ khi đó. Mấy năm rồi chẳng ai biết. Mà giờ mới bể ra, nghe nói bên nhà vợ cũ người ta Nhungg đi tìm con gái người ta đó. Không biết có liên quan gì đến nhà bà Sáu Sầu Đời không nữa. Cô vợ cũ mà bỏ đi với người khác thì không nói. Còn mà bị gì thì chắc lại liên quan bà Sáu. Vì nghe nói trước đó bà ta cũng không ưa gì cô này.

-Gì mà ghê vậy? Mà nghe đâu thằng con trai bà ấy cũng đào hoa lắm đúng không bà. Có khi nào vì vậy mà con vợ lớn chịu không nổi không?

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/hanh-phuc-tim-lai/chuong-1.html.]

-Ừ. Mà thôi để bao giờ có tin tức tôi kể nữa cho nghe. Chứ giờ mình tranh thủ đi chợ bà ạ. Trời lúc này mưa nắng thất thường. Không kịp ra chợ lúc nửa trời mưa là ch ết đói luôn.

-Ừ thôi tranh thủ đi đi bà

Nghe được bao nhiêu đó thôi mà Nhung tự dưng cảm thấy hơi sợ. Linh cảm trong cô bắt đầu xuất hiện sự lo lắng mà Nhung chẳng hiểu mình Nhungg lo lắng điều gì vì trong câu chuyện này chẳng chút liên quan đến nhà cô. Nhưng sao tâm trạng của Nhung càng lúc càng thêm nặng nề thật sự rất khó hiểu.

Ra đến chợ, cũng may bán được hết mớ hoa s.ú.n.g thì trời bắt đầu đen kịt. Ngó thấy sắp mưa lớn nên Nhung hối hả tranh thủ chạy về. Vừa kịp bước vào nhà trời mưa xuống như trút nước.

Nhung dựng chiếc xe đạp ngoài trước thềm nhà rồi đi nhanh vào trong.

Cha cô Nhungg ngồi trên bàn Trinh, mẹ thì ngồi dưới chiếc giường xe Nhungg tỉ mỉ lau từng miếng lá chuối để chuẩn bị gói bánh.

Nhung lên tiếng

"Thưa cha mẹ con mới đi dạy về.

Mẹ cô nhìn cô ngừng tay mỉm cười vui vẻ nói

" Về rồi hả con, hôm nay đi bán được không? Có ướt mưa không con?

". Dạ con bán hết rồi mẹ, cũng may vừa về đến nhà mới mưa nên con không bị ướt ạ!

Loading...