Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Hắn từng hứa sẽ cưới ta, mũ phượng khăn quàng vai rước ta về - Góc nhìn nam chính 1.3

Cập nhật lúc: 2024-08-16 04:53:25
Lượt xem: 664

Không có chuyện gì tốt hơn chuyện ở cùng nàng.

Ta đang định nói với nàng như thế, Thanh Thanh lại hỏi ta có muốn đi xem đèn hoa đăng hay không?

Làm sao lại không được, phàm là đi cùng với nàng, đi đến nơi nào ta cũng muốn đi.

Hai người chúng ta đan tay nhau, dưới sự bảo vệ của một đám gia đinh, dạo bước trên đường.

Không nhớ rõ cùng nàng nói cái gì, chỉ biết ta đã chọc cho nữ lang che miệng cười khẽ.

Đột nhiên, có âm thanh của nữ tử khác kêu lên, "Quý Thanh Thanh!"

Thanh âm sắc nhọn, át cả tiếng người đang nhao nhao huyên náo.

Một nữ tử chen chúc vào nhóm nô bộc từ phía dưới xông lên đến trước mặt chúng ta..

Ta lập tức ngăn trước người Thanh Thanh.

Nữ tử kia đầu tiên là dò xét ta vài lần, sau đó gương mặt có chút vặn vẹo, hận hận đưa tay về người phía sau lưng ta.

"Quý Thanh Thanh ngươi là kẻ lừa gạt."

"Không phải nói Tư Hoành có mệnh khắc tất cả mọi người bên cạnh sao, làm sao ngươi còn sống."

"Lừa đảo, ngươi chiếm nhân duyên của ta!"

Nữ tử này càng nói càng tức giận, cuối cùng lại nhào lên ý đồ muốn động thủ.

Bọn gia đinh phát hiện đối phương không bình thường, vội vàng ngăn nàng ta lại.

Thanh Thanh thần sắc thản nhiên, tựa hồ đã sớm biết sẽ có ngày này, thản nhiên nói, "A Hoành, nàng là Quý Sương, lúc đầu, nàng ấy mới chính là người sẽ được gả cho Ngàu."

Nói lên việc hôn sự này, kỳ thật là do trưởng bối trong nhà cầu thân để Quý gia gả nữ tử tới.

Hai ba tháng trước, Quý phủ không cách nào xoay được vốn làm ăn nên mất mấy vụ làm ăn béo bở.

Mắt thấy phủ thượng sắp suy tàn, liền đến cầu cạnh Tư gia.

Trưởng bối trong tộc biết được nữ tử Quý gia chưa hôn phối, bát tự cùng ta tương hợp, thuận thế yêu cầu đem nữ tử này gả đến xung hỉ.

Về sau Quý phủ thay mận đổi đào, để Thanh Thanh gả thay.

Việc này trưởng bối trong tộc đã sớm biết từ tháng trước, nhưng thấy Thanh Thanh ở bên cạnh ta cũng không bị ảnh hưởng gì, nên cũng không có ý định gây phiền phức cho Quý gia nữa

Không nghĩ tới hôm nay, cái này nữ tử Quý gia vậy mà tự mình tìm tới tìm xúi quẩy.

Hoa đăng không xem được nữa, người đi đường xung quanh nhao nhao xúm lại.

Xin chào. Tớ là Đồng Đồng. Đừng ăn cắp bản edit này đi đâu nhé!!!!

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/han-tung-hua-se-cuoi-ta-mu-phuong-khan-quang-vai-ruoc-ta-ve/goc-nhin-nam-chinh-1-3.html.]

Ta bảo gia định mang theo nữ tử Quý gia, mang Thanh Thanh quay lại phủ thượng.

Thời điểm quay về, nàng đẩy rèm ra, nhìn mặt trăng nói, "Trăng có tròn khuyết, người có hợp có ly."

"A Hoành, phàm trần tựa như một giấc mộng, nguyện Ngài sớm ngày tỉnh lại."

Ta nghe không hiểu ý tứ trong lời nói của nàng, chỉ tự dưng cảm thấy vô cùng hoảng hốt.

"Làm sao lại ly tán, ngươi đi nơi nào, ta cũng cũng sẽ ở nơi đó."

Nàng không có trả lời, chỉ yếu ớt thở dài.

Sau khi hồi phủ, vẫn giống như trước đây, ta đọc sách, nàng liền ở một bên chăm sóc hoa cỏ, có khi so tài vẽ tranh với ta, có khi cùng ta tranh luận những ngôn luận trong sách.

Một ngày này, phụ thân bỗng nhiên đi vào Chỉ Lan viện, nói Tư gia trong nhà có bạc triệu, nhưng cũng không có nổi một người làm quan chức, hỏi ta có nguyện ý tham gia khoa cử không.

Lời phụ thân nói cũng là suy nghĩ trong lòng ta.

Đến bây giờ, ta đã không thể tổn thương mọi người nữa rồi, thân đường đường là một nam nhi, nên xông pha ra ngoài kiếm chút công danh.

Có lẽ là mười mấy năm xem sách không ngừng, trong kỳ khoa khảo lần đầu tiên, ta đã là tân khoa Thám Hoa lang.

Ngày Yết bảng đó, ta vui vô cùng, ôm Thanh Thanh hứa hẹn, "Đợi hai người chúng ta về đến nhà, lập tức tổ chức lại hôn lễ."

Nàng thì nhàn nhạt cười một tiếng, ôm ta không nói.

Thu thập sẵn sàng, ta dự bị từ kinh đô trở về quê quán báo tin vui, Lại bộ Thượng thư bỗng nhiên tới chơi.

Lại là tới nói chuyện đại sự, nói là thừa tướng có nữ tử, tuổi tròn đôi mươi, khá ưng mắt với ta.

Nghe vậy, ta lập tức nói rằng đã có hiền thê.

Vốn tưởng rằng việc này dừng ở đây, không nghĩ tới trở về nhà báo tin, phụ thân mặt không vui mừng, ngược lại tránh mặt mọi người, gọi ta đến thư phòng.

"Hoành Nhi, Thanh Thanh tuy tốt, nhưng thân phận hai người các con bây giờ khác nhau một trời một vực."

"Nàng, đảm đương không nổi cái vị trí chính thê này đâu."

"Thượng thư làm mai, khuê nữ nhà thừa tướng mới có thể giúp con một bước lên mây."

Phụ thân dứt lời, đem một tờ giấy viết thư đưa cho ta, là thừa tướng gửi thư.

Sao mà hoang đường đến thế.

Ta vốn là tai tinh ôn thần mọi người tránh còn không kịp, cưới Thanh Thanh sau mới dần dần biến thành bình thường.

Bây giờ chẳng qua mới nổi danh một chút, liền muốn ném người vợ tào khanh là nàng đi hay sao?

Loading...