Hắn từng hứa sẽ cưới ta, mũ phượng khăn quàng vai rước ta về - Chương 23
Cập nhật lúc: 2024-08-10 14:38:09
Lượt xem: 1,455
Có mấy chỗ tại trận pháp của cốc cần cải tiến, thêm nữa mấy tháng trước xảy ra chuyện với ma tộc, ta thực sự không muốn bỏ cốc lại mà đi.
Ta khéo lời từ chối, Tử Vân nhếch nhếch miệng, mang theo thất vọng nói, "Ha, tiên tử tuyệt đối đừng là bởi vì chuyện lúc trước, mà không chịu cùng chúng ta xuất hành."
Hoài Chỉ an ủi, "Nàng nha, Linh Vũ hiện tại là nữ quân, đương nhiên không thanh nhàn."
Tử Vân nghe vậy, có chút ngượng ngùng nhìn ta cười cười, "Là ta cân nhắc không chu toàn."
"Nếu không ngại, chi bằng ta tiến hai người đến thành trì gần nhất tại nhân gian sau đó quay lại."
Thế là ba người chúng ta xuất phát, thẳng đến gần thành trì gần nhất “ Điềm Thuỷ trấn” .
Trên đường Tử Vân nói nàng cùng Hoài Chỉ dự định sẽ cùng nhau thành thân vào sang năm, còn nói Minh Hoa đế cơ đã bắt đầu chuẩn bị áo cưới.
"Điện hạ đối với đế cơ thật chièu chuộng muốn gì được nấy, nghe nói điện hạ trước khi lịch kiếp đối xử với nàng cũng không khác biệt chúng tiên cho lắm."
"Làm sao lịch kiếp trở về, lại bắt đầu trở nên khác lạ như thế."
Lòng hiếu kỳ của Tử Vân không hề nhỏ, nhưng rất nhanh nàng đã nhìn thấy ánh mắt không đồng ý của Hoài Chỉ, ngậm miệng lại, cẩn thận nhìn xem ta.
"Ta cũng không biết." Nhịn không được, ta tiếp tục hỏi, "Điện hạ đối xử với Minh Hoa đế cơ tốt chứ?"
Lâu lắm rồi không qua Thiên Cung, cho nên những chuyện của Tư Hoành, ta biết rất ít.
"Kỳ thật, những thứ này ta cũng là nghe người bên ngoài nói. Dù sao thái tử điện hạ thường thường không ở Thiên Cung, những loại tiểu tiên như chúng ta, rất khó mà gặp mặt Ngài ấy."
Ta không nói tiếp, chỉ là nghĩ, có lẽ cho đến khi Hồng Phong cốc chìm vào lòng đất, ta cũng sẽ không được gặp lại hắn nữa.
Nhưng cho dù gặp mặt lại thì có thể thế nào.
Quân chủ Hồng Phong cốc, đã không còn là tiểu tiên tử chưa trải sự đời nữa rồi.
Chúng ta đến được Điềm Thuỷ Trấn cũng đã là chạng vạng tối.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/han-tung-hua-se-cuoi-ta-mu-phuong-khan-quang-vai-ruoc-ta-ve/chuong-23.html.]
Khí trời tối tăm mù mịt bao trùm lấy một khoảng không rộng mênh m.ô.n.g phủ đầy tuyết trắng, gió bấc gào thét, cuốn lên từng hạt tuyết trên đất.
Một sự đìu hiu khó diễn tả.
Tử Vân năn nỉ ta nán lại ngủ với nàng một đêm, nói lần từ biệt này, chỉ sợ lại là mấy tháng nữa mới có thể gặp mặt.
Lần này ta không có cự tuyệt, dù sao mấy tháng sau, biết đâu ta không chịu được nỗi thống khổ khi phân thần mà vẫn diệt thì sao?
Nói chuyện một lát, Tử Vân vẫn thiếp đi.
Nhìn dung nhan nàng khi ngủ rất đáng yêu, không khỏi nghĩ đến, trước khi kế hoạch bắt đầu, nên chuẩn bị cho nàng cùng Hoài Chỉ một phần đại lễ.
Còn có ...... Tư Hoành cùng Minh Hoa.
Không đợi ta kịp có cảm xúc sầu bi, thì ngay lập tức cảm thấy có luồng khí lạ vô cùng lớn lay động, giống như đang nhìn trộm trong phòng chúng ta.
Ma!
Ta lập tức tỉnh táo, ngồi dậy gọi Tử Vân tỉnh lại, "Có khí tức của Ma tộc, nhanh đi gọi Hoài Chỉ."
Tử Vân liên tục lắc đầu không ngừng cho tỉnh táo rồi ra ngoài, ta thì gọi ra Xích Vũ kiếm, nhảy cửa sổ trực tiếp hướng theo chuyển động của cỗ ma khí kia mà chạy theo.
Đêm dài, nhưng những bông tuyết trắng ngần vẫn phản chiếu ra một luồng sáng yếu ớt.
Đạp tuyết đuổi theo hơn mười dặm, đối phương tại cách chỗ ta đứng năm trượng, đột ngột dừng lại
Xin chào. Tớ là Đồng Đồng. Đừng ăn cắp bản edit này đi đâu nhé!!!!
"Linh Vũ Tiên tử, từ khi chia tay đến giờ không có vấn đề gì chứ."
Thanh âm quen thuộc.
Chỉ gặp một đám khí đen tiêu tán đi, một lang quân thon gầy mặt trắng, một thân huyền y, tay phải cầm quạt Càn khôn" , mặt quạt che khuất miệng mũi. Một đôi mắt vừa sâu lại sáng, giống như cười mà không phải cười chằm chằm nhìn tới.
Hắn có một đôi mắt màu đồng, quỷ mị giống như ánh sáng xanh phát ra từ mắt rắn.
"Thánh chủ Ma vực!"