Hắn từng hứa sẽ cưới ta, mũ phượng khăn quàng vai rước ta về - Chương 19
Cập nhật lúc: 2024-08-10 14:25:38
Lượt xem: 1,467
Ba kiếp mù loà, ta đã quen thuộc bóng tối, cho nên thính lực không tệ.
Đối phương không nói nữa, tốc độ đi lại chậm hơn một chút.
Hắn đi một bước, có vẻ như đều sẽ quay đầu nhìn ta một cái.
Đại khái chỉ có Tư Hoành mới có kiên nhẫn thế này thôi.
Không biết đi đến nơi nào, bốn phía có tiếng nước chảy tí tách.
Ta yên lặng cùng Tư Hoành đi một đoạn đường, rất chột dạ, nhanh chóng nói một câu, "Thật xin lỗi."
Đối phương không trả lời, lòng ta khẩn trương đến mức nhảy loạn lung tung, mình sao có thể có mặt mặt mũi dùng ba cái chữ nhẹ nhàng như thế mà xin lỗi chứ.
"Thật xin lỗi." Nhưng ta cuối cùng là lấy hết dũng khí, lớn tiếng nói một lần.
"Ta nghe được." Ngữ khí của hắn vẫn không có một gợn sóng, "Không phải lỗi của ngươi, không cần tự trách."
Không lỗi của ta, thì ra, ngươi là nghĩ như vậy sao?
Xin chào. Tớ là Đồng Đồng. Đừng ăn cắp bản edit này đi đâu nhé!!!!
Bất luận có phải là lời thật lòng của hắn hay không, đây cũng tin tức tốt nhất ta đã được nghe qua trong mấy chục năm nay.
"Chớ có dụi mắt, nếu không Y Tiên cũng khó trị."
Ta gật đầu, "Chúng ta ở đâu, điện hạ ngươi làm sao lại ở chỗ này?"
Minh Hoa không phải đã an toàn rồi sao, vậy thì ngươi đến đây làm gì?.
Vì ta ư ......
"Nơi đây hẳn là “ Quỷ khốc thạch lâm” tại Ma vực. Hắn nói xong, quả nhiên nghe được bên trong thanh âm của giọt nước rơi xuống, trộn lẫn lấy những tiếng nghẹn ngào của quỷ sói khóc gào.
"Ta tới đây, là mang ngươi trở về, lúc ấy tình huống khẩn cấp, Minh Hoa nàng ấy.., thôi, là ta mắc nợ nàng ấy rất nhiều, liên lụy đến ngươi." Tư Hoành không nói tiếp, mà là trấn an nói, "Ta mang ngươi về nhà."
Tốt quá, tạ ơn ngươi.
Ta níu lấy sợi dây vải trong tay, khí lực quá lớn, móng tay có chút đau.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/han-tung-hua-se-cuoi-ta-mu-phuong-khan-quang-vai-ruoc-ta-ve/chuong-19.html.]
Không phải là mộng.
Muốn đem hết thảy nói cho hắn biết, nhưng khi mở miệng cất tiếng lại là, "Ta bị bị quái vật đầu dê phun qua một ngụm hắc khí sau, không thể điều động linh lực trong cơ thể nữa."
Hắn dừng bước lại, đầu ngón tay nhẹ nhàng điểm bên trên mi tâm ta.
"Không sao, tên yêu quái kia dùng m.á.u để khóng chế linh thuật trong cơ thể ngươi, một hồi tự động tiêu tán. Chỉ là ......"
Trong giọng nói của Tư Hoành có một tia hồ nghi, "Chỉ là trên người ngươi, vì sao lại có cấm chế lợi hại như thế?"
Ta kinh hãi, cho là hắn phát hiện cái gì, vội vàng lui về phía sau.
Quên đằng sau là bậc thang, một cước đạp hụt, không tự chủ được té ngửa về phía sau.
Cũng may Tư Hoành kịp thời thi thuật để cho ta giữ vững thân thể.
Trái tim phanh phanh trực nhảy, không biết là đang vì nghĩ cái gì mà lại sợ như thế.
"Không có gì, cấm chế này liên quan đến một chút bí mật của tộc ta, muốn giữ miệng một chút."
Tư Hoành cũng không phải người nhiều chuyện, nghe vậy không hỏi nhiều nữa, mang ta tiếp tục đi đường.
Tên hộ pháp đầu dê kia vừa rồi làm mất ta, khẳng định phải tập kết yêu ma đi tìm.
Tư Hoành hiện tại thì đang tìm kiếm điểm yếu nhất trong kết giới ma vực, muốn thử phá vỡ hư không, mang ta rời Ma vực.
Quá trình này tương đối mất nhiều thời gian.
Sau khi Nữ Oa sau khi sáng tạo ra con người, sợ ma tộc quấy nhiễu nhân loại, liền thiết lập một nơi gọi là Ma vực.
Người cùng tôn chủ Ma Giới ước định cẩn thận, từ nay về sau bọn chúng không được bước ra khỏi cửa Thanh Đồng của Ma vực.
Nhưng từ khi thần giới đổ sụp, ma tộc liền ngo ngoe muốn động thủ.
Nhưng bọn chúng đi không thể đi ra khỏi cửa Thanh Đồng, liền làm trệch đi tà pháp xé mở không gian, làm đại giới phải nỗ lực nhiều mới có thể giải quyết.
Cho nên trong trận chiến nhiều năm trước kia, mới càng lộ ra sự quỷ dị.