Hắn từng hứa sẽ cưới ta, mũ phượng khăn quàng vai rước ta về - Chương 13
Cập nhật lúc: 2024-08-10 10:24:38
Lượt xem: 2,146
Bên tai là thái độ khó phân biệt của thiên hậu, bà thở dài, "Đủ rồi, Minh Hoa."
"Nương nương, còn thiếu một chút ......"
Ta mơ mơ màng màng, miễn cưỡng ngồi thẳng lên, ra hiệu Minh Hoa tiếp tục.
Những ký ức này, đều cầm đi đi.
Ta không xứng, không xứng đang hại hắn thảm như vậy rồi, l.i.ế.m láp mặt nói mình đã cứu hắn.
Nếu như hắn biết người kia là ta, ta hẳn cũng không dám nghĩ đến sự khó chịu của Tư Hoành sẽ đến mức nào..
Xin chào. Tớ là Đồng Đồng. Đừng ăn cắp bản edit này đi đâu nhé!!!!
Quá trình khá dài cuối cùng kết thúc, thiên hậu cho ta ăn cửu chuyển đan, bảo vệ tâm mạch của.
Ta cám ơn, bà ấy cũng không quên cho ta uống thuốc cấm chế.
Nếu như vi phạm ước định, ta sẽ lập tức vẫn diệt.
Đổi qua quần áo, trên dường ta về Lạc Hà cung, im ắng đáng sợ.
Tất cả chúng tiên đã yên giấc tại phủ đệ, chỉ có Thái Âm nương tử cùng Thần Dạ vẫn còn đang ở bên ngoài.
Bọn hắn cũng sẽ không chú ý tới ta.
Đi một đoạn đường, ta lại cây cột ở hành lang nghỉ một chút.
Mệt mỏi quá.
Đầu óc choáng váng, tay chân cũng vô lực.
Ta dứt khoát ngồi tại trên lan can, dựa váo cột nghỉ ngơi.
Bất tri bất giác liền ngủ mất, mơ nhìn thấy mình đi trong rừng tùng rậm rạp.
Ánh nắng ấm áp, hương tùng nhàn nhạt tràn ngập, tĩnh mịch an bình.
6,
Hồng Phong cốc nằm ở cuối đầm lầy phía nam.
Phía đông có những cây phong lớn; Mặt phía nam là bãi cỏ bình nguyên; phía tây là những dải núi cao ngàn trượng; Phía bắc là những đầm lầy san sát nhau, quanh năm tràn ngập sương mù.
Sinh sống trong cốc không chỉ có Hỏa Phượng nhất tộc, còn có một vài linh tộc không có nhà để về cùng một số tiểu yêu quái.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/han-tung-hua-se-cuoi-ta-mu-phuong-khan-quang-vai-ruoc-ta-ve/chuong-13.html.]
Trở về quê cũ, nghênh đón ta, là một đám nhóc với hình thù kỳ quái..
Có loại đã hoá thành hình dạng con người, có loại vẫn còn bảo trì nguyên hình, có loại thì vẻn vẹn chỉ có một vệt ánh sáng.
"Tiểu đế cơ trở về rồi!"
Bọn hắn nói như thế, nhảy cẫng lên hành lễ với ta.
Sứ giả Thiên cung cũng không ở lại lâu, trở về phục mệnh.
Ta cùng mọi người chậm rãi đi vào rừng phong, đến tiểu viện của mình.
Trên đường đi có thể nhìn thấy sông núi trước đây đã bị phá hư, vẫn còn vết tích tu bổ.
Đoàn người chen chen lấn lấn, đem ta vây vào giữa.
Cuộc sống của mọi người tựa hồ trôi qua không được tốt lắm, quần áo đều dính bụi bẩn, lại không ai phàn nàn một câu, chỉ là hợp sức lại đùa cho ta cười, ngắt lấy quả cho ta ăn.
Kỳ thật rất sợ nhìn thấy bọn họ.
Trong thời gian ta bị phạt, không có người che chở, bọn họ ...... Nên hận ta.
Bị giam tại cực bắc sáu mươi ba năm, ta vốn tưởng rằng thiên quân sẽ nhớ chiến công mà tộc nhân Hoả Phượng tộc đã lập được, mà chiếu cố Hồng Phong cốc, nhưng hắn mặc kệ cho Hồ tộc xâm lấn.
Ta thật sự là quá ngu ngốc.
Lúc trước lấy danh nghĩa chăm sóc cho đứa trẻ mồ côi là ta, tiên đế phong tiên vị, đón ta nhập Thiên Cung, chỉ sợ cũng là lúc đó ông ta đã suy nghĩ chiếm dụng Hồng phong cốc rồi
Khi đó, tuổi ta còn rất trẻ, nhìn không ra những toan tính này.
May mắn mà có Tư Hoành, thật lâu về trước hắn đã tìm đủ mọi cách nói chuyện với thiên quân, giúp ta lấy lại quyền chấp chưởng thần ấn của Hồng Phong cốc.
Thông qua thần ấn, những trận pháp trong vùng cấm chế cũng sẽ được kích hoạt.
Bởi vì trưởng tỷ được chọn làm quân chủ cho đời tiếp theo, cho nên phụ thân cũng không dụng tâm bồi dưỡng ta, từ nhỏ, ta chỉ lo làm một đứa trẻ vô tư vui đùa.
Về sau, tộc nhân đều bị g.i.ế.c sạch sẽ, Tư Hoành liền dạy ta làm sao ra dáng một nữ quân
Hắn, cũng vừa là thầy vừa là bạn, nhàn hạ mang ta về Hồng Phong cốc, giúp ta vơi đi nỗi nhớ nhà, cũng im lặng khuyên bảo các sinh linh ẩn núp xung quanh ta.
Là ta lòng tham không đủ, mới ủ thành sai lầm lớn.
Coi là nếu thành vợ của Tư Hoành, sẽ có nhiều chú ý cùng yêu thương của hắn hơn; Có thể để cho một đám thần tiên vĩnh viễn nhớ kỹ sự hy sinh của Hoả Phượng tộc; Có thể để đám người đang sống tại Hồng Phong côc này có một cuộc sống tốt hơn
Ta, muốn quá nhiều thứ.