Sương Nhi đột nhiên hạ giọng, thì thầm  tai : 
“Chính là con trai của em gái Đại phu nhân,  khi Đại tiểu thư tiến cung, trong phủ còn truyền tai  chuyện nhàn rỗi của hai  họ.”
“Chuyện nhàn rỗi gì?”
“Nghe  Đại tiểu thư và  hẹn hò ở hoa phòng,  Hồ Tứ chuyên trồng hoa bắt gặp,   Hồ Tứ  chết đuối,  hầu trong phủ cũng đều  Đại phu nhân cảnh cáo, nên  ai dám truyền nữa.”
Ta đặt cây lược trong tay xuống, một ý nghĩ thoáng qua trong đầu,  dậy,  một bức thư giao cho Sương Nhi.
“Ngày mai mang đến cho Thế tử, xin  nhất định  giúp  điều tra rõ ràng.”
“Vâng.”
Sau khi Sương Nhi rời ,  tắt đèn.
Ta  bên giường, từ ngăn bí mật lấy  những bộ quần áo nhỏ, đôi giày nhỏ  thêu sẵn cho đứa bé.
Ta ôm đồ vật  lòng, từ từ ngả  lên giường, lặng lẽ rơi lệ,  đó mơ màng ngủ  .
Sáng hôm , khi  đang dùng bữa thì Hoàng thượng đến.
Hắn dường như  vẻ giận dữ, tức giận :
 “Người hầu trong cung của nàng   hết ? 
Bên ngoài sân  bừa bộn ,  ngay cả một  thông báo cũng  !”
Ta  dậy, cúi đầu dùng khăn lau khóe mắt, giả vờ độ lượng :
 “Thiếp  là tội nhân, nào còn tư cách dùng  hầu gì? 
Nghe   thể Hoàng trưởng tử vẫn  , chắc hẳn Hoàng Quý phi cũng   tâm tư quản lý tẩm cung của một tội nhân …”
Hoàng đế  , quả nhiên sắc mặt càng tối sầm,  dặn dò thái giám: 
“Truyền ý chỉ của Trẫm, Hoàng Quý phi quản lý công việc hậu cung  chu đáo, phạt bổng lộc ba tháng. 
Giao cho Nội vụ phủ chọn mười thái giám và mười cung nữ đến hầu hạ ở chỗ Thần Quý phi.”
“Tạ ơn Hoàng thượng.”
“Bây giờ nàng  hài lòng ?”
Ta   gì, chỉ dùng tay móc lấy đai lưng của , kéo   trong màn.
Gió lay hoa, cá đùa lá sen.
Hoàng thượng say mê , đêm đêm lưu  chỗ ,   đích tỷ tức giận đến nỗi ngày ngày trút giận lên đám thái giám cung nữ.
Ta thì  vui vẻ, mỗi ngày đều sống tự tại.
Ngày nọ,  đang cho cá ăn, Sương Nhi cầm một phong thư  tới.
“Nương nương, đây là thư hồi âm của Thế tử.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/giu-vung-an-sung/14.html.]
Ta nhận lấy thư, vội vàng liếc qua, mắt khẽ nheo , thì thầm  tai Sương Nhi:
 “Ngươi …”
Sương Nhi  xong, lộ vẻ mừng rỡ.
“Nương nương thật thông minh, nô tỳ   ngay đây.”
Đêm đó,  hầu hạ Hoàng đế xong,  trong vòng tay , liền bắt đầu thở dài than vãn.
Hoàng đế quả nhiên hỏi : “Sao ?”
💥Hi ! Bạn đang đọc truyện của nhà dịch Mây Trên Núi.
 💥Follows Fanpage FB  ( Mây Trên Núi )  để nhận thông báo ngay khi có truyện mới nhé!
“Nghe  mấy ngày , tiệc sinh thần của Hoàng Quý phi tỷ tỷ  tổ chức  long trọng. 
Thiếp lớn đến  , còn   ai tổ chức sinh thần cho   ?”
Hoàng đế véo nhẹ mũi ,  hỏi: 
“Nàng  tổ chức sinh thần như thế nào?”
“Nếu  ,   tổ chức long trọng hơn cả Hoàng Quý phi, Hoàng thượng Người  đồng ý ?”
Ta tự  là vượt quá phận , nhưng cũng là thử dò xét.
Hoàng đế  thể phong   Quý phi, chứng tỏ   lẽ  chút trọng lượng trong lòng , nhưng trọng lượng đó lớn đến , vẫn  .
Hơn nữa đích tỷ  tin  , nhất định sẽ mất lý trí, kế hoạch của  mới  thể  hảo hơn.
Hoàng đế ấn đầu  xuống, trầm giọng : 
“Vậy thì  xem thành ý của Quý phi .”
Mặt  đỏ bừng, hiểu ý …
Nửa canh giờ ,   dậy súc miệng,  từ phía  ôm lấy , thì thầm bên tai : 
“Ái phi tận tâm như , Trẫm tự nhiên chuẩn tấu.”
Ba ngày , các cung tần phi đều đến dự tiệc.
Ta và đích tỷ  hai bên Hoàng đế, ánh mắt Hoàng đế suốt buổi đều dán chặt  ,  hề chia cho đích tỷ bên cạnh dù chỉ một chút.
Hoàng đế   nàng, nhưng    rõ tất cả sự ghen ghét bất mãn của nàng.
Không lâu ,  lấy cớ  nhà xí,  dậy rời .
Trong đình nghỉ mát của Ngự hoa viên, một  mặc quan phục màu đỏ tía đang chắp tay  lưng chờ .
Ta vội vàng chạy tới, ôm chặt lấy  đó.
 lúc , đích tỷ bước nhanh xông , hưng phấn  với Hoàng đế:
“Hoàng thượng, Người xem! 
Thần    sai chứ, Quý phi quả nhiên đang tư tình với Cổ Thế tử ở đây!”