Người bí ẩn ba: “Gặp đối thủ khó chơi , đây? Anh hai vẫn đang trong tay .”
Liên tục hai đánh bật dễ dàng, cách giữa hai là lớn, nên cũng còn liều lĩnh nữa.
“Thiếu Xuyên, đợi lâu ?”
Giọng của Khương Hân Vinh đột nhiên truyền đến.
Không .
Dương Thiếu Xuyên thầm nghĩ , nếu bọn họ tấn công Khương Hân Vinh thì rắc rối lớn .
giờ phân khó thoát, nếu phân tâm thì phiền phức.
“Ơ, Lữ Vĩnh Khánh, ở đây?”
Khương Hân Vinh chỉ bí ẩn một.
Lữ Vĩnh Khánh: “Cái ...”
Khương Hân Vinh Dương Thiếu Xuyên đang xách bí ẩn hai: “Dương Thiếu Xuyên, túm lấy ? Với , vẻ mặt cũng đáng sợ quá.”
Dương Thiếu Xuyên trong tay : “Cậu là bọn họ đột nhiên tấn công , quen bọn họ ?”
Khương Hân Vinh gật đầu: “Quen chứ, đây là bạn trai .”
Dương Thiếu Xuyên câu chút cạn lời: “Quản cho , bây giờ là xã hội pháp trị, với gặp là đây. Lần nếu gặp một đại ca xã hội đen, e là nhẹ thì mất vài ngón tay, thậm chí là... mạng.”
Anh cố ý nhấn mạnh từ “mạng” để bọn họ , đừng tùy tiện tấn công khác.
Sau đó buông tay, cả cũng lập tức trở dáng vẻ ban đầu, cứ như thể kẻ giống ác quỷ là .
Lúc , Khương Hân Vinh với Lữ Vĩnh Khánh: “Sao đột nhiên tấn công ?” Vừa cô véo tai .
Lữ Vĩnh Khánh: “Đau, đau, đau! Anh xin , nên .”
Sau đó cô ép lưng Lữ Vĩnh Khánh cúi gập chín mươi độ để xin Dương Thiếu Xuyên: “Thật ngại quá, gây phiền phức cho , mong bỏ qua.”
Dương Thiếu Xuyên bất lực thở dài: “ hình như ngoài việc tha thứ thì chẳng còn lựa chọn nào khác nhỉ?”
Khương Hân Vinh Lữ Vĩnh Khánh: “Vậy tại tấn công khác?”
“Cái đó...” Mặt đỏ.
Dương Thiếu Xuyên thấy Lữ Vĩnh Khánh đỏ mặt thì buột miệng : “Thằng cha mặt đỏ tía tai kìa, khoan , hình như bọn họ cứ bám theo chúng mãi, lẽ nào là đang ghen? Với , đó còn suýt đưa ký túc xá nữ, chắc là suýt nữa thì bùng nổ .”
Lời , mặt Lữ Vĩnh Khánh càng đỏ hơn.
Dương Thiếu Xuyên mặt đầy vạch đen: “Được , xem đoán đúng . Khương Hân Vinh, còn chuyện gì nữa ? Không thì đây, hai vợ chồng trẻ cứ ở đó mà ầm ĩ .”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/gio-ha-nhe-mot-mua-he-thay-doi-con-nguoi/chuong-55.html.]
Mặt Khương Hân Vinh cũng đỏ: “Không, gì nữa.”
Lãnh Hàn Hạ Vũ
“Được , đây.”
Dương Thiếu Xuyên một lững thững bước khỏi trường, tiếp tục lang thang vô định phố.
--- Chương 36 Đây Là? Thuyền Đánh Cá? ---
Lữ Vĩnh Khánh: “Kia, Hân Vinh , rốt cuộc là ai? Sao đáng sợ đến .” Nhớ cảnh tượng nãy, chỉ trong vài giây đánh bại bốn bọn họ, cùng với nụ như ác quỷ .
Người tuyệt đối thể chọc , chắc là đại ca xã hội đen nào đó chứ.
“Thật em cũng , em mới quen hôm qua thôi, chỉ là hy vọng thể chăm sóc Giang Tân nhiều hơn một chút.”
Lữ Vĩnh Khánh thở phào nhẹ nhõm: “Thế ? Vậy thì chúng đúng là trách lầm , cần tìm thời gian xin một tiếng. Em ở ?”
Nếu thể bạn với Giang Tân thì chắc hẳn là , chỉ là vì tấn công bất ngờ nên chút tức giận thôi.
Khương Hân Vinh nghĩ một lát: “Cậu chắc là ở nhà Tiểu Ngư, là họ của Tiểu Ngư.”
Lữ Vĩnh Khánh ngạc nhiên: “Tiểu Ngư một họ như ? Sao đây từng cô nhỉ?”
“Ngay cả mấy chơi cùng với cô còn chuyện , chúng thể .”
“Cũng đúng, chơi từ nhỏ đến lớn còn , chúng những mới quen mấy năm thể .”
Bọn họ và Tiểu Ngư mấy quen từ cấp ba, còn về mối quan hệ giữa Lữ Vĩnh Khánh và Khương Hân Vinh thì mới bắt đầu gần đây.
Khương Hân Vinh kéo tay Lữ Vĩnh Khánh: “Với , thể yên tâm, em là dễ dàng phản bội . Lần đừng quá bốc đồng như , cũng đừng gây sự với nữa.” Cô với giọng điệu chân thành.
Lữ Vĩnh Khánh gượng gạo: “Làm gì chuyện đó, với dám chọc tức .”
Anh nhớ về khoảnh khắc hạ gục trong chớp mắt.
Thật cũng gì, đơn thuần là ghen tuông thôi, hơn nữa đó còn suýt chút nữa dẫn Dương Thiếu Xuyên ký túc xá nữ.
“Thế thì , chúng thôi.”
Lữ Vĩnh Khánh cảm nhận bàn tay ấm áp: “Ừm.”
Dương Thiếu Xuyên về nhà một chuyến.
“Ôi chao, hôm nay bọn họ đều việc, chỉ thể để ở với thanh kiếm thôi.”
Dương Thiếu Xuyên vuốt ve thanh kiếm gỗ mà Giang Tân tặng . Hai ngày nay chơi với Tiểu Ngư và , hầu như mang theo thanh kiếm .
Đã về thì tiện thể bộ đồ khác .
Anh mặc bộ Hán phục đó . Nếu hôm nay quá nóng, tuyệt đối sẽ mặc bộ .
Đội nón lá, mặc Hán phục đen, đeo kiếm bên hông.