Giếng Cổ Trân An - 49
Cập nhật lúc: 2024-07-21 17:29:02
Lượt xem: 24
“Ai đây?”
Kẻ kia kiêu ngạo cười nói, sau khi hắn ta nghịch cái thứ màu đỏ trên tay thì lại ồ lên nói: “À, hóa ra chính là tên quan quèn quản Vong Xuyên. Mày không có tư cách nói chuyện với tao, mày vẫn nên quay về dòng sống rách đó của mày mà quản lí đi.”
Nhạc Xuyên không tức giận, anh ta nói: “Đưa cái thứ trên tay mày xuống đây.”
“Gì cơ, mày bị ngu đấy à. Mày có biết đây là thứ gì không?”
“Nguyên thân Tế Nguyệt. Mày không sợ tộc tưởng Vong Xuyên sẽ quay về tìm mày tính sổ à?”
Sau khi Nhạc Xuyên nói thì Liên Thiền đi lên nói: “Hóa ra đây là kẻ đã hại c.h.ế.t ông ngoại có đúng không. Tốt lắm, hôm nay tao sẽ thay ông ngoại báo thù cho tộc Vong Xuyên.”
Liên Thiền muốn ra tay nhưng lại bị Ngạo Vũ ngăn lại. Ai ngờ ngăn được Liên Thiền thì lại đến Lệ Hoa, Lệ Hoa đã nhảy lên từ lúc nào, bây giờ đang đáp xuống trên đầu kẻ kia.
“Cẩn thận!”
Bốn người có mặt đồng thanh hét lên, Lệ Hoa bị kẻ kia kéo xuống, đánh cho mấy cú lộn nhào dưới đất. Liên Thiền định chạy lên thì Ngạo Vũ nói: “Hắn ta là kẻ giả mạo. Em hãy tìm cách cùng Trình Nhất cứu nhân gian trước.”
Liên Thiền chần chừ, nhưng Ngạo Vũ nghiêm túc gật đầu một cái thì cô cũng bỏ cuộc mà đi theo Trình Nhất.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/gieng-co-tran-an/49.html.]
Lúc này Nhạc Xuyên đã bày trận xung quanh kẻ kia. Làm như thế chẳng phải là chắp cánh cho hổ hay sao chứ, kẻ kia liên tục cắn nuốt chướng khí của trận. Thế nhưng sau khi bị Lệ Hoa đánh cho mấy cái thì hắn phát hiện chướng khí kia có vấn đề, là thứ mà hắn hấp thụ không nổi.
“Lệ Hoa cẩn thận!”
Ngạo Vũ hét lớn rồi chạy tới đỡ Lệ Hoa ôm ra ngoài. Nhạc Xuyên thừa thế, anh ta tiếp tục vẽ thêm một trận nữa. Nhưng kẻ kia phát hiện dường như hắn thăng cấp sau khi nuốt chướng khí lạ kia nên rất vui vẻ nuốt tiếp. Sau khi nuốt xong, hắn nhanh như chớp phi tới co chân đá vào yết hầu của Nhạc Xuyên.
Nhạc Xuyên cười nhạt, anh ta mở quạt che trước mặt đỡ đòn. Kẻ kia phản đòn lùi về phía sau, ấy vậy mà lại nôn ra một ngụm máu.
“Quạt kia là thứ gì vậy?”
“Chưa từng nghe qua sau, Thanh Xuyên phiến.”
“Thanh Xuyên phiến ư...không thể nào...”
Kẻ kia sốc vãi chó mèo, lắp bắp không nói nên lời. Thế nhưng ngay sau đó với sự kiêu ngạo từ trong m.á.u thì hắn ta đã nhanh chóng phủ nhận, cho rằng Nhạc Xuyên cố ý hù dọa mình.
Bên này Lệ Hoa đang giãy giụa, cô nói: “Tôi phải g.i.ế.c hắn ta, nó đã g.i.ế.c hết người thân của tôi. Tôi phải g.i.ế.c hắn.”
“Đừng động, bây giờ nếu sát sinh thêm nữa thì quỷ tính trong người em sẽ tăng mất. Hãy để Nhạc Xuyên xử lí hắn ta.”
Ngạo Vũ lúc này giống như đang ra lệnh cho Nhạc Xuyên vậy. Lời anh vừa dứt thì Nhạc Xuyên đã cẩm quạt xông vào đánh nhau với kẻ kia. Tuy rằng Nhạc Xuyên mặc đồ trắng, kẻ kia lại mặc đen, còn trùm kín mặt mũi, nhưng luận về quỷ khí thì còn lâu mới bì kịp Nhạc Xuyên.