Giấu Bụng Bầu Rồi Ly Hôn [Thập Niên 60] - Chương 89: Anh Không Biết Anh Ấy Là Ai Sao?

Cập nhật lúc: 2025-12-14 03:22:39
Lượt xem: 2

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM51iBiBc

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Tối tăm cô cầm đèn pin, cô đạp xe cẩn thận, ở chỗ rẽ cô phát hiện hình như đất gì đó, lập tức giảm tốc độ. Trong đêm tối sát tường nhô lên một vật to, rõ đó là cái gì. Cô vốn định nhanh chóng qua, đừng gây chuyện.

xe đạp khỏi cô vẫn yên tâm , ánh đèn pin chiếu rọi thì rõ ràng, thực là một . Đêm hôm khuya khoắt say rượu ? Nghĩ cô nhanh chóng , trời lạnh như thế say rượu ngoài cả đêm thì c.h.ế.t toi.

Thời tiết vẻ sắp tuyết rơi, nếu ở ngoài trời cả đêm, chắc chắn sẽ đóng băng. Cô cũng kịp sợ hãi, lúc mạng đang nguy kịch cô nhanh nhẹn xuống xe.

Yukimiko - (Tuyết Mỹ Tử)

“Đồng chí, đồng chí,” Cô gọi, đưa tay đỡ. Đợi đến khi lật đó rõ mặt, cô sững sờ một chút. Người vẻ quen, nhưng nhớ gặp ở . Hơn nữa khuôn mặt và dáng đều non nớt, chắc đến hai mươi tuổi. Dáng gầy như cây sậy, một phụ nữ như cô cũng thể kéo dậy .

“Đồng chí tỉnh , tỉnh ,” Người đồng chí nam đó vẫn động tĩnh, thở cũng yếu ớt. Ban đầu tưởng là say rượu, nhưng đến gần căn bản ngửi thấy mùi rượu. Không uống rượu thì thể là thiếu máu gì đó, nhất là đưa bệnh viện.

Mặc dù đồng chí nam gầy, nhưng một phụ nữ như cô nhanh chóng bế lên vẫn khó khăn. Lúc vặn Tôn Diệu Tổ và Mạnh Hi đến, lúc mạng đang nguy kịch cô mở lời cầu cứu.

“Giúp một tay, đưa bệnh viện.”

Tôn Diệu Tổ dừng một chút, nhưng lời vô cùng lạnh lùng. “Lo chuyện bao đồng.”

Mạnh Hi cũng liếc xéo. “ đấy. Mau , lát nữa trễ giờ trừ lương. Nhà tiền quan tâm, còn chúng thì thể chậm trễ .”

Hai vợ chồng cứ thế bỏ , Thư Dậu tức tối trừng mắt. Trước đây cô Tôn Diệu Tổ máu lạnh đến . Tưởng chỉ ích kỷ, nhưng ích kỷ đến mức độ , thực sự .

Cô cố hết sức đỡ, nhưng vô thức như căn bản thể lên xe đạp. Cô còn cách nào lấy bình nước trong túi , mớm cho uống. Trong bình nước là nước đường pha sẵn, thể nhanh chóng bổ sung đường.

“Uống chút nước, tỉnh , tỉnh đưa bệnh viện.”

Không hạ đường huyết do đói , dù nước đường cũng hại . Hơn nữa ngọt lịm cho miệng, nuốt một cách ý thức, cô nhanh chóng cho uống thêm.

Uống gần hết một bình nước đường, đàn ông cuối cùng cũng mở mắt. Dưới ánh đèn pin chiếu rọi, đôi mắt như ngôi lạnh lẽo trời, âm utrong veo.

“Đồng chí cuối cùng cũng tỉnh , cử động , dậy đưa bệnh viện.”

Trong miệng ngọt lịm, là hương vị lâu nếm. Người phụ nữ mắt đầy vẻ quan tâm, cả dịu dàng ấm áp, khiến vô cùng lưu luyến.

,”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/giau-bung-bau-roi-ly-hon-thap-nien-60/chuong-89-anh-khong-biet-anh-ay-la-ai-sao.html.]

Lúc Tôn Diệu Tổ đạp xe , cũng rõ khuôn mặt của đồng chí nam. Hắn dừng xe mặt Thư Dậu, mở lời cảnh cáo cô.

“Cô là ai ?”

Thư Dậu ngạc nhiên: “ nên ?”

Tôn Diệu Tổ lạnh, “ bụng nhắc cô một câu, chuyện bao đồng của cô bớt xen .”

“Anh rốt cuộc gì, đừng bóng gió nữa.”

nhắc , cô xen là chuyện của cô.”

Tôn Diệu Tổ đạp xe , Thư Dậu hừ lạnh. “Cái loại gì thế.”

Cô đỡ đồng chí nam đất: “Dậy , đưa bệnh viện.”

Người đồng chí nam mặt mày xám xịt, cử động một chút cả run rẩy. “Cô đừng lo cho nữa, cứ để tự sinh tự diệt .”

“Cậu bé , những lời chán nản như . Mau dậy bệnh viện với , đừng lải nhải nữa.”

Anh run rẩy cả cô đỡ lên yên xe, mặt đầy vẻ do dự mở lời: “ tiền bệnh viện. Cảm ơn nước đường lúc nãy của cô, tự về nhà .”

“Anh đừng cử động.” Thư Dậu ngăn động tác của , khó khăn lắm mới để lên . “Trước hết bệnh viện xem tình hình thế nào. Anh đừng lo tiền bạc.”

cưỡng ép yên , tự đạp xe đưa . Suốt quãng đường , cô càng cảm thán, đây cũng là một đáng thương. Một đồng chí nam mà nhẹ cân đến , cô chở cũng hề tốn sức.

Đến bệnh viện lúc nửa đêm gõ cửa phòng cấp cứu, kiểm tra một hồi đúng như cô dự đoán. Bác sĩ tháo khẩu trang nhưng đơn thuốc, mà là tờ giấy bổ sung dinh dưỡng. Mà cái gọi là dinh dưỡng đó, cũng chỉ là đậu nành mà thôi.

“Suy dinh dưỡng nghiêm trọng, nếu thể thì mua đậu nành mà bồi bổ. Rang chín hoặc nấu ăn đều .”

“Vâng, cảm ơn bác sĩ.”

Lúc nãy đăng ký cô , đồng chí nam năm nay hai mươi tuổi. Trông gầy yếu như mười bảy mười tám tuổi, thực tế lớn, việc ở nhà máy sắt phía đông thành phố.

Chi phí khám tốn bao nhiêu, cầm tờ giấy thể mua đậu nành. Thấy cô chuẩn rời , nhanh chóng dậy khỏi ghế. chỉ một cử động đó, loạng choạng chóng mặt. Thư Dậu nhanh tay lẹ mắt chạy đến đỡ , tình huống nếu ở kiếp thì cần truyền dịch dinh dưỡng. thời kỳ thứ đó.

Loading...