Thư Dậu dừng đầu, như kẻ ngốc. “Có bệnh thì khám bác sĩ, đừng phát rồ ở đây. Vợ sinh mới là con , con vợ khác thì liên quan quái gì đến . thấy nhặt vàng nhặt bạc, thấy ai nhặt con cả. Lại còn là đứa trẻ sống hạnh phúc an , đến lượt ?”
“Em…” Tôn Diệu Tổ dễ cô chọc giận, nhưng nhanh chóng trấn tĩnh . “Em thừa nhận cũng vô ích, sinh nhật hai đứa chỉ cách kiếp mấy ngày, con Tôn Diệu Tổ thì là con ai. Nếu em sống , em đào cái thứ đó ? Giờ em sống sung sướng như , chẳng lẽ nhờ công của cái thứ đó ?”
Hắn lên núi tìm kiếm, tiếc là vẫn thu hoạch gì. Thấy cô và con cái sắc mặt như , trong lòng cam. Kiếp tiền bán cái thứ đó đều tiêu hết cho nhà họ Tôn, cũng dùng ít. Giờ dính một đồng, tức.
“Khoa tâm thần bệnh viện hai, bác sĩ Lưu chủ nhiệm y thuật cao minh, mau lấy của ông mà khám. Nói năng điên rồ, gì.”
Ban đầu nhắc đến vàng nhỏ, cô lập tức bực bội. Tức giận c.h.ử.i thẳng mặt , nhưng chợt nghĩ , cô thể như .
Đó là đồ của , đặt lên . Sao giọng điệu của cứ như về sớm, ăn trộm đồ của . Vàng nhỏ của bà đây là của nhà họ Thư, liên quan quái gì đến .
Thư Dậu xong liền bỏ , Tôn Diệu Tổ tức gấp. Vốn dĩ kiên nhẫn bằng Thư Dậu, kiếp cũng là Thư Dậu chủ kiến. Sau khi trải qua những chuyện đó, cô càng trở nên điềm tĩnh hơn. Hoàn bận tâm những gì , càng thừa nhận sống .
Thư Dậu dây dưa với , tức tối xúi giục dượng Ba của Tô Hướng Đông. Dượng Ba nhíu mày, mấy ngày gần đây ông ăn bữa nào no. Tưởng năm ngoái là t.h.ả.m nhất, ai ngờ năm nay tiếp tục giảm khẩu phần, ngay cả ở nhà con gái, một bữa cũng chỉ nửa bát cháo loãng.
“Trước đây tố cáo , ăn thua.”
Yukimiko - (Tuyết Mỹ Tử)
“Tố cáo ẩn danh cấp coi trọng, nghĩ là phá rối bậy. Lần chúng tố cáo bằng tên thật, tin là lật đổ nó.”
Thấy dượng Ba vẫn còn do dự, tiếp tục đổ thêm dầu lửa. “Ông đói meo như , Tô Hướng Đông béo hồng hào, ông cam tâm . Nó là trưởng ga lương thực, bộ lương thực, dầu ăn của cả thành phố đều do nó điều phối. Nó thể lương thực ? Nó là nghĩ đến tình , bỏ đói các .”
“Đi,” Dượng Ba đói đến mức , nhưng chữ thốt đầy khí thế. “Mày sẽ khác cùng, một tao đủ sức .”
“Yên tâm, cùng ông.”
Tô Hướng Đông công tác về, đón đoàn điều tra. Đối mặt với cuộc điều tra, bình tĩnh hợp tác , thừa một lời, các kiểm tra thế nào thì kiểm tra thế đó.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/giau-bung-bau-roi-ly-hon-thap-nien-60/chuong-71-khong-dau-vet.html.]
Đồng chí trong đoàn điều tra nghiêm túc, với tố cáo bằng tên thật. Nói tham ô, trong thời buổi nhà cửa lương thực đầy đủ, còn nuôi ngoài giúp trông con.
“ thể ai tố cáo ?”
“Bây giờ .”
“Được thôi. Hoan nghênh các đồng chí trong đoàn điều tra đến tận nơi điều tra, sẽ hợp tác .”
Kiểm tra sổ sách, kiểm tra kho, đồng chí trong đoàn điều tra kiểm tra cả ngày phát hiện vấn đề gì, ngày hôm tiếp tục việc. Tô Hướng Đông tối về nhà chuyện với Thư Dậu, sợ cô lo lắng. , nghĩa là khác . Có những , thích xem trò vui sợ chuyện lớn.
Tối muộn Tôn Diệu Tổ đợi Thư Dậu, thấy cô định , vội vàng lên tiếng ngăn . “Thư Dậu, em đừng trốn tránh nữa. Em trốn tránh thế nào cũng thoát khỏi sự thật là chồng em sắp ngã ngựa.”
Thư Dậu đầu, “Anh gì?”
Tôn Diệu Tổ thấy cô vẻ mặt lo lắng, trong lòng ghen tị vui mừng. Hừ, cô tình cảm với nó lắm , đợi nó ngã xem cô thế nào.
“Tô Hướng Đông tố cáo tham ô, đang đoàn điều tra kiểm tra đấy.”
“Ai tố cáo, là đấy chứ?” Thư Dậu trừng mắt , khinh bỉ. “Hành động tiểu nhân, chỉ những trò lưng thôi. Chồng chính sợ bóng xiên, cứ kiểm tra.”
“Em… em tin đến thế ?” Tôn Diệu Tổ tức đến nghiến răng, vợ sống cả đời với kiếp , giờ mở miệng là bênh vực đàn ông khác, tức.
“Đương nhiên . Chồng quang minh chính đại, tưởng là , chỉ giở trò lưng.”
“…”
Thư Dậu thèm để ý đến nữa, ngang qua nhà vệ sinh. Giờ nhà vệ sinh vẫn thường , nên cô cũng sợ dám gì. Đến khi cô từ nhà vệ sinh bước , ngờ vẫn còn đó.