“Anh sống một bao nhiêu năm , thể những việc .”
Lúc đó như , cô cũng theo gì. Việc phơi quần áo tưởng chừng đơn giản, nhưng việc nhỏ như cô với Tôn Diệu Tổ nhiều , vẫn . Giờ nghĩ , lẽ , mà là căn bản . Nếu tâm, việc nhỏ thế thể chứ.
Hai đứa nhỏ thấy bố phơi quần áo, cũng đưa tay với lấy, Thư Dậu ôm đặt lên giường. “Không . Ngoan ngoãn yên nhé, đồ ăn ngon cho hai đứa.”
Ngày ba mươi Tết, dì Ba dọn dẹp bếp núc bước . Nơi vẫn giữ phong tục là con gái lấy chồng ăn Tết ở nhà đẻ, nên dượng cũng sang nhà con trai ăn Tết. Dì Ba cả, hai đứa con trai cũng đến đón.
Con trai nuôi lớn, Tết cũng đón về, trong lòng dì Ba khỏi chạnh lòng. Bà giường, cúi đầu hai đứa nhỏ với ánh mắt dịu dàng nhưng đầy ưu tư.
“Dì Ba, dì đừng buồn. Sau cứ ở với chúng con, con và Hướng Đông sẽ phụng dưỡng dì.”
Những lời từng từ con dâu, bà từ cháu dâu. Bà những công việc giống , trông cháu việc nhà. ở chỗ con dâu thường xuyên chê bai, cái cái đúng. Còn cháu dâu bao giờ , nấu gì ăn nấy, nửa lời chê bai.
“Làm .” Nói bà thầm thở dài, trong lòng yên. Người già , lương hưu cũng ruộng đất đảm bảo. Ở nông thôn còn thể , chứ ở thành phố thì chẳng đường nào. Phải dựa con cái nuôi, mà con cái đứa nào cũng chê là gánh nặng.
“Ông già chắc vẫn còn chút tiền tiết kiệm, đủ cho ông dưỡng già . dám đưa hết cho con trai một lúc, còn sống trong tay giữ chút tiền.”
“Dì Ba,” Tô Hướng Đông bước , “Dì cần lo lắng, dì cứ ở đây với chúng con. Giờ dì giúp chúng con trông cháu, chúng con sẽ phụng dưỡng dì.”
Thư Dậu gật đầu, dì Ba là già như , cô sẵn lòng sống chung một mái nhà với bà. “Dì Ba cứ yên tâm, bắt đầu từ năm mỗi tháng chúng con sẽ đưa dì sáu đồng. Coi như là tiền công dì giúp trông con. ngoài, kẻo chụp mũ.”
“Không, , tiền thì dì lấy . Dì trông cháu cho các con, dì vẫn còn mà.” Dì Ba vội vàng lau nước mắt. “Dì tin các con, dì nữa, cho dì bát cơm là .”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/giau-bung-bau-roi-ly-hon-thap-nien-60/chuong-67-dau-nhoi-long.html.]
Thư Dậu đến ôm bà, già thật sự khó khăn. Nếu lương hưu thì còn đỡ, những việc , lương hưu như thế , gặp những đứa con, chồng như , cũng trách bà chất chứa đầy ưu sầu.
“Dì Ba đừng buồn, đừng lo lắng. Chúng con phụng dưỡng dì là sẽ . Dì yên tâm, chúng con gì ăn thì tuyệt đối để dì đói .”
Tiền vẫn đưa, dì Ba ở đây giúp đỡ nhiều. Đưa tiền cho bà để bà yên tâm, cũng thể bóc lột sức lao động công . Còn chuyện , phụng dưỡng bà cụ thôi, thêm bát cơm nữa thì gì .
Trong ký ức, dì Ba cũng là do giúp chữa bệnh. Sau bà sống bầu bạn với ở đây mấy năm. Mười năm đó Tô Hướng Đông cách chức, đày xuống nông trường, dì Ba cũng theo . Hai con ruột nhưng còn hơn cả con.
Hai vợ chồng cùng hứa sẽ phụng dưỡng, dì Ba mới thấy an ủi phần nào. Hai vợ chồng đều là , lương thiện và năng lực. Bà tự đ.á.n.h giá, nếu bà mắc bệnh bại liệt gì đó khổ khác, bà sẽ tự kết liễu. Nếu bà vẫn tự chăm sóc , hai vợ chồng chắc chắn sẽ để bà đói.
“Ôi, lời của các con, dì yên tâm .” Lúc là hai năm, bà một là cháu trai thực sự cần, hai là ông già và con trai bà bám . Tiền của tao tự nhiên mà cho, chúng mày đừng hòng dính .
Giờ hạn hai năm sắp đến, tuy Tết thấy đến đón, nhưng đến lúc đó chắc chắn sẽ đến đón bà . Hai đứa con trai đều cần già việc nhà trông cháu. bà , bà ở đây sống với gia đình cháu trai.
Không đến việc cháu trai cháu dâu dễ sống khiến bà thoải mái dễ chịu, chỉ xét đến tương lai thì càng thể đến nhà con trai. Giờ bà còn hữu dụng thì chúng tranh đòi, đến khi chúng cần nữa, chắc chắn sẽ đuổi bà khỏi nhà.
Nghe lời hứa của hai cháu, dì Ba mới tươi tỉnh trở . Sống cả đời, ai già chồng đáng tin, con trai đáng tin, ngược ở nhà cháu trai khiến bà thấy an tâm.
Nhà họ Tô ít họ hàng, bên Tô Hướng Đông còn . Họ hàng bên bố cũng qua , nên Tết nhất chẳng nghĩ đến chuyện thăm hỏi họ hàng.
Yukimiko - (Tuyết Mỹ Tử)
“Anh chúc Tết mấy vị lãnh đạo là xong thôi, gì khác.”
“Vâng.” Mùng Một Tết, hai vợ chồng mỗi một đứa mặc quần áo mới cho con. Hai đứa nhỏ tiếng động bên ngoài vô cùng tò mò, con trai nóng lòng xem, bên ngoài đùng đùng xèng xèng gì thế. Tiếng pháo hòa với tiếng gõ chậu gõ trống đủ thứ âm thanh, nó thể yên.