Trong nhà vệ sinh nữ chỉ một Thư Dậu, ánh đèn pin của cô đủ sáng, hề tối chút nào. Vừa mắng Tôn Diệu Tổ xong tâm trạng cô khá , thấy tiếng bước chân gần nhưng cô cảm nhận nguy hiểm, tưởng là phụ nữ nhà nào đó vệ sinh.
Thịch, thịch, tiếng bước chân nặng nề trong đêm tối vang lên từng nhịp, như tiếng búa gõ. Càng lúc càng gần, càng lúc càng nặng, cuối cùng cô cũng cảm thấy gì đó . Tiếng bước chân quá nặng nề, giống tiếng phụ nữ. Hơn nữa đêm hôm vệ sinh thường vội vã, tiếng bước chân trầm , nặng nề thế bình thường.
Cô vội vàng chỉnh trang quần áo, tay nắm chặt đèn pin. Nhẹ nhàng di chuyển đến lối , mắt quanh tìm thứ gì đó thể vũ khí.
Tường nhà vệ sinh xây bằng gạch xanh, đôi khi tường nửa viên gạch vỡ. Cô nhanh chóng quét đèn pin một vòng, giơ tay nhặt nửa viên gạch cầm chắc trong tay.
Đêm khuya thanh vắng, gian tĩnh mịch khiến tiếng bước chân càng thêm rõ rệt. Từng nhịp từng nhịp như giẫm lên tim , khiến trái tim đang căng thẳng của Thư Dậu run rẩy. Nếu chỉ so về thể lực, phụ nữ đương nhiên thể thắng một đàn ông trưởng thành. là Tôn Diệu Tổ , cái tên chó c.h.ế.t đó gan to đến thế ư?
“Tôn Diệu Tổ!”
Cô hét lớn một tiếng, tiếng bước chân bên ngoài quả nhiên dừng . ai trả lời, nhanh tiếng bước chân vang lên. Từ đó thể đoán, chuẩn bước mười phần thì chín phần là Tôn Diệu Tổ. Nếu là khác, hàng xóm sẽ lên tiếng, nhưng thì .
“Vợ ơi!”
Tiếng đàn ông gọi lớn từ cổng nhà họ Tô, tiếng bước chân bên ngoài một thoáng dừng bỗng trở nên vội vã bỏ chạy. còn hướng về phía nhà vệ sinh nữ nữa, mà dần dần xa dần. Chạy trối c.h.ế.t.
Thư Dậu thở phào nhẹ nhõm, lúc mới phát hiện dù căng thẳng, nhưng trong lòng cô vẫn luôn mong chờ, vẫn cảm giác an . Trong tiềm thức cô , Tô Hướng Đông chắc chắn sẽ tìm cô.
Tinh thần thả lỏng, cô cảm thấy chân mềm nhũn. Vừa nãy adrenaline tăng vọt cô chẳng sợ chút nào, chỉ một lòng nghĩ cách phản kích. Giờ nguy hiểm qua , mới thấy tim đập nhanh.
“Vợ ơi!” Tô Hướng Đông gọi nữa, đến bên ngoài nhà vệ sinh.
“Em ở đây.” Cô khẽ trả lời, trong lòng yên tâm hẳn. Hít thở sâu vài để bình tĩnh , cô chậm rãi bước .
“Em chứ?”
“Em .”
Yukimiko - (Tuyết Mỹ Tử)
Vừa nãy là cô lỗ mãng, chọc giận một đàn ông trẻ tuổi giữa đêm khuya vắng vẻ quả thực khôn ngoan. Nếu tên Tôn Diệu Tổ quá đáng ghét, cô sẽ bao giờ hành xử như . Có lẽ sâu trong lòng cô tự tin, nên mới chẳng hề sợ hãi. Thực tế cũng chứng minh điều đó, Tôn Diệu Tổ còn kịp , chồng cô từ trong nhà tìm cô.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/giau-bung-bau-roi-ly-hon-thap-nien-60/chuong-53-vo-chong-chung-suc.html.]
“Về nhà thôi.” Vì đêm tối , nắm tay cô. “Người nãy chạy nhanh thật, trời lạnh đến mức đó chứ nhỉ.”
Anh tưởng vì trời lạnh nên chạy nhanh về nhà, Thư Dậu gật đầu chuyện . Cô hiểu tính Tôn Diệu Tổ, loại gan to bậy. Nếu thì nãy xông hành hung luôn .
Dù cố ý dọa cô thực sự tức giận đến mất lý trí, thì bây giờ chắc chắn đang sợ hãi, thậm chí hối hận. Với cái gan thỏ đế của , cô chẳng sợ.
Tôn Diệu Tổ quả nhiên hối hận kịp, một dựa cổng nhà tim đập thình thịch đến phát hoảng. Suýt chút nữa, suýt chút nữa gây đại họa. Nếu g.i.ế.c Thư Dậu, kết cục là cả hai cùng c.h.ế.t. Thời đối với kẻ g.i.ế.c , chuyện án treo chung , cơ bản là ăn kẹo đồng.
Hắn khó khăn lắm mới sống một đời, thể vì chuyện nhỏ mà mất tất cả. Hắn sống thật , sống thật rực rỡ, yêu thương yêu cả đời ngay mắt Thư Dậu, chọc tức cô.
Đóng cổng , chậm rãi về nhà, trong phòng Mạnh Hi ngủ. Nghĩ đến hành động của Tô Hướng Đông, bỗng thấy vui. Mạnh Hi ngủ say, tiếng động liền mở mắt.
“Sao giờ mới về?”
“Em cũng lâu, tìm ?”
Mạnh Hi lườm nguýt, đàn ông con trai mà nũng với cô. “Anh thấy hổ , nũng với vợ .”
“Không hổ.” Trước đây Thư Dậu luôn chăm sóc , vợ đương nhiên dịu dàng chu đáo.
“Anh bệnh gì thế? Mẹ bắt nạt em bênh vực. Em vệ sinh chẳng cùng, giờ còn bắt em cùng , còn là đàn ông .”
“Sao đàn ông…”
Là đàn ông ai chịu câu , huống hồ Tôn Diệu Tổ là kẻ nuông chiều từ bé. Lập tức hai lời qua tiếng cãi . vì sợ bố thấy nên giọng đè nén thấp.
Hai tức giận cả đêm ngủ , sáng hôm Mạnh Hi dậy muộn. Cô ca sáng mặt lúc tám giờ, dậy muộn kịp nấu cơm cho cả nhà, vội vàng thu dọn đồ đạc định .
Bà Tôn cũng dậy muộn, thấy con dâu như liền mắng xối xả: “Mày cái đồ gà mái đẻ, đồ lười biếng, mày xem nhà ai đàn bà con gái dậy muộn thế , mày bệnh lười …”
Mạnh Hi xách túi sân: “Chỉ là dậy muộn một hôm thôi mà, cứ mở miệng là mắng, xem chồng nhà ai như , suốt ngày chỉ bắt nạt con dâu.”