Giấu Bụng Bầu Rồi Ly Hôn [Thập Niên 60] - Chương 52: Cả Người Anh Chắc Chỉ Có Cái Miệng Là Cứng Nhất Thôi...

Cập nhật lúc: 2025-12-14 02:13:05
Lượt xem: 4

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM51iBiBc

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Thứ vứt khác nhặt và nuôi dưỡng , giống như đồ của khác chiếm đoạt, sự chiếm hữu và lòng tự trọng đều tổn thương nghiêm trọng. Tôn Diệu Tổ nghiến răng, chằm chằm gia đình bốn ngoài cổng, mắt như nứt .

Thời gian trôi qua, hai đứa trẻ đó càng khiến cảm thấy quen thuộc. Nhà thì gà bay ch.ó sủa, Mạnh Hi đến giờ vẫn mang thai, nhưng bên là tiếng vui vẻ, mỗi ngày đều về những điều con cái chúng nó .

“Tô Hướng Đông mau đến xem, con trai vững , nó bước kìa.”

“Vợ ơi, em xem con gái , cầm thìa tự ăn .”

“Này, Hứa Hứa con giành bánh quy của em.”

“Y Y bảo bối con đừng nhường như thế, giành của con nữa thì con đ.á.n.h .”

Yukimiko - (Tuyết Mỹ Tử)

Thư Dậu nhịn vỗ nhẹ : “Anh dạy con kiểu gì thế, bảo hai đứa đ.á.n.h .”

Tô Hướng Đông sảng khoái. “Anh dạy con gái tự vệ, tính nó vốn mềm mỏng, dạy nữa, yếu đuối quá sẽ bắt nạt.”

Thư Dậu lập tức c.ắ.n môi gì thêm, con gái đầy cảm xúc. Kiếp Tôn giáo d.ụ.c cháu gái theo kiểu đàn áp, con gái cô tính tình dịu dàng hiền lành. Nếu khi bà lão c.h.ế.t, đứa bé ở tuổi dậy thì nhanh chóng đổi một chút, thì nó trở nên nhút nhát, sợ sệt.

Trẻ con tuy nhỏ nhưng ngốc, bé Tô Hòa Hứa hình như hiểu ý của bố, giành đồ của em gái nữa. Nhìn cái cái , đó đưa bánh quy trong tay cho em gái.

“Oa, Hứa Hứa nhà ngoan quá, bảo vệ em.”

Tô Hướng Đông kịp thời khen ngợi, thằng nhóc toe toét. Thư Dậu bên cạnh gật đầu hài lòng, con trai cô vẫn hiểu chuyện như . Kiếp ông bà cưng chiều như thế, nhưng nhờ sự quản dạy nghiêm khắc của cô, thằng bé vẫn lớn lên đàng hoàng. Một đứa trẻ nhỏ như đang ở tuổi nghịch ngợm, nhưng phân biệt đúng sai mà lớn .

Y Y ăn ít, cuối cùng vẫn là Hứa Hứa ăn nhiều hơn. Thằng bé uống sữa bò ăn ít bánh quy, buổi tối uống nửa bát mì nhỏ, bây giờ cơ bản còn b.ú sữa nữa. Chỉ là em gái ăn xong, nó ăn thêm vài miếng.

Tắm xong giường kang, í ới với em gái một lúc, hai đứa ngoan ngoãn nhắm mắt ngủ. Thư Dậu thu tay , ngừng vỗ về nhẹ nhàng, mới xuống đất xỏ giày.

“Em đấy? Nếu vệ sinh thì mang bô , giải quyết ở nhà , đêm lạnh đừng ngoài.”

“Không lạnh.” Cô khoác áo khỏi phòng. Cảm giác giúp đỡ, thể việc riêng bất cứ lúc nào thật sự quá . Các bà bỉm sữa thường cảm giác con cái trói buộc tay chân, ngay cả vệ sinh cũng tự do.

Kiếp Tôn ngoài giờ cô giúp trông con, còn quản gì cả. Cô tan vội vàng giặt giũ nấu cơm, chăm sóc con. Đi vệ sinh nhờ Tôn Diệu Tổ trông một lát, luôn cằn nhằn bảo cô nhanh về. Lần nào cô cũng như đ.á.n.h trận, vội vã vội vã về.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/giau-bung-bau-roi-ly-hon-thap-nien-60/chuong-52-ca-nguoi-anh-chac-chi-co-cai-mieng-la-cung-nhat-thoi.html.]

Bây giờ thì khác. Việc giặt giũ nấu cơm cần cô, tan về chỉ việc chơi với con. Dù cô rửa mặt ăn cơm, đều giúp trông con. Lòng cô luôn thanh thản, còn vội vã trong mấy năm như kiếp , thậm chí còn mắc chứng tiểu gấp.

“Thư Dậu,”

Giọng Tôn Diệu Tổ vang lên, cách nhà vệ sinh xa. Thư Dậu dừng bước, hiểu gì. Nhìn dáng vẻ , hình như cố tình đợi cô ở đây.

“Anh gì?”

“Mang con của lấy chồng, cô nghĩ như thể trả thù, đả kích ?” Thư Dậu lộ vẻ mặt nên lời, nhưng cho rằng cô đuối lý.

ở bên yêu, chúng sẽ sống hạnh phúc, sẽ kết tinh tình yêu của chúng …”

Thư Dậu một cái như thần kinh, tự dưng phát khùng gì thế. Cô bước qua định rời , vội vàng tiến lên chặn .

“Thư Dậu, sẽ sống hạnh phúc, cô cứ chờ xem.”

“Đã sống hạnh phúc , buổi tối chạy đến đây đợi gì? Người càng gì càng nhấn mạnh điều đó, Tôn Diệu Tổ, cả chắc chỉ cái miệng là cứng nhất thôi nhỉ.”

“Cô, cô cái đồ đàn bà ,” Cô dạy hai đứa trẻ thiết với cha là , chúng nó cắt đứt nguồn kinh tế của khi cô đang cấp cứu trong ICU. Ký ức của chỉ đến lúc tất cả tài khoản ngân hàng phong tỏa, và Mạnh Hi bước từ ngân hàng với vẻ mặt sầu não.

“Cô cứ chờ xem, chờ xem yêu con cháu đầy đàn.”

sẽ chờ, chờ xem đầu xanh rờn.”

“Thư Dậu, cô thật độc ác.”

“Anh cũng thế thôi.” Lấy đức báo oán, lấy gì báo đức? Đối với loại ác nhân như , đương nhiên thể lương thiện.

Tôn Diệu Tổ lúc tuyệt đối là tức đến nhảy dựng, bực bội tức giận, Thư Dậu thầm vui. Không thèm quan tâm chúng , chúng . Tốt thôi, ai thèm quan tâm chứ. Anh cút , sẽ chờ xem tiểu tam kết cục thế nào.

Hai kiếp sống với mấy chục năm, thể hiểu . Nhìn vẻ mặt , cô tức giận lắm, nhưng cách nào khác. Chỉ thể ban đêm lời cay nghiệt với cô, kết quả còn cô chọc cho tức gần c.h.ế.t, đó run rẩy cả .

“Đáng đời.”

Tôn Diệu Tổ ở phía nam, còn gì để nữa, về nhà thì cam tâm như . Thư Dậu, hận cô đến nghiến răng nghiến lợi, nhưng trơ mắt , bất kỳ cách nào đối phó với cô. Cảm xúc phẫn uất cuộn trào trong lồng ngực, tức giận nắm chặt tay.

Loading...