Giấu Bụng Bầu Rồi Ly Hôn [Thập Niên 60] - Chương 50: Cả Người Anh Chắc Chỉ Có Cái Miệng Là Cứng Nhất Thôi...

Cập nhật lúc: 2025-12-14 02:11:05
Lượt xem: 5

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

“Chuyện qua , bây giờ bà còn nhắc gì?”

“Được, nhắc. Sau bà đừng xuất hiện mặt nữa, cứ coi như bệnh c.h.ế.t .”

“Ông, ông cái đồ già …”

Tô Hướng Đông hôm nay việc nên về muộn, cửa thấy lời của dượng Ba. Lúc tiếp lời. “Dượng Ba, cháu giúp dì Ba chữa bệnh, dì giúp cháu trông con. Chuyện rõ ràng giấy trắng mực đen, nếu dượng hủy bỏ thì trả tiền chữa bệnh cho cháu.”

Dượng Ba , lập tức xìu xuống. “ cho bà giúp đỡ. chỉ ở nhà con trai lớn ăn đủ no, bà thể quản. Nếu bà cơm cho nhà cháu, cũng ăn cơm bên . sẽ lĩnh phần lương thực của về đây, ngày ba bữa đến ăn.”

“Không .”

Tô Hướng Đông thẳng thừng từ chối, đoán ngay ông đ.á.n.h chủ ý . Qua vài chạm mặt, đều hiểu rõ. Dượng Ba quả hồng mềm, nghĩ đến việc chiếm lợi một cách trắng trợn mà giúp đỡ. bây giờ lương thực giảm, ăn cơm ở nhà đồng nghĩa với việc gián tiếp chiếm lợi.

“Hướng Đông, cháu là Trưởng ga lương thực đấy, cháu vô tình với dượng ruột thế.”

Yukimiko - (Tuyết Mỹ Tử)

“Dượng hai con trai, còn cả con gái ruột. Chuyện nuôi dưỡng lúc tuổi già dù thế nào cũng đến lượt cháu.”

bảo cháu nuôi dưỡng, chỉ là, lĩnh lương thực về nhà cháu, để vợ tiện tay cho một bữa, chuyện cũng ?”

“Không .” Tô Hướng Đông từ chối.

“Tại ?” Mỗi trưởng thành định lượng ít ỏi như , căn bản đủ ăn. Cháu là lãnh đạo của Trạm Lương thực, nhà cháu còn thiếu lương thực , cho ăn một chút thì .

“Đây là nhà cháu, cháu .”

“Tô Hướng Đông, mày, thằng nhóc mày thật là tuyệt tình.”

Tô Hướng Đông lạnh mặt. Dượng Ba còn gì nữa thì dì Ba đẩy ngoài. “Mau . Lúc đầu ông chẳng , ông hai con trai. Không cần chăm sóc, cũng trông mong gì khác. Bây giờ ông cứ coi như bệnh c.h.ế.t , đừng bao giờ tìm nữa. Có chuyện gì thì tìm con trai ông .”

“Ôi, , bà vợ c.h.ế.t tiệt , nhẫn tâm thế, con trai bà mỗi bữa chỉ cho đến nửa bát, con trai bà sinh quả nhiên là giống bà, cũng nhẫn tâm như bà.”

Phì,” Dì Ba cứ thế đẩy ông ngoài, lời ông là bực , khạc một tiếng. “Giống ? Phải là giống ông mới đúng chứ. Ông ngay cả vợ sống với ông mấy chục năm, sinh con đẻ cái, hầu hạ bố ông cũng thể để bà chờ c.h.ế.t, lòng ông mới là ngâm trong thạch tín, độc.”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/giau-bung-bau-roi-ly-hon-thap-nien-60/chuong-50-ca-nguoi-anh-chac-chi-co-cai-mieng-la-cung-nhat-thoi.html.]

“Bà, …”

Dượng Ba ngờ vợ bây giờ đanh đá đến thế, khiến ông nên lời. Càng ngờ bà mềm , cứng cũng xong, cho dù là giả vờ đáng thương ăn đủ no, là trách móc bà, bà đều lay chuyển.

cái gì mà , từ nhỏ dạy chúng rằng , giá trị, nên ăn ít. Bây giờ ông cũng , cũng giá trị, đối xử tệ với ông thì đối xử tệ với ai.”

, lão tử…” Trước giải phóng ông thuê cho ông chủ nhỏ, giải phóng tuổi cao sắp xếp nhà máy, ông luôn sống bằng nghề thuê vặt. Bây giờ xe kéo đây cũng kéo nổi nữa, theo cách của ông, quả thực là vô dụng .

Nhìn quanh quất lòng đầy mờ mịt, cuối cùng ông cũng cảm nhận sự tuyệt vọng của vợ khi bà bệnh, nhưng họ né tránh. Nuôi con cả đời, về già con dâu đối xử như . Vợ cũng trở nên nhẫn tâm hơn nhiều, dám đuổi ông ngoài.

“Lưu Xuân Mai, bà đừng tưởng lão t.ử cách nào. Đợi Tô Hướng Đông cần bà giúp trông con nữa, xem bà thể .”

Ông lão vẫn còn chút tiền tiết kiệm, nghĩ ngày mai sẽ kéo chiếc xe đẩy của . Bây giờ còn khỏe như nữa, nhưng lẽ thể kéo ít hơn một chút, kiếm đồng nào đồng đó. Quan trọng nhất là ông nấu ăn, chẳng lẽ đến chỗ con dâu mà chịu thái độ?

Dượng Ba lảo đảo bước ngoài, ai đó vỗ nhẹ vai từ phía , đầu thì thấy là Tôn Diệu Tổ. Tôn Diệu Tổ mặt nở nụ , giống như một con cáo xảo quyệt.

“Bị Tô Hướng Đông bắt nạt ?”

“Không liên quan đến .”

“Sao liên quan đến chứ. và Tô Hướng Đông mối thù cướp vợ, kẻ thù của kẻ thù chẳng là bạn .”

Tôn Diệu Tổ chỉ một chỗ khuất trong ngõ, “Đi thôi, đến đó chuyện.”

Nhà Tô Hướng Đông, dì Ba đuổi , nhưng lau nước mắt một hồi lâu. Thời trẻ cãi vã, ghét bỏ, chỉ nghĩ cố gắng nuôi con lớn là . Bây giờ về già , thành thế .

“Dì Ba, đừng buồn nữa.”

Dì Ba ngẩng đầu nhận chiếc khăn cô đưa lau nước mắt, hít một sâu thở khí tức tắc nghẽn trong lòng. “Không buồn.” Nói buồn nhưng rơi nước mắt. Những ngày ở cùng Thư Dậu , khỏi mở lời thêm vài câu.

“Cái ông già c.h.ế.t tiệt đói quá mới nhớ đến , còn những đứa con sinh , tốn tiền chữa bệnh cho . ở đây lâu như , ngoài giúp trông con , nửa năm , hai đứa con trai chẳng đứa nào ló mặt.”

“Không còn chị họ , dù vẫn còn một con hiếu thảo.”

“Con Quyên cũng đáng thương, chồng nó là cái thứ tồi tệ đó. Nó một nuôi ba đứa con, cuộc sống bây giờ khó khăn lắm.”

Loading...