Bên , vợ chồng ôm ngủ ngon, thì cách một bức tường là nhà họ Tôn. Ngày thứ hai đám cưới, trời còn sáng đập cửa gọi dậy.
“Mạnh Hi, Mạnh Hi, dậy con.” Vừa gọi xong, bà lẩm bẩm bất mãn, “Con dâu mới gì mà đêm tân hôn mà sáng hôm dậy muộn thế.”
Mạnh Hi ngơ ngác. Đêm qua là đêm tân hôn, đêm động phòng hoa chúc của vợ chồng, mà sáng hôm dậy sớm thế . Cô trở đẩy Tôn Diệu Tổ, cũng tỉnh giấc.
“Gì ?”
“Mẹ ở ngoài gọi dậy kìa.”
“Đó là gọi em đấy. Sáng sớm bữa sáng , em mau .”
“Làm bữa sáng mà sớm thế ?”
“Ừm,” Tôn Diệu Tổ mơ màng, “Hình như là giờ , cũng rõ.”
“Nhà em sáu rưỡi mới dậy, bây giờ mới năm giờ thôi mà.”
Nghe thấy sự bất mãn trong lời vợ, cố gắng mở mắt, đưa tay ôm cô an ủi. “Ngoan nào, đừng giận. Em về thể hiện , giữ mối quan hệ với .”
“Vậy cùng em.”
Tôn Diệu Tổ khẽ nhíu mày, chợt nhớ đến đây. Thư Dậu ngày nào cũng như , nhưng cô bao giờ đòi cùng. Mẹ từng , con trai cần ngủ nhiều mới lớn nhanh . hiện tại là lúc tân hôn tình cảm nồng nàn, gì cũng sẵn lòng.
“Được, cùng em.”
Hai vợ chồng vui vẻ thức dậy mở cửa. Bà Tôn thấy con trai cũng dậy, lập tức vui.
“Diệu Tổ con cũng dậy , tiếng lớn quá con tỉnh . Thôi thôi , dậy sớm là việc của phụ nữ, con trai con mau ngủ tiếp .”
Mạnh Hi đầu lúng liếng trách yêu, tim lập tức rung động. Anh lên tiếng với : “Con ngủ nữa. Mẹ, gọi chúng con dậy gì, chúng con cùng .”
Bà Tôn thấy cô con dâu mới nắm con trai trong lòng bàn tay, cơn giận nghẹn trong cổ họng thể thoát . bà thông minh, lúc tiếp tục xung đột với con trai.
“Quét dọn sân vườn, bữa sáng cho cả nhà. Con dâu mới về thể hiện tài năng, siêng năng quán xuyến gia đình.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/giau-bung-bau-roi-ly-hon-thap-nien-60/chuong-44-tuc-chet-nguoi.html.]
“Vâng.” Mạnh Hi đáp lời, cô nấu ăn. Nhà cô mấy chị em, tám chín tuổi giúp giặt giũ nấu cơm .
“Diệu Tổ, quét sân, em nấu cơm.”
Tôn Diệu Tổ gật đầu đồng ý, cô vui vẻ bếp. Chồng thật , chuyện gì cũng về phía cô, việc cũng cùng cô. Cô chỉ lo vui mừng vì cuộc sống tân hôn chồng , thấy mặt chồng đen hơn đáy nồi.
Bà Tôn nỡ để bảo bối của quét sân, đương nhiên là bà cầm chổi quét sạch. Bữa sáng Mạnh Hi nấu ăn khá ngon, ngon hơn cả đồ Tôn nấu.
Yukimiko - (Tuyết Mỹ Tử)
Bữa ăn đó hai cha con nhà họ Tôn đều hài lòng. Ông Tôn gì khác với cô con dâu mới, chỉ dặn dò hai đứa sống với .
Đến giờ , Tôn Diệu Tổ chở vợ mới bằng xe đạp, cả hai đều rạng rỡ. Trừ Tôn mặt đen sầm vui, những khác đều khá hài lòng.
Tôn Diệu Tổ đến nhà máy dệt đưa Mạnh Hi , ở cổng tình cờ gặp Thư Dậu. Thư Dậu tự đạp chiếc xe đạp mới toanh, mặc quần tây màu xám tro kết hợp với áo sơ mi in hoa nền trắng, trông thật phong độ, tự nhiên.
Cô dừng xe tự xưởng, thèm cặp đôi một cái. Mạnh Hi tràn đầy sự ngưỡng mộ xen lẫn ghen tị, kéo tay chồng nũng nịu.
“Em cũng xe đạp.”
“Tiền sính lễ em giữ hết , đưa cho em một xu nào ?”
“Đừng nhắc nữa, em là thế nào mà. Làm cho em một bộ quần áo là lắm .”
“Nếu đưa cho em một nửa, chẳng em thể mua xe đạp . Hay là cuối tuần em về nhà xin thử xem.”
“Em nghĩ khó lắm.” Cô quá rõ cô là thế nào, từ khi bố cô liệt, bà giữ tiền chặt. Đã thì thể nữa.
“Vậy thì chịu thôi.” Thấy cô vui, mở lời dỗ dành: “Đừng vội, cả hai chúng đều , từ bây giờ bắt đầu tiết kiệm, sẽ mua cho em. Mua một chiếc thật , hơn chiếc của Thư Dậu.”
“Ừm, quá.”
Đã cưới ánh trăng sáng về nhà, giờ cô khen , Tôn Diệu Tổ vui mừng khôn xiết. Đưa vợ xong cũng vội vàng . Nghĩ đến tương lai, thở dài thườn thượt, nhất thời nên bắt đầu từ .
Thiên tai từ năm nay bắt đầu, lẽ nhanh sẽ giảm cung cấp lương thực, ngũ cốc tinh chế càng trở nên quý hiếm. chỉ là trùng sinh, sự việc sẽ xảy nhưng khả năng đổi. Phải đây, , đúng , thể tranh thủ lúc trữ một ít lương thực.
Nói là , chiều tan vội vàng chạy về nhà. Sau khi xong, bố trợn tròn mắt. “Con là ba năm tới sẽ xảy thiên tai, mỗi trưởng thành mỗi tháng chỉ cung cấp đến ba mươi cân ngũ cốc thô?”