Thư Diệu phòng ngủ, vì ai phiền nên giờ cô ngủ trưa cũng ngon giấc. Ngủ một giấc tỉnh dậy trời tối, đồng hồ gần chín giờ. Cô dậy vươn vai, giấc ngủ sâu liên tục thực sự khiến cảm thấy vô cùng thoải mái.
Tô Hướng Đông tối nấu cơm mang đến bệnh viện, Thím Ba tỉnh trạng thái . Anh mua một con gà định hầm canh, Thím Ba là bệnh nhân thể ăn, chủ yếu là tẩm bổ cho vợ, cô m.a.n.g t.h.a.i vất vả.
"Tối hầm canh xong ngày mai mang , em về nhớ ăn."
Bữa tối là bánh bí trứng, cháo kê lạc thơm ngon dễ uống, còn trộn cho cô một đĩa dưa chuột để ăn kèm. "Thím Ba mấy ngày nữa thể xuất viện?"
"Bác sĩ ba ngày nữa. Anh với Chú Ba , ông chăm sóc. Anh dứt khoát đón về nhà . Dọn dẹp phòng ngoài cho bà ở, bác sĩ nửa tháng là thể tự chăm sóc bản . Nấu cơm lo, em cần bận tâm."
"Được."
Những ngày tháng êm đềm trôi qua nhanh, chớp mắt Thím Ba xuất viện và chuyển phòng ngoài. Chị họ Tô Quyên ở vài ngày, phát hiện đồ ăn nhà họ thật sự . là quản lý lương thực, dầu mỡ và thực phẩm phụ khác. Hơn nữa đối với vợ thật sự hào phóng, trứng sữa bao giờ thiếu.
"Mẹ, con thấy ở nhà Hướng Đông hơn ở nhà em trai con. Không chỉ lương thực dư dả, quan trọng là cô vợ của Hướng Đông thật . Dịu dàng, bao giờ kén chọn khinh thường ai."
Thím Ba gật đầu: " . Nó hầm canh gà cho thím, còn cho thím ăn trứng gà." Nói Thím Ba kìm rơi nước mắt. "Tốt hơn cả chị dâu và em dâu con đối xử với thím."
"Mẹ đừng . Mẹ cứ yên tâm ở đây, hai đứa nó già giúp đỡ, trông con giúp chúng nó."
"Ừ, thím cứ suy tính , thực sự còn cách nào khác mới nghĩ con đường ."
"Mẹ, con xin ..."
"Không ." Người phụ nữ vỗ vai con gái. "Mẹ con sống khó khăn, gặp đàn ông như thế."
Sau khi Tô Quyên , Thím Ba thể nấu nướng đơn giản. Nấu cháo gì đó thành vấn đề. Bà chịu yên, thấy Thư Diệu chuẩn may quần áo cho con, bà lập tức cầm kéo tự tay .
"Tay nghề kim chỉ của thím tệ, cháu kiểu gì, thím cho."
"Thím Ba, nhà máy may, dùng cái đó nhanh hơn."
"Thế , thì càng ."
Yukimiko - (Tuyết Mỹ Tử)
Thư Diệu quý bà, bà ỷ là trưởng bối mà tự ý chủ, gì cũng đều bàn bạc với cô. May quần áo cũng là Thư Diệu kiểu gì, bà theo kiểu đó.
Chờ hè qua thu đến, thời tiết mát mẻ, bụng Thư Diệu cũng nhô lên. Cô mặc quần áo rộng rãi, phụ nữ một khi m.a.n.g t.h.a.i dáng vẻ sẽ khác , tuy to lắm, nhưng là là phụ nữ mang thai.
Thím Ba bây giờ ở nhà giặt giũ nấu cơm, thậm chí bao cả việc kim chỉ. Quần áo bà khá , chuẩn xong cho hai đứa bé trong bụng, bao gồm cả khăn quấn và tã lót.
"Diệu Diệu," bà đưa cái chăn nhỏ cho Thư Diệu xem. "Cháu xem, độ dày ?"
Thư Diệu đưa tay sờ: "Vừa vặn. Hai đứa nó sinh tháng Ba, thời tiết sẽ ngày càng ấm áp."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/giau-bung-bau-roi-ly-hon-thap-nien-60/chuong-26-vo-oi-em-cung-thich-anh-dung-khong.html.]
"Ừ." Thím Ba việc giường trong phòng trong, chỗ rộng rãi tiện hơn. Hôm nay Thư Diệu , hai trò chuyện.
"Diệu Diệu, Hướng Đông ngủ yên tĩnh như ?"
Thư Diệu ngây một chút, nhanh chóng phản ứng . Chuyện trong nhà thể giấu ngoài, nhưng thể giấu sống chung mỗi ngày, nên cô sớm nghĩ lời giải thích.
" . Một chân suýt nữa đá bụng em. Hai đứa em đều sợ hãi, ôm chăn phòng ngoài ngủ."
Thím Ba ha hả. "Đàn ông mà, dù bề ngoài trông vẻ tỉ mỉ chu đáo đến mấy, một chỗ vẫn thô kệch."
"Chẳng ."
Tô Hướng Đông, xin , chỉ thể để chịu tiếng thôi. Buổi tối đợi tan về, cô kéo phòng trong nhỏ chuyện .
"Nếu Thím Ba , đừng lỡ lời."
"Được, ."
"Xin ,"
"Vợ ơi," kịp thời ngắt lời cô. "Anh với em , chúng là vợ chồng, cần khách sáo với như ."
Ánh sáng buổi tối tối, trong phòng chỉ thể thấy bóng . vì chuyện riêng tư nên hai dựa gần , thể ngửi thấy mùi hương nhẹ nhàng cô. Năm giác quan tươi tắn, giọng mềm mại, cộng thêm mùi hương thoang thoảng đó, khiến khỏi xao xuyến.
Anh cúi đầu về phía , một nụ hôn rơi xuống má cô. Thư Diệu hôn cho ngẩn , trong mũi là mùi hormone nam tính. Cô khỏi đỏ mặt, đôi mắt to lườm .
"Anh gì ?"
"Thích em quá, kìm hôn một cái." Anh thấy sự chán ghét vui trong mắt cô, nên đà lấn tới. "Nếu em thấy công bằng, cũng cho em hôn một cái."
Anh chỉ má , Thư Diệu chọc cho má càng đỏ hơn. Trong lòng chút ngượng ngùng, rõ ràng cô mới là sống thêm một kiếp, nào cũng chọc cho hổ đến .
Hừ, hôn thì hôn. Anh là chồng , hôn chẳng là lẽ đương nhiên .
Khi nụ hôn dịu dàng đó rơi xuống má, thở tràn ngập mùi hương ngọt ngào của cô, Tô Hướng Đông ngây một lúc mới hồn, đưa tay ôm cô lòng.
"Vợ ơi," tâm trạng kích động, nhưng nên gì. Chỉ thể ôm cô và khẽ gọi. Đây là vợ , phụ nữ yêu.
"Ôi bỏ , lát nữa Thím Ba thấy."
"Thấy thì thấy, ôm vợ ai cũng quản ." Thư Diệu giãy giụa nữa, cứ để mặc ôm. Thậm chí còn đưa tay ôm lấy cổ , hai cách đặc biệt gần.
"Vợ ơi, em cũng thích đúng ?"
"Đồ mặt dày, ai thích ." Miệng thì nũng như , mềm mại như cơn mưa tháng Tư. thực tế vòng tay ôm , trong đêm tối còn lén lút hôn một cái.